Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 463
Cập nhật lúc: 2025-06-15 05:02:37
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
463. Nàng thậm chí còn có thể giúp hắn thu xếp cả chuyện sư nương.
Phượng Khê cảm thấy mình nên suy nghĩ… xa thêm chút nữa.
Nàng không chỉ có thể “so” với Tư Đồ Thú, còn có thể “so” với mấy vị sư huynh trong Phù Các nha!
Ba ngày một cuộc tiểu tỉ thí, năm ngày một cuộc đại tỉ thí, chả bao lâu nữa, mấy cái ma phù kia chẳng phải đều thành của nàng hết sao?
Nàng đúng là cái đứa nhỏ lanh lợi!
Lúc này, Phong trưởng lão đang âm thầm quan sát Phượng Khê.
Không hoảng loạn, không bất an, không luống cuống, tâm lý vững vàng như thế, quả thật không tệ.
Tuy Phong trưởng lão không ưa nịnh nọt, nhưng tâm tư cũng sâu như biển. Nhất là khi liên quan đến đệ tử bảo bối của mình.
Từ sau khi Phượng Khê thân thiết với Mục Uyển Uyển, hắn liền bắt đầu lưu tâm đến nàng.
Hắn nghe từ Mục Uyển Uyển kể lại quá trình hai người làm quen, lại nghe nói Phượng Khê thường xuyên hỏi thăm chuyện phù bảo và ma phù cấp Thiên, trong lòng liền nghi ngờ rằng: Nha đầu này là đang lợi dụng Mục Uyển Uyển.
Nhưng hắn không định can thiệp.
Dù gì đệ tử hắn cũng đơn thuần, tiếp xúc với người như Huyết Vô Ưu đôi chút, nói không chừng lại mở mang đầu óc.
Huống hồ, có hắn ở đây, Huyết Vô Ưu cũng chẳng tạo nổi sóng gió.
Chỉ là... sự việc đã vượt khỏi dự liệu của hắn.
Huyết Vô Ưu lại là thiên tài chế phù.
Thiên tài trong các thiên tài!
Lúc này hắn không thể không nhúng tay rồi.
Dù vậy, có một điểm khiến hắn cảm thấy yên tâm.
Dù Huyết Vô Ưu tâm cơ nhiều thật, nhưng đối với Uyển Uyển lại có vài phần thật lòng, ít nhất không tệ.
Hắn cũng già rồi, sớm muộn gì cũng về Tây, nếu có người thật lòng với Uyển Uyển thì cũng đáng để yên tâm.
Cảm thấy thời cơ đã chín muồi, Phong trưởng lão đặt chén trà xuống:
“Ngươi muốn học chế phù?”
Phượng Khê gật đầu: “Vâng.”
Phong trưởng lão từ tốn nói:
“Tuy ngươi đích thực có thiên phú, nhưng thiên phú không đủ để đi đến cuối cùng. Thiên phú, cần mẫn, cơ duyên, thiếu một cũng không được. Ngoài ra, tu vi cũng rất quan trọng.
Ví dụ tấm ẩn thân phù trước đó, ngươi biết vì sao chỉ giấu được tay của Tư Đồ Thú mà không phải toàn bộ hắn không?”
“Vì tu vi không đủ.”
“Đúng vậy. Chỉ có tu sĩ Hóa Thần kỳ mới vẽ ra được phù triện cấp Thiên chân chính. Dù miễn cưỡng vẽ được, hiệu quả cũng suy giảm đáng kể.”
Phượng Khê hoàn toàn đồng ý.
Tấm phù con rối trước đó chính là ví dụ điển hình, nàng định họa người, vẽ ra lại thành heo!
Tuy nhiên, có lẽ linh phù và ma phù có điểm khác biệt, ảnh hưởng của tu vi cũng khác nhau.
Phong trưởng lão thấy nàng bộ dáng chăm chú lắng nghe, không khỏi gật đầu tán thưởng:
“Cho nên, tu vi của ngươi phải mau chóng nâng cao. Đừng thấy hôm nay ngươi nghiền ép Tư Đồ Thú, một khi hắn bước vào Hóa Thần kỳ, đến lúc đó, ngươi chưa chắc đã thắng được.”
Phượng Khê tiếp tục gật đầu như gà mổ thóc.
Phong trưởng lão nói tiếp:
“Không tệ! Xem ra ngươi là đứa nhỏ hiểu lý lẽ. Sau này tới Phù Các làm việc đi.”
Phù Các mấy năm nay đệ tử quá lười biếng, thêm một Huyết Vô Ưu, bọn họ mới có chút ý thức nguy cơ.
Về việc thu Phượng Khê làm đồ đệ, hắn chưa từng cân nhắc.
Một là hắn đã quyết, đời này chỉ thu một mình Mục Uyển Uyển làm đồ đệ.
Hai là hắn hiểu, bảy phong chủ sẽ không để Phượng Khê ở lại Lang Ẩn Uyên, không cần thiết gây thêm chuyện.
Còn có một nguyên nhân quan trọng hơn: Phù triện ma phù cấp Địa nàng đã biết hết, tấm ẩn thân phù kia cũng là học từ trước.
Phần lớn khả năng là do Huyết Phệ Hoàn truyền lại.
Nàng nói Huyết Phệ Hoàn chỉ hiện linh trong chốc lát, nhưng ai biết có đưa nàng ngọc giản gì không?
Dù ngạc nhiên, hắn cũng không đến mức kích động đến độ đòi thu đồ đệ.
Phượng Khê cũng không lấy làm tiếc. Được vào Phù Các làm tạp dịch là nàng đã mừng húm!
Chốc lát nữa, nàng sẽ cùng Mục Uyển Uyển thương lượng, làm cái bảng chia ban tỷ thí, sau này không có việc gì liền đi tìm người khiêu chiến…
Trước khi đi, Phong trưởng lão còn tặng nàng một tấm phong thuẫn phù cấp Thiên cùng một lọ phù mặc loại tốt, nói là “lễ gặp mặt”.
Nhưng hai người đều hiểu rõ đây là lễ tạ ơn vì nàng đã giúp Uyển Uyển ra mặt.
Phải nói thật lòng, Phong trưởng lão đúng là thương Uyển Uyển lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-463.html.]
Phượng Khê lại nhớ tới Tiêu Bách Đạo đang ở Huyền Thiên Tông xa xôi.
Chờ ngày sau sóng yên biển lặng, nàng nhất định sẽ cùng sư