Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 93
Cập nhật lúc: 2025-06-14 17:05:03
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
93. Đã xảy ra rất nhiều tình yêu vượt chủng tộc
Nửa đêm canh ba, sau núi của Ngự Thú Môn bỗng vang lên những tiếng “tình thâm ý nồng”… ờ thì là tiếng hú của linh thú, nhưng mà nghe kỹ thì lại thấy rất chi là... mặn nồng.
Đêm ấy, có hàng loạt chuyện tình yêu vượt rào giữa các giống loài nổ ra.
Toàn bộ người của Ngự Thú Môn đều há hốc mồm như bị sét đánh!
Há hốc mồm xong thì... nhảy cẫng lên vì mừng như điên!
Khổ lâu rồi chớ, cả đám trước giờ cứ buồn thối ruột vì chuyện làm sao cho linh thú đẻ trứng, đặc biệt là mấy con yêu thú cấp cao, kén chọn vãi nồi, không có bạn đời hợp gu thì thà nhịn còn hơn!
Đẻ thì không đẻ, mà trứng thì ngày càng thưa thớt.
Nếu mà bây giờ tra ra được tại sao đám linh thú cấp thấp bỗng dưng yêu đương mặn nồng, biết đâu chừng Ngự Thú Môn lại lên được một tầm cao mới!
Thậm chí mọi người còn chưa kịp lo lắng chuyện trứng linh thú chưa ấp đã hỏng, cả tông môn đã thi nhau đổ xô đi điều tra xem: Rốt cuộc cái gì đã khiến đám thú kia lên cơn yêu cuồng si như vậy?
Tìm tới tìm lui, cuối cùng cũng mò ra đáp án:
Linh thú ăn nhầm bã đan dược nên mới nổi hứng yêu đương!
Do đống bã đan toàn là đồ phế phẩm trộn lẫn lại với nhau, trong thời gian ngắn không ai biết là loại nào mới gây ra hiệu quả như thế.
Dĩ nhiên cũng có khả năng là do... hỗn hợp nhiều loại bã đan trộn lại mới tạo ra công hiệu bá đạo đó.
Thế là đám luyện đan sư bỗng dưng được “trọng dụng”, đang yên đang lành bị kéo vào nghiên cứu bã thuốc tình yêu.
Tất cả công việc khác tạm thời gác lại hết, giờ chỉ còn: Nghiên cứu bã đan để giúp thú yêu nhau!
Vì chuyện này ảnh hưởng đến lợi ích cốt lõi của môn phái, có thể làm rung chuyển cả tương lai phát triển của Ngự Thú Môn, cho nên Hồ Vạn Khuê lập tức ra lệnh: Bí mật! Phong tỏa toàn bộ tin tức!
Ra ngoài thì chỉ bảo rằng hôm qua có một con linh thú cấp cao xổng chuồng, làm náo loạn đám thú ở sau núi.
Hắn còn nghiêm mặt dặn Hình Vu: "Chuyện này tuyệt đối không được nhắc với ba người Huyền Thiên Tông, nếu không thì đuổi cổ khỏi Ngự Thú Môn luôn!"
Hình Vu nào dám không nghe, thành ra lúc Phượng Khê hỏi đến, hắn chỉ cười hề hề: “Hồ trưởng lão bảo đó là chuyện bịa đặt…”
Phượng Khê chẳng mấy để tâm. Dù gì cũng là chuyện nhà người ta, hỏi nhiều quá coi bộ cũng không hay ho.
Hai ngày sau đó, Phượng Khê bám theo Hình Vu ăn chơi nhậu nhẹt, sướng như tiên.
Tiêu Bách Đạo thấy Hồ Vạn Khuê không nhắc gì đến đám trứng linh thú, thì cũng giả ngơ, tranh thủ ăn bám thêm được ngày nào hay ngày nấy.
Ông ta thậm chí còn đang suy nghĩ… có nên đóng gói mang về luôn không?
Rốt cuộc là nên giữ mặt mũi hay là giữ mỹ thực?
Không thì… bảo Tiểu Ngũ gói hộ nhỉ?
Dù gì nó cũng mặt dày như cái mâm, ôm một thúng bánh bao đen lủi về thì ai nói gì được?
