472. Lên ! Dọa cho nàng một trận!
Một lát , các tuyển thủ khác bắt đầu giao chiến với hải thú, chỉ riêng bên Phượng Khê là yên ả đến lạ. Ngoài mấy con cá con tép nhỏ bơi qua cho lệ, ngay cả một con hải thú cấp Hoàng cũng chẳng buồn ló mặt .
Hoa trưởng lão cùng mấy khác mà lòng phơi phới: “Không hổ là đồ nhi bảo bối của chúng , vận khí đúng là nghịch thiên mà!”
Tạ các chủ thì âm thầm hoài nghi: Phượng Khê rốt cuộc dùng thủ đoạn gì? nếu nàng dùng ma khí ma phù linh tinh gì đó, chẳng lẽ các trưởng lão giám thị phát hiện ?
Chẳng lẽ… thật sự là do nàng may mắn?
Chẳng mấy chốc, nửa canh giờ trôi qua.
Phượng Khê ăn uống no nê, dứt khoát... nhắm mắt ngủ luôn.
Ngay cả các hải thú trong hồ lớn cũng yên:
"Mấy , các ngươi mù hết ?!
Sao ai thu thập cái nha đầu lông vàng ?!"
"Xông lên chứ! Hù cho nó vỡ mật !"
Không ngờ đúng lúc , Ngư Lạc Cuồng Bạo đang dẫn theo mấy con cá mập răng cưa Lam Huyết, thong dong tuần tra xung quanh khu vực của Phượng Khê. Hải thú khác nào dám bén mảng tới gần?
Ngư Lạc Cuồng Bạo giờ đối với Phượng Khê trung thành đến độ cảm động trời xanh, vì ngược đến quen, mà là khi hấp thu thứ trong lốc xoáy, nó liền coi Phượng Khê như quý nhân cứu mạng!
Bảo vệ quý nhân cũng là bảo vệ chính !
Tất nhiên tận tâm tận lực !
Chớp mắt một cái, qua một canh giờ.
Tất cả tử ngoại môn đều bỏ cuộc, chỉ còn ba tử nội môn là vẫn kiên trì.
À , còn Phượng Khê.
Chỉ là... nàng kiên trì hình như cũng chẳng liên quan gì.
Ngoài ăn uống với ngủ, nàng còn lôi thoại bản g.i.ế.c thời gian, chán đến mức gối đầu luôn biển.
Một lát , ba tử nội môn cuối cùng cũng trụ nổi nữa.
Chỉ còn Phượng Khê... một thong dong nước.
Sắc mặt Tạ các chủ ngoài thì điềm nhiên, trong lòng khó chịu ch.ết.
Nếu Huyết Vô Ưu thật sự trụ hai canh giờ, theo quy định sẽ truyền tử của Ngự Thú Các.
Cái … chẳng đúng là bước hụt mà vớ phân chó ?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-472.html.]
Lỡ mà tới lúc , trưởng lão nào chịu thu nhận nàng thì bây giờ?
Năm vị trưởng lão giám thị cũng đang thảo luận chuyện . Suy nghĩ của họ khác gì Tạ các chủ: "Huyết Vô Ưu đúng là mèo mù vớ cá rán!"
Chẳng qua là vận khí đến phát bực.
Đệ tử tham tuyển ai nấy đều đỏ mắt vì ghen tị.
Cùng là tới ứng thí, vì thì như ăn tiên đan, còn thì ngậm cay nuốt đắng?
Đặc biệt ba vị nội môn , tức tới mức suýt hóa thành giấm tinh!
Ngay lúc , một ngoại môn tử bỗng kinh ngạc kêu lên:
"Ủa? Nước biển lạnh lạnh ?"
Vừa dứt lời, những khác cũng cảm thấy gì đó là lạ.
Quả thật, nước biển so với ban đầu lạnh hơn một chút.
cũng ai quá để tâm.
Bên truyền ảnh thạch, Tạ các chủ đột nhiên bật dậy.
Không chỉ , cả Hoa trưởng lão, Túy trưởng lão và Tử trưởng lão sắc mặt cũng đại biến!
“Không ! Là Vạn Niên Huyền Băng Tảo bắt đầu nảy mầm !”
Mọi trố mắt: “Là... cái gì?”
Tạ các chủ nghiêm giọng giải thích:
“Dưới đáy Trăng Non Chi Hải một loại ma thực tên là Vạn Niên Huyền Băng Tảo. Mười ngàn năm mới nảy mầm một , bảy ngày kết hạt khô héo.
Mỗi khi nó nảy mầm, sẽ khiến nhiệt độ nước biển xung quanh tụt mạnh, thậm chí thể kết băng.”
Mọi xong thì sửng sốt, nhưng cảm thấy chuyện đó cũng quá nghiêm trọng.
Tu sĩ mà, thích ứng với thời tiết thì mạnh khỏi bàn.
Đừng là băng, lạnh hơn một chút cũng chẳng xi nhê gì.
Cho đến khi... Tạ các chủ câu tiếp theo khiến ai nấy đều tái mét.
“Vạn Niên Huyền Băng Tảo một loại hải thú cộng sinh tên là Mê Chướng Hải Xà.
Chúng chỉ kịch độc, mà còn thể ẩn , đặc biệt là sống theo bầy, một ổ ít thì vài chục con.
Một khi chúng theo dõi… gần như đường sống!”