Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 727
Cập nhật lúc: 2025-06-16 03:28:43
Lượt xem: 381
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
727. Gia gia, con thể vài lời ?
Tư Mã tông chủ liếc mắt Hoàng Phủ gia chủ, cảm thấy vẻ đả kích đến mức thần trí còn tỉnh táo.
Mà cũng đúng thôi, ai rơi cảnh chẳng phát điên lên?
Hành vi của Hàn Trí Đức thực sự quá vô đạo đức!
Nếu còn e ngại một vài điều, thật giao trực tiếp cho tứ đại thế gia xử lý.
Tư Mã tông chủ chậm rãi lên tiếng, lời lẽ đầy khuyên nhủ:
"Hoàng Phủ gia chủ, hiểu tâm trạng của ngươi lúc , nhưng ngươi đang đại diện cho cả Hoàng Phủ thế gia, thể chỉ theo cảm xúc cá nhân.
Dù ngươi lấy mạng Hàn phong chủ cũng chỉ để hả giận mà thôi, điều đó chẳng mang lợi ích gì cho Hoàng Phủ thế gia cả.
Chi bằng chúng cùng bàn bạc, chắc chắn sẽ tìm cách giải quyết thỏa hơn.
Mạnh gia chủ, Ngụy gia chủ, Cảnh gia chủ, ba vị thấy lý chăng?"
Ngụy gia chủ và Cảnh gia chủ chỉ hừ lạnh một tiếng, đáp lời.
Mạnh gia chủ thì thở dài:
"Tư Mã tông chủ, xét theo lý, chuyện thật còn gì để thương lượng. Dù Trường Sinh Tông các ngươi quá đáng thật.
đúng như ngươi , chúng đại diện cho bản , mà là cho cả tứ đại thế gia, đành xét đến đại cục."
Nói ông vỗ vỗ vai Hoàng Phủ gia chủ:
"Văn Trọng, ngươi cũng bớt giận , tiên cứ xem phía Trường Sinh Tông định giải quyết thế nào. Dù thì, treo cổ cũng chẳng cần gấp lúc ."
Hoàng Phủ gia chủ: “…”
Thôi, giờ ai nấy đều cùng một con thuyền, các gì thì cứ .
Ông hừ lạnh, thèm lên tiếng.
Mạnh gia chủ sang Tư Mã tông chủ:
"Tư Mã tông chủ, chỉ giúp đến đây. Còn xem thành ý của các ngươi."
Tư Mã tông chủ âm thầm nhủ bụng: "Các ngươi phối hợp cũng giỏi quá ha! Ngày thường thì đấu đá đến sứt đầu mẻ trán, nhưng cứ đụng chuyện với Trường Sinh Tông là đoàn kết dễ sợ!"
Hắn gật đầu:
"Đa tạ Mạnh gia chủ! Hàn phong chủ, chuyện là cá nhân ngươi gây , ngươi tính với việc bồi thường cho Hoàng Phủ thế gia?"
Ngay từ đầu, Tư Mã tông chủ cố ý đẩy bộ trách nhiệm lên đầu Hàn phong chủ, tách Trường Sinh Tông ngoài càng sớm càng . Giờ cũng thế.
Hàn phong chủ lập tức đáp:
"Việc do gây , xin chịu trách nhiệm một . Ta nguyện bồi thường cho Hoàng Phủ thế gia một tỷ linh thạch, hai mươi cây dược thảo cấp Thiên, hai mươi viên đan dược cấp Thiên, một món linh khí cấp Thiên và một phù bảo.
điều kiện là: các ngươi giao hai con Hàn Liên Y cho , bình an vô sự."
Hoàng Phủ gia chủ lạnh:
"Hàn Trí Đức, trong mắt ngươi, danh dự của Hoàng Phủ thế gia chỉ đáng giá chừng thứ?
Hay là, trong mắt ngươi, ngươi và đứa con hoang đó vốn đáng bao nhiêu?"
Ánh mắt Hàn phong chủ chợt trở nên lạnh lẽo:
"Hoàng Phủ Văn Trọng, ngươi đừng quá quắt!
Nếu ngày chính ngươi cứ nằng nặc kết với , chuyện hôn sự thể thành.
Cho nên, chuyện là ngươi cam tâm tình nguyện, các ngươi tự chuốc lấy!"
Lửa giận trong lòng Hoàng Phủ gia chủ vốn nguôi ngoai phần nào, tới đây thì bùng lên dữ dội!
Diễn kịch gì, tính toán gì, ông giờ chỉ gi/ết !
Ngay khi ông định gọi linh kiếm để một đao c.h.é.m sạch, phía vang lên tiếng kèn xô na ô oa ô oa lanh lảnh.
Hoàng Phủ gia chủ: “…”
Vừa phân tâm một chút, Phượng Khê níu lấy tay áo ông.
"Gia gia, cho con vài lời ?"
Hoàng Phủ gia chủ Phượng Khê ngăn , cũng dần lấy lý trí.
Ông thở dài:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-727.html.]
"Tuy vai vế của con nhỏ thật, nhưng con là trong cuộc, là cháu gái của cả bốn nhà chúng , đương nhiên quyền lên tiếng."
Phượng Khê về phía Hàn phong chủ:
"Hàn phong chủ, cho dù ngươi ngụy biện thế nào cũng thể phủ nhận ý đồ chiếm đoạt Hoàng Phủ thế gia của ngươi.
là Hoàng Phủ thế gia cũng chút ham danh lợi, nhưng đó là chuyện thường tình. Người hướng tới chỗ cao, nước chảy về chỗ thấp, ông trèo cao cũng là điều dễ hiểu.
