Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 596

Cập nhật lúc: 2025-06-15 17:26:10
Lượt xem: 277

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

596. Không vận may cuồn cuộn cuối cùng sẽ rơi trúng đầu ai đây?

Phượng Khê ngó bầy muỗi bay xa mà phiền lòng. Cũng chẳng đầu nàng lôi cưỡi gió cưỡi mây, nhưng tiếng “vù vù” cứ to như động đất thế?

Bộ cái trận cưỡi xe gió ghiền hả trời?

Hay là... hưng phấn quá mức?

Bên , Hoàng Phủ gia chủ thì vẫn đang tán dương uy lực của Phù Triện vòi rồng, mặc dù cái với tu sĩ thì chẳng lợi hại lắm, nhưng để xử lý bầy muỗi thì đúng là nhắm trúng chỗ đau mà đánh!

Mười vạn linh thạch vung , chẳng tiếc đồng nào!

Cả nhóm nghỉ ngơi thêm một canh giờ. Khi trời rạng sáng, họ tiếp tục lên đường.

Chờ bọn họ khỏi, trong bụi rậm chui một con Hoang Dã Mê Tung Thố, vết tích xới tung mặt đất mà chìm suy nghĩ.

Loài thỏ vốn thích ăn cỏ bới luôn cả đất lên, vì như thế sẽ thêm chút rễ cỏ non tươi mát.

Chẳng lẽ trong Nhân tộc cũng cùng sở thích với bọn thỏ?

Nghĩ thấy lạ lạ, nó rón rén bám theo.

Lúc Phượng Khê cũng đang nghĩ tới thỏ.

editor: bemeobosua

Sắp khỏi khu vực sinh sống của loài Hoang Dã Mê Tung Thố, mà từ nãy đến giờ chẳng thấy cái bóng thỏ nào, chẳng lẽ nàng và giống loài thỏ vô duyên kiếp ?

Đang ảo não thì bỗng nàng đầu, trông thấy từ đằng xa loáng thoáng vài bóng mờ xám xám, vẻ giống… thỏ?

Muốn bắt sống thì dễ , đám thỏ nhạy hơn cả mấy tử gặp trưởng lão.

Mà bắt thì cũng , nàng ký khế ước với… một con thỏ.

Giờ thì đây?

Lúc , trong Huyết Ma Lệnh, Huyết Phệ Hoàn lạnh lùng buông lời:

“Bình thường con chẳng khéo mồm khéo miệng lắm ? Có giỏi thì dụ dỗ con thỏ đó thử xem?”

Phượng Khê mắt sáng rỡ:

“Thật … cũng .”

Huyết Phệ Hoàn: “…”

Ta chỉ chơi thôi mà, ngươi định thật ?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-596.html.]

Phượng Khê thầm tính toán trong bụng, ước lượng cách đến chỗ đám bóng thỏ , bước chân dần chậm .

Mấy Quân Văn vốn dĩ lấy nàng trung tâm, thấy nàng chậm thì cũng đồng loạt giảm tốc, từ giữa đội dần tụt xuống cuối.

Phượng Khê thấy thời cơ chín muồi, liền bắt đầu "độc thoại trong lòng":

[Nghe đồn trong Thần Quang Động Thiên nhiều cơ duyên lắm, đặc biệt còn loại chỉ dành riêng cho Man Thú. Tiếc là lũ Man Thú điều đó!]

[Dù thì cũng vô ích, bọn nó !]

[Thật đáng tiếc ghê! Nếu mà gặp cơ duyên lớn thì khi đổi đời cũng nên!]

[ gì thì , vẫn còn một cách, nếu bọn Man Thú ký khế ước với tư cách động thiên, thì cũng thể kéo theo !]

[Cơ mà ai ký khế ước với mấy con Man Thú chứ? Dữ dằn như hùm beo, cẩn thận còn nó phản phệ cho tiêu đời!]

[Huống hồ giờ khỏi hoang nguyên biển rộng một vòng, chẳng thấy Man Thú . Ký khế ước cho nó bốc mất tăm, chẳng khác nào gánh nước bằng rổ!]

[Mà cũng , một Man Thú vẫn cưng xỉu chứ. Như cái loài Mê Tung Thố , cưng !]

[Nếu con thỏ thỏ nào mượn danh linh sủng của để Thần Quang Động Thiên thì còn mong còn chẳng chứ!]

Cách đó xa, con Hoang Dã Mê Tung Thố đang dựng tai "", mắt sáng rỡ như .

Là một Man Thú ở đáy chuỗi thức ăn, nó cực kỳ mạnh lên.

khổ nỗi huyết mạch hạn, dù cố gắng thế nào cũng vượt nổi định mệnh.

bây giờ… cơ hội đổi đời đến !

Chỉ là… rủi ro quá lớn.

Lỡ cải mệnh mà là… mạng luôn?

Liệu nên đánh cược một ?

Đang do dự, nó tiếng lòng Phượng Khê vọng tới:

[Không nhất định là thỏ thỏ cũng … Ta thấy mấy con muỗi cũng lắm!]

[Có cánh, bay, nếu trúng độc còn thể hút độc giúp, quá là tiện luôn!]

[Còn mấy con độn thổ như Sói chui đất cũng ho, rảnh thì moi đất tìm bảo bối, trợ lý phát tài là cái chắc!]

[Thôi thì… cứ để xem ai là duyên với .]

[Không đống phú quý trời rơi xuống cuối cùng sẽ chọn rơi trúng đầu ai nhỉ?]

Loading...