657. Tới đông đủ .
Tại tầng thứ năm của nhà ngục, đám phạm nhân quen với việc thỉnh thoảng bóng xuất hiện, nên căn bản chẳng ai phát hiện trong đó một Phượng Khê thật thật giả giả đang trộn.
Bọn họ tìm kiếm con mồi, trò chuyện rôm rả, chủ đề năng cũng xoay quanh việc săn bắt.
Phượng Khê một lúc thì thấy cũng chẳng thú vị gì, liền dời sự chú ý sang mấy cái bóng thỉnh thoảng xuất hiện .
Nàng phát hiện rằng y phục của những đó giống , tuổi tác thì hầu hết là thanh niên trai tráng. Trong đó chẳng ai mở miệng câu nào, ai nấy đều giữ vẻ hết sức cảnh giác.
Nhìn qua thì vẻ đang rèn luyện là tìm kiếm gì đó...
Phượng Khê tiếc nuối, nếu mấy chịu mở miệng chuyện, dù nàng thấy tiếng, thì chỉ cần khẩu hình thôi cũng đoán họ đang bàn cái gì.
Ngay lúc , đám phạm nhân tầng năm cuối cùng cũng phát hiện một con mồi.
Là một con khư thú trông giống gấu đen, đang ôm trọn một tổ ong khổng lồ, l.i.ế.m lấy l.i.ế.m để mật ong bên trong.
Tuy quanh nó ít khư thú hình ong mật đang bay vù vù tấn công, nhưng nó thèm để tâm.
Bọn phạm nhân cũng vội xông tấn công, bởi vì họ kiêng kỵ mấy con ong mật khư thú .
Chớ tưởng gấu đen khư thú ong đốt mà , nếu bọn họ mà đốt, nhẹ thì trúng độc, nặng thì mất mạng như chơi.
Vì , cả đám nấp bụi rậm, kiên nhẫn chờ thời cơ.
Phượng Khê lúc chán chịu nổi, hết đông ngó tây. Đột nhiên, nàng thấy hình như bụi cây đằng xa đang chuyển động.
khi nàng kỹ thì chẳng phát hiện điều gì.
Chỉ là nhanh đó, nàng phát hiện bụi cây lay động, mà là mặt đất đang rung nhẹ.
Chẳng lẽ đất thứ gì đó?
Ý nghĩ lóe lên trong đầu, thì quả nhiên, từ đất vật gì đó trồi lên, trông giống một loại yêu thực sống lòng đất.
À , ở chốn gọi là khư thực mới đúng.
Cây khư thực to khủng khiếp, chẳng những bao trùm con gấu đen trong, mà ngay cả đám phạm nhân tầng năm cũng vây trong vòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-657.html.]
Con gấu đen lập tức ném luôn tổ ong xuống, sức nhảy về phía , thoát khỏi vòng vây.
Nào ngờ dậm chân lấy đà, khiến cho cơ thể nó đ.â.m sâu hơn lòng đất, liền phát một tiếng gầm đầy đau đớn.
Nó giận dữ đập n.g.ự.c ầm ầm, hình phồng to gấp ba , vỗ mạnh xuống đám rễ cây đất.
Ý nó là đập nát khư thực bỏ chạy.
Ai ngờ, hai chân của nó cũng xuyên thủng, đóng găm xuống đất.
Chỉ trong chớp mắt, vô rễ khư thực đ.â.m xuyên từ trong nó, cơ thể to lớn nhanh chóng hóa thành một vũng m/áu loãng.
Đám phạm nhân tầng năm cũng chẳng khá hơn là bao. Dù họ cố sức chặt đứt những phần rễ cây trồi lên, nhưng tốc độ sinh trưởng của khư thực quá nhanh, vùng đất thể vững càng lúc càng nhỏ…
Phượng Khê thì do lúc nãy tò mò nên xem từ xa, may mắn vẫn còn ngoài vòng vây.
Phượng Khê nhún vai, cảm thấy bất đắc dĩ.
Nàng vốn định "ngục bá" tầng năm gì đó, cũng chẳng "ánh sáng cứu rỗi" cho đám tù nhân . đến tận nơi , chẳng lẽ cứ trơ mắt ch/ết ?!
Bánh xe vận mệnh cứ thế cố đẩy nàng lên ngai vàng của giới ngục giam!
Không cũng .
Nàng bèn hỏi Khô Thụ Chi:
"Ngươi với mấy đám khư thực đều là cành khô lá héo một dạng, ngươi chắc cách đối phó bọn chúng chứ?"
Khô Thụ Chi: "..."
Ta chỗ nào khô? Chỗ nào héo?!
Mấy hôm còn nở hoa cho ngươi đó, mấy ngàn đóa! Ngươi quên ?!
Dù tức, nhưng đúng lúc nó cũng đang “bổ sung dinh dưỡng” một chút, đám khư thực tuy ngon bằng thú hạch, nhưng cũng xài .
Thế là Phượng Khê tiện tay ném Khô Thụ Chi giữa đám rễ cây.
Khô Thụ Chi liền như con chuột già chui kho gạo, một thời gian ngắn cũng chẳng nên ăn chỗ nào .
Rễ cây khư thực bắt đầu khô héo và vỡ vụn với tốc độ thể thấy bằng mắt thường...