498. Thiếu chút nữa khí tiết tuổi già khó giữ
Bảy vị hộ pháp trưởng lão mặt ngoài vẫn giữ vẻ đạo mạo, nhưng trong lòng thì nghẹn đến mức tức thổ huyết!
Mấy bọn họ canh giữ rừng dâu bao nhiêu năm nay, từng thấy qua một con Thiên Cẩm Hoàng Nga nào. Vậy mà hôm nay những con nhóc Huyết Vô Ưu phát hiện, còn nó… ký khế ước mất ?!
Lẽ trời ?! Còn phân đúng sai gì nữa trời?!
Càng đau đầu hơn là giờ con nhỏ đó ký khế ước Thiên Cẩm Hoàng Nga , nhỡ nó gom luôn nguyên đàn bướm tiên Thiên Cẩm mang thì ?
Thế thì Thiên Cẩm ti mà tuyệt chủng ?!
Phong chủ Thiên Xu Phong, Đoạn lão đầu, quan tâm nhất vẫn là chuyện thực tế:
“Con đám bướm tiên Thiên Cẩm … kéo tơ hả?”
Phượng Khê gật đầu cái rụp:
“Vâng! Giờ mấy con đó đang miệt mài kéo tơ giúp tụi con kìa! Tốc độ tơ nó nhả , còn nhanh hơn mấy sư Vô Vi Thất Tử!”
Ai!
Con cứ tưởng màn kéo tơ lột kén là ván chắc thua của bọn con chứ, ai dè… chúng con sắp thắng kìa!
Lang Ẩn thất phế bọn con vận may cũng thật chứ!”
Đoạn phong chủ: “……”
Bảy vị thái thượng trưởng lão: “……”
Thái Nhất trưởng lão thì đầu ong ong. Nếu mà thua ván , thì ván thứ ba còn đánh gì nữa…
Làm bây giờ? Làm bây giờ? Làm bây giờ?!
Ban đầu chỉ tính một ván quyết thắng bại cho nhanh gọn, giờ thì đấu ba ván thắng hai, cũng đủ mất mặt ! Mà giờ còn nâng lên năm ván thắng ba, thế thì còn gì nổi?!
Chẳng lẽ lên tiếng bảo Lang Ẩn thất phế dựa “ngoại lực”, tính?!
Nghe nó… cũng mất mặt ghê á!
Ngay lúc lão còn đang lòng như lửa đốt, Phượng Khê lên tiếng:
“Ta thấy đánh ba ván thắng hai… . Tốt nhất là năm ván thắng ba, như thế mới thực lực thật sự của đôi bên!”
Thái Nhất trưởng lão đầu tiên thấy Phượng Khê thuận mắt như , vội gật gù phụ họa:
“Nếu ngươi thế… thì chơi năm ván thắng ba !”
Phượng Khê tươi rói:
“Thế thì tiền cược cũng thể giữ mức một trăm triệu ma tinh nữa, tăng lên gấp bội mới công bằng chớ!”
Thái Nhất trưởng lão nghiến răng:
“Được!”
Tiền thì quan trọng… cái chính là gỡ thể diện!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-498.html.]
Rất nhanh, thi đấu vòng hai kết thúc.
Số lượng tơ do hai bên kéo … chênh lệch tưởng!
Lang Ẩn thất phế kéo gấp mấy chục so với Vô Vi thất tử!
Mà đây là còn nhờ Phượng Khê cố tình khống chế bớt kết quả, chứ nếu , cách còn thảm hơn nữa!
Phượng Khê nhẹ nhàng thu về đúng một trăm triệu ma tinh.
Tại chỗ bắt đầu chia tiền!
Tư Đồ Thú và Đào Song Lâm mỗi chia mười triệu ma tinh, phần còn , bốn mươi triệu nàng giữ cho .
Nàng là đội trưởng, giữ phần lớn gì sai?
Có sai đó. ở chỗ… nghẹn họng phản bác !
Ngoại trừ Sài lão đầu còn đang bất mãn, mấy còn đều vô cùng hài lòng.
Đặc biệt là Tư Đồ Thú với Đào Song Lâm, nếu cái danh truyền tử, chắc hai luôn tại chỗ !
Sài lão đầu thì đang thầm tính khi thi đấu xong nên đòi Phượng Khê bao nhiêu tiền… phí bịt miệng cho phép?
Không chứ, vì cái tỷ thí , lão đây tuổi già cũng giữ nổi tiết tháo!
Bị một con bướm bé tẹo bay phành phạch trúng!
Nhục nhã thiệt chớ!
Vô Vi Thất Tử cảnh Lang Ẩn thất phế khí thế ngút trời, mặt đứa nào đứa nấy tái mét như nuốt nhầm xác ve.
Từ khi tu tiên đến giờ, bao giờ mất mặt đến !
May mà giờ thành năm ván thắng ba, bọn họ gì cũng gỡ thể diện!
Bảy vị thái thượng trưởng lão do chuẩn nên kéo góc bàn bạc.
Phượng Khê âm thầm nghĩ:
Đám đúng là tí da mặt, nhưng vẫn trơ trẽn đến cùng cực.
Thế nên nàng mới chỗ tay.
Nếu thật sự hổ, thì họ thể cho Vô Vi thất tử lên đấu tay đôi với Lang Ẩn thất phế luôn. Làm gì bày thêm mấy trò thi đấu màu mè? Có màu mè thì nàng mới cơ hội "chơi khăm" chứ!
Cho nên mới :
Đã giữ mặt mũi, thì kiên trì đến cùng.
Không giữ, thì bỏ luôn cho nhẹ !
Đừng kiểu nửa dở nửa ngơ… thành ngốc phiền!
Bảy vị thái thượng trưởng lão Phượng Khê đang mắng họ là một đám “ngốc", bọn họ thảo luận thảo luận , cuối cùng cũng quyết định xong nội dung thi đấu cho ván thứ ba.
Lần , bọn họ tin tưởng tràn trề, tuyệt đối thể thua nữa!