682. Ta thể đưa một yêu cầu nho nhỏ ?
Phượng Khê dù chia tách thần thức khá chậm, nhưng động tác vẫn xem như trôi chảy. Bởi lẽ từ khi Huyết Phệ Hoàn chỉ nàng cách chia thần thức, nàng luyện tập trong thức hải ít .
Chỉ là thử thử nhiều vẫn thất bại.
Nếu vì lo tổn thương Đại Mỹ, tốc độ của nàng thật thể nhanh hơn nhiều.
Đào Ngột và Heo Vàng bên cạnh , liếc một cái.
Con nhóc ch/ết tiệt ngoài mưu mô xa thì cũng chút bản lĩnh thật đấy.
Thời gian như dài đằng đẵng. Mãi đến hai canh giờ, Phượng Khê mới lấy một cái bàn con rối trống , đưa thần thức chia của Đại Mỹ nhập bên trong.
Chỉ một lúc , Đại Mỹ từ từ tỉnh .
Nó dám tin cái bàn con rối, bởi nó thể cảm nhận , đó chính là bản nó.
“Chủ nhân, thể đưa một yêu cầu nho nhỏ ?”
Phượng Khê hiện tại coi trọng Đại Mỹ, liền gật đầu:
“Muốn gì nào?”
Đại Mỹ ngập ngừng, chút ngại ngùng :
“Chủ nhân thể cho một hình dạng con rối oai phong tí ? Tỉ như Cùng Kỳ Hỗn Độn chẳng hạn...?”
Vừa dứt lời, liền Đào Ngột phun cho một búng nước bọt mặt!
Mà vì hình thể Đào Ngột to đùng, nên lượng nước bọt đó đủ để Tri Chu Khư Thú cảm thấy như tắm một trận.
editor: bemeobosua
Đào Ngột lạnh:
“Ngươi cũng xứng dùng hình dáng của bọn chúng ? Có soi gương mà đòi Cùng Kỳ với Hỗn Độn?!
Tuy hai con chẳng loại hiền lành gì, nhưng cũng hạng ngươi thể mơ với tới!”
Heo Vàng bĩu môi:
“Chuẩn luôn. Mới tách thần thức tưởng ngang hàng với bọn ? Mơ !”
Đại Mỹ hổ ch/ết, há miệng định mà nghẹn thốt lời.
lúc , Phượng Khê bật :
“Trời ơi, cứ tưởng chuyện gì to tát, hóa chỉ là chuyện nhỏ nhặt thế thôi !
Đừng Cùng Kỳ với Hỗn Độn, ngươi mà hình dáng của Đào Ngột Heo Vàng cũng thành vấn đề!
Chỉ là luyện chế con rối cần thời gian. Nếu ngươi đồng ý, cứ chọn tạm một con con rối thú mắt mà ở tạm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-682.html.]
Đợi xong giai đoạn , ngươi thích Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước Cùng Kỳ, Hỗn Độn gì đó đều tuốt!”
Đại Mỹ xúc động đến rơi nước mắt ngang mặt.
Nó chọn đúng !
Chủ nhân của nó quả nhiên là tuyệt vời nhất trần đời!
Giờ khắc , dù bảo Đại Mỹ ch/ết cùng với phân cũng cam lòng!
Ba đứa Mỹ khác vốn còn lưỡng lự, giờ thế cũng lượt đồng ý chia thần thức.
Phượng Khê lập tức bận rộn hẳn lên.
Đào Ngột và Heo Vàng liếc , âm thầm nghĩ:
Nha đầu đúng là cách lấy lòng , chỉ điều... nào cũng giẫm lên đầu bọn mà leo lên.
Mà cũng , lời nàng khi chỉ là tạm thời dỗ dành con nhện ngốc thôi. Chuyện bao giờ thì trời mới !
Ngay đó, cả hai liếc thêm nữa, lòng khỏi thắc mắc:
Rõ ràng bọn cũng những câu gần giống, con nhện ngốc ghét bọn đến ch/ết?
Còn Phượng Khê mở miệng, nó xúc động rớt nước mắt ròng ròng?
Chẳng lẽ… đây là cái gọi là “nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ”?
Hai con thú một bên hối hận vì học cách chuyện ngọt ngào như Phượng Khê, một bên âm thầm chửi nàng vô liêm sỉ mà khéo miệng!
giận thì giận, chúng cũng dám cãi , chỉ trừng mắt Đại Mỹ.
Còn Đại Mỹ? Có Phượng Khê chống lưng , nó coi hai con như khí.
Lúc Phượng Khê đang giúp ba đứa Mỹ chia thần thức, đám Độc Xà Khư Thú bên cũng bắt đầu rì rầm bàn bạc.
Tuy Phượng Khê hứa sẽ cho chúng Hóa Giao Thảo, nhưng thảo dược thực tế chúng nhận hiện giờ vẫn đủ để hóa giao.
Nếu chịu chia thần thức, e rằng giấc mộng hóa giao cũng tan thành mây khói.
nếu chia thần thức... thì chẳng tương lai thế nào. Rốt cuộc nên cược một ván ?
Mộc Kiếm lúc nhếch mép với Đại Ngôn Xà:
“Bộ các ngươi ngu ? Đến cả Đào Ngột cũng chịu theo chủ nhân của , đủ để thấy chủ nhân lợi hại cỡ nào ?
Hóa giao gì đó chẳng qua là chuyện sớm muộn thôi!
Giờ bánh từ trời rơi xuống, các ngươi mau đỡ, còn ở đó càm ràm, chẳng là kém thông minh lắm ?
Đồng ý sớm còn chọn ngoại hình con rối xịn, chứ để tới cuối thì chỉ còn mỗi hình dáng con heo đấy!”
Heo Vàng: “…”