Ngươi đem chuyện đó cớ để thoát tội, gượng ép quá ?
Ngươi cố ý dùng lời để chọc giận gia gia , là ép ông tay , lấy cớ đây chỉ là ân oán cá nhân giữa hai các ngươi.
Như thì thể cắt đứt liên quan với Trường Sinh Tông, ?
Ta tin, lúc đầu khi ngươi và cháu gái ngươi chuyện đó, Trường Sinh Tông chắc .
Dù , ai một chút liêm sỉ cũng chẳng nghĩ chuyện tồi tệ đến thế.
khi hai nhà bắt đầu bàn chuyện hôn sự, Trường Sinh Tông dù vì lý do gì cũng nhất định sẽ điều tra Hàn Liên Y.
Với thực lực của Trường Sinh Tông, thể tra cái bí mật dơ bẩn giữa hai các ngươi?"
" mà Trường Sinh Tông các ngươi hề ngăn cản, còn tỏ vẻ hả hê, thậm chí âm thầm tính toán định giở trò chim sẻ rình ve sầu!
Thúc cháu các ngươi đáng giận, nhưng càng đáng giận hơn là Trường Sinh Tông các ngươi âm thầm khống chế cục, lúc nào cũng sẵn sàng tay hốt trọn lợi ích!
editor: bemeobosua
Vậy nên, chỉ ngươi bồi thường cho Hoàng Phủ thế gia chúng , mà cả Trường Sinh Tông cũng bồi thường cho chúng cùng ba đại thế gia còn !
Theo thấy thì khỏi cần vòng vo, đừng đem đan dược linh khí lòe nữa, gọn gàng dứt khoát, mỗi nhà chúng ba tòa thành trì cộng thêm một mỏ linh thạch là xong chuyện!"
Tư Mã tông chủ: “……”
Ta cực khổ mới tách Trường Sinh Tông khỏi mớ rối ren , thế mà ngươi mấy câu liền túm chúng lôi trở ?!
Còn đòi mỗi nhà ba tòa thành với một mỏ linh thạch?
Mặt mũi ngươi đúng là dày quá thể!
Ngươi trực tiếp cướp luôn cho nhanh?!
Hàn phong chủ thì hận Phượng Khê thấu xương. Trong mắt , nếu nàng chen ngang, chuyện giữa và Hàn Liên Y căn bản sẽ bại lộ, vì trong lòng liền nổi sát ý.
Đáng tiếc, Phượng Khê dứt lời nép ngay lưng Hoàng Phủ gia chủ, chẳng để cơ hội tay.
Hắn nghiến răng ken két:
“Chúng đang nghị sự, một con nha đầu lông vàng như ngươi đừng ở đây chõ mõm !”
Phượng Khê ló đầu nhỏ lưng Hoàng Phủ gia chủ:
“Ui chao, ban đầu chỉ định lấy phận cháu gái Hoàng Phủ gia chủ thế gia để lên tiếng, nếu ngươi thấy phận đủ, chỉ đành dùng phận sứ giả Bắc Vực mà chuyện với các ngươi thôi.”
Nói đến đây, nàng trốn tránh gì nữa, mà thản nhiên bước , ung dung đối diện với Tư Mã tông chủ.
“Tư Mã tông chủ, hai nước giao chiến hại sứ giả, tin với tu vi của ngài, nhất định sẽ bảo vệ chu , đúng chứ?”
Tư Mã tông chủ: “……”
Bảo vệ ngươi chu ? Ta còn hận thể đập ngươi một phát c/hết tươi!
lời tuyệt đối thể , dẫu cũng ít đang cầm Lưu Ảnh Thạch phim ghi hình ở phía !
Hắn chỉ đành nghẹn khuất, lòng thầm chửi: Đám ăn no rửng mỡ ? Không lo việc , cầm đá ghi hình cái trò gì chứ?!
Ngoài mặt thì vẫn mà :
“Chớ là ngươi là sứ giả Bắc Vực, dù ngươi chỉ là cháu gái của Hoàng Phủ gia chủ, lão phu là trưởng bối, tất nhiên cũng sẽ bảo vệ ngươi.”
Phượng Khê giả vờ hiểu ý tứ trong lời , tươi như hoa:
“Vậy đa tạ Tư Mã tông chủ!
Về tình riêng, là cháu gái của Hoàng Phủ gia chủ, đồng thời cũng là cháu gái của ba vị gia chủ còn , tất nhiên thể khoanh tay .
Còn về công việc, các ngươi định mưu hại tử Bắc Vực Huyền Thiên Tông của , thì , với phận sứ giả Bắc Vực, tất nhiên đòi công bằng!
Thật ban đầu cũng định lớn chuyện, chỉ tính lấy phận cá nhân mà cuộc thôi, nhưng Hàn phong chủ bảo phận đủ, đành 'chen ' bằng phận khác .
Thế nên, ngoài những khoản bồi thường , các ngươi còn bồi thường cho Bắc Vực chúng một trăm tỷ linh thạch, và công khai xin chúng nữa!”
Tư Mã tông chủ: “……”
Trước đây chỉ "sư tử há miệng lớn", giờ mới "sư tử" là gì cả…
Phượng Khê chính là "Tỳ Hưu há miệng", há một phát nuốt luôn nguyên cái thiên hạ!