Chắc do vụ bã đan giúp Ngự Thú Môn lấy lại tự tin và hi vọng, cho nên khi nhìn đám trứng chưa ấp nở, mọi người cũng bớt bi quan hẳn.
Mà Hình Vu thì cứ hết lời khen ngợi Phượng Khê trước mặt Hồ Vạn Khuê, thành ra ông này cũng mềm lòng, đồng ý cho thử một quả trứng.
Tất nhiên, không ai dại gì mà đem cả lô trứng cho nàng “làm phép” – chỉ chọn một quả duy nhất, đưa vào một phòng ấp riêng.
Phượng Khê tay chắp sau lưng, đi một vòng quanh quả trứng, vừa đi vừa nói chuyện kiểu xã hội đen:
“Này tiểu bảo, ta đây không phải người của Ngự Thú Môn, nên sống c.h.ế.t của ngươi ta cũng chả quan tâm.
Giữ được cái mạng nhỏ hay không, còn phải xem ngươi có biết điều không đó!”
Nói xong, nàng búng tay, đầu ngón tay lập tức hiện ra một ngọn lửa nhỏ, hơ hơ lên vỏ trứng như… nướng bánh tráng.
Trưởng lão Tiêu đứng bên cạnh nhìn mà ôm n.g.ự.c muốn ngất.
“Đây là trứng linh thú cấp Địa đó trời ơi!” – ông ta thầm gào lên.
“Lúc ta còn trẻ nếu có cái thứ này, giờ chắc thê thiếp đầy nhà, đâu đến mức già khọm mà vẫn còn độc thân!”
Nhưng khổ nỗi, đau lòng cũng không biết làm gì hơn ngoài việc… ngậm ngùi đứng nhìn Phượng Khê tiếp tục “tra tấn” trứng.
Phượng Khê thấy trứng im re, không có tí phản ứng, liền… bồi thêm một ngọn lửa nữa.
Rồi lại thêm nữa.
Đến lúc mọi người đứng ngoài bắt đầu… ngửi thấy mùi trứng nướng thơm lừng, ai nấy đều chán nản thở dài:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-93.html.]
“Thôi xong, xem ra thủ đoạn ‘đặc biệt’ gì đó của nàng cũng chỉ là hư danh!”
Dù sao thì Phượng Khê cũng chỉ là ngoại môn, chắc cũng chỉ biết c.h.é.m gió là giỏi…
Đúng lúc đó, bên trong phòng ấp bỗng vang lên một tiếng “rắc” rất nhỏ…
Tất cả mọi người đều sững sờ nhìn chằm chằm quả trứng linh thú kia — trên bề mặt nó… lại xuất hiện một vết nứt.
Ngay sau đó là vết thứ hai, rồi vết thứ ba…
Cuối cùng, rắc một tiếng, vỏ trứng vỡ ra, một luồng ánh sáng lam chói lóa b.ắ.n thẳng ra ngoài.
Tiêu Bách Đạo phản ứng cực nhanh, linh lực hóa thành một tấm lưới chụp lấy luồng lam quang kia.
Hồ Vạn Khuê theo sát phía sau, phủ thêm một lớp linh lực lưới nữa.
Những người khác mãi lúc này mới kịp phản ứng, đến khi thấy rõ vật bị vây trong linh lực võng, Tiêu trưởng lão hoảng hốt kêu to:
“Cái… cái này là Ma Trơi Huyền Minh Nha! Không phải cái thứ này tuyệt diệt từ lâu rồi sao?! Sao lại có thể xuất hiện ở Ngự Thú Môn chúng ta?!”
Tất cả những người có mặt — đều là tầng lớp cao tầng của Ngự Thú Môn — vừa nghe năm chữ “Ma Trơi Huyền Minh Nha”, sắc mặt đồng loạt tái nhợt như tro tàn.
Ma Trơi Huyền Minh Nha — một loại cổ trùng hiếm thấy thời thượng cổ.
Nó ký sinh trong trứng yêu thú chưa phá xác, hút hết dưỡng chất bên trong khiến ấu thú chậm trễ thời gian nở.
