764. Một tay, hưởng trọn niềm vui nhiều
Ngay khi đám Cát Quân Sinh phân tâm, Phượng Khê liền bất ngờ quét tới một bản thần thức đại bản gạch, giáng thẳng vị trí đông nam nơi Cát Quân Sinh đang .
Cát Quân Sinh thét lên một tiếng thảm thiết, động tác tay chững . Phượng Khê vung chân đá một cú, tiễn bay thẳng khỏi đài.
Cát Quân Sinh ngửa mặt lên trời mà ngã, nữa rơi trạng thái mơ hồ: "Ta là ai? Đây là ? Ta đang gì?"
Rõ ràng dựng thần thức phòng hộ, vẫn Phượng Khê đánh lén trúng chứ?
Chẳng lẽ phòng ngự của yếu đến mức chịu nổi một đòn?
Không thể nào!
Chắc chắn là vì nãy lên xà ngang đầu phân tâm một chút, mới để cho Phượng Khê thừa cơ tay!
Dưới đài, ai nấy cũng đều ngờ sẽ xảy cảnh tượng như . bọn họ nghĩ bụng, dù thiếu Cát Quân Sinh, bảy còn đối phó một Phượng Khê thì cũng quá đủ !
Trên đài, bảy cũng nghĩ y như thế. Trận pháp của họ lập tức đổi từ Tứ Tượng liên trận sang Bắc Đẩu vọng hải trận dành cho bảy .
Phượng Khê: (✧◡✧)
Thiếu một là đổi sang một kiểu kiếm trận mới, chẳng là giống như bỏ tiền một mà chơi nhiều trò vui ?!
Vốn định đánh cầm cự lâu dài, giờ thì nàng càng quyết tâm hơn với kế hoạch !
Vừa thể lừa đám dê béo đài tiếp tục lao lên, học thêm mấy bộ kiếm trận, quả là một mũi tên trúng hai con chim, kế hoạch hảo!
Vậy là, tuy đài thiếu mất một , nhưng tình cảnh của nàng trông càng thêm nguy khốn.
Không chỉ mấy suýt ép lui về bàn luận đạo bên duyên đài, mà còn suýt nữa thương vài lượt, thể là l.i.ế.m mép giữa ranh giới sống còn.
Ai nấy đều nghĩ Phượng Khê sắp thua đến nơi . oái oăm , nàng vẫn cứ kiên cường chống đỡ!
Không ít đài tức giận mắng bảy là một lũ vô dụng!
Phượng Khê kiệt sức đến thế , các ngươi chỉ cần cố thêm chút nữa là thể đạp nàng xuống đài, còn đó lằng nhằng mãi thế?
Bảy đài thì khổ chẳng nên lời. Bọn họ dốc hết sức từ đầu đến sữa, thế mà vẫn thể ép Phượng Khê rời đài, họ cũng gấp c/hết chứ ở đó mà thong thả ?!
Giữa lúc đánh đ.ấ.m hăng say, Phượng Khê ngước mắt lên xà ngang.
, ai mắc mưu.
Một cái hố, chỉ sa chân một thôi!
Đánh tiếp một hồi, Phượng Khê bỗng trừng mắt hô lên:
“Cát Quân Sinh, ngươi lên đài gì? Ngươi đây là phá vỡ quy củ tỷ thí!”
Một tên tử đang lưng về phía đài thế thì bản năng đầu , trong lòng còn thầm rủa Cát Quân Sinh:
“Bị đá xuống thì ở yên đấy , còn lên chi? Định dâng đầu cho Phượng Khê đập tiếp ?!”
Ngay khoảnh khắc phân tâm, bản gạch thần thức một nữa đập tới!
Tên tử vốn đang sát mép đài, thần thức đập cho đau điếng, trụ nổi nữa mà loạng choạng ngã khỏi đài.
Còn sáu tức nổ phổi!
Phượng Khê miệng là hố, các ngươi thể tin nàng ?!
Giờ thì , Bắc Đẩu trận dùng nữa, đành chuyển sang Lục Mang phá sát trận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-764.html.]
Phượng Khê lúc trông càng thảm hại: đầu đầy mồ hôi, bước chân thì loạng choạng.
miệng nàng thì ngừng nghỉ.
“Hay là chúng thương lượng một chút? Các ngươi giả vờ thua , nếu Ngũ sư thắng trận , chia mỗi các ngươi một trăm linh thạch, thấy thế nào?”
Sáu : “…”
Một trăm linh thạch?
Chúng rẻ rúng thế ?!
Huống hồ chuyện còn liên quan đến danh dự. Dù ngươi cho một trăm vạn linh thạch cũng vô ích!
Phượng Khê vẫn cứ ba hoa ngớt:
“Người đài nghỉ ngơi , các ngươi thấy ghen tỵ ? Có cần tiễn các ngươi một đoạn ?”
Sáu tên tử tức đến méo mũi!
editor: bemeobosua
Kiếm chiêu như mưa, hận thể một kiếm đ/âm th/ủng tim Phượng Khê!
Đáng tiếc, kiếm thì , mà đ/âm trúng thì !
Phượng Khê vẫn thôi “âm công”:
“Xét tình nghĩa chúng đánh mới quen , khuyên các ngươi một câu: Cát Quân Sinh chổi Thẩm Chỉ Lan quấn , giờ vận đen đầy !
Muốn tránh liên luỵ thì cách xa , trân quý sinh mệnh, rời xa Cát Quân Sinh!”
Dưới đài, Cát Quân Sinh tức đến hộc má/u mà ngất !
Bị đập một bản gạch thần thức còn xong, giờ mắng cho ngã ngửa, choáng mới là chuyện lạ!
Trên đài, sáu bắt đầu thấy hoang mang:
Chẳng lẽ thật sự Cát Quân Sinh xui xẻo lây sang?!
Ngay khi bọn họ còn đang nghĩ đông nghĩ tây, Phượng Khê chân bỗng lảo đảo một cái, tự vấp chân mà ngã sấp mặt!
Sáu lập tức mừng rỡ như bắt vàng, bỏ luôn cả trình tự trận pháp, nhất tề lao tới, kiếm khí dồn dập đ.â.m về phía Phượng Khê!
khoảnh khắc họ tưởng như đắc thủ, Phượng Khê xoay né kiếm trong một góc cực kỳ oái oăm, kiếm gỗ trong tay thuận thế đ.â.m trúng đầu gối một , tung một cú đá bay xuống đài!
Phượng Khê khi đắc thủ, nhịn mà hả hê đắc ý:
“Sao hả? Chiêu giả bại mà thắng ?
Đường đường là truyền tử mà đến cả ‘binh bất yếm trá’ cũng , đúng là… vô dụng hết sức!”
Năm còn hối kịp, nếu lúc nãy vội lao kết thúc trận, mà vẫn theo sát kiếm trận phối hợp, thì dù chiêu của Phượng Khê là giả, nàng cũng thể đắc thủ.
Giờ thì hối cũng muộn, chỉ còn cách nhanh chóng biến trận.
Năm hợp thành Ngũ Khôi chuyển trận, tiếp tục quấn lấy Phượng Khê.
Phượng Khê mặt bộ như sắp gục đến nơi, trong lòng thì hoa nở bốn mùa.
Tám Thanh Long phong, sắp tới giờ kiểm tra diễn xuất cả lũ !
Đoán chừng, lát nữa mấy sẽ phô hết bộ trận pháp mất!
Thật sự là… khẳng khái quá trời!