Chờ khi trứng nở, Ma Trơi Huyền Minh Nha sẽ lặng lẽ hút hết tủy não yêu thú, biến nó thành một con rối ngoan ngoãn phục tùng.
Một khi mẫu trùng trưởng thành, nó sẽ đẻ trứng hàng loạt, lây lan với tốc độ khủng khiếp, chỉ trong thời gian ngắn có thể khiến cả vùng đầy rẫy yêu thú bị nhiễm độc…
Hồ Vạn Khuê mặt không còn giọt máu.
Trứng linh thú này có Ma Trơi Huyền Minh Nha… vậy còn mấy quả trứng khác thì sao?
Mười phần thì hết tám chín phần cũng bị ký sinh rồi!
Nếu không nhờ Phượng Khê “đốt chơi vài phát” mà vô tình phát hiện, chỉ e chưa đầy nửa tháng nữa, toàn bộ linh thú trong Ngự Thú Môn đều bị lây nhiễm!
Nếu đến lúc đó, đám linh thú bị điều khiển quay sang tập kích chủ nhân…
Trong khoảnh khắc, mồ hôi lạnh thấm đẫm lưng áo Hồ Vạn Khuê.
Không chỉ hắn, ai nấy trong sảnh đều kinh hồn bạt vía.
Ngược lại, ba người bên Huyền Thiên Tông thì nhìn nhau ngơ ngác, không hiểu lắm, nhưng nhìn vẻ mặt đám người Ngự Thú Môn cũng đoán ra chắc chắn có chuyện rất nghiêm trọng.
Phượng Khê lại hơi nhíu mày, tỏ vẻ không hài lòng với ngọc giản trong thức hải — trên đó hoàn toàn không ghi loại ký sinh trùng kỳ dị này.
Nhưng nghĩ lại thì cũng đúng. Ngọc giản này chủ yếu ghi chép về luyện đan, mà Ma Trơi Huyền Minh Nha thì không phải tài liệu luyện đan, cũng chẳng phải độc trùng, bị bỏ sót cũng hợp lý.
Sau khi trấn tĩnh lại, Hồ Vạn Khuê lập tức bắt tay xử lý hậu quả.
Ma Trơi Huyền Minh Nha tuyệt đối không thể giữ lại — phải thiêu rụi bằng linh hỏa, không chừa một mảnh.
Sau đó, hắn đơn giản giải thích lại toàn bộ nguy cơ cho Tiêu Bách Đạo và hai người đi theo.
Tiêu Bách Đạo cũng không giấu nổi vẻ kinh hoàng và sợ hãi.
Hồ Vạn Khuê lại bảo Phượng Khê tiếp tục dùng cách cũ, giúp bức hết Ma Trơi Huyền Minh Nha ra khỏi các trứng linh thú còn lại.
Tuy mọi người đều biết dùng linh hỏa, nhưng để đảm bảo an toàn… vẫn là để Phượng Khê ra tay thì hơn.
Dù gì trong cả hội, chỉ có nàng là biết… c.h.é.m gió. Nói chuyện cũng ngọt như rót mật, chưa biết chừng lại lừa được lũ trùng ra khỏi trứng.
Chờ đến khi tất cả Ma Trơi Huyền Minh Nha đều bị bắt ra và thiêu sạch, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Đúng lúc này, từ những quả trứng vừa nứt, từng con linh thú non yếu lần lượt bò ra ngoài.
Nhưng tất cả đều rất yếu ớt, ốm nhom ốm nhách, vừa nhìn đã thấy không sống nổi.
Cũng dễ hiểu, vì toàn bộ dưỡng chất trong trứng đều bị Ma Trơi Huyền Minh Nha hút cạn.
Hồ Vạn Khuê cau mày suy nghĩ. Tuy theo điển tịch ghi chép, mỗi quả trứng chỉ có thể bị một con ký sinh… nhưng nhỡ đâu còn sót thì sao?
Vậy thì… những con linh thú non cấp Địa này nên xử lý thế nào?
Giết hay giữ?
Những con linh thú non kia tuy mới nở, nhưng đã có linh trí. Vừa cảm nhận được sát khí, lập tức lồm cồm bò đến bên chân Phượng Khê, đôi mắt rưng rưng van xin.
Phượng Khê: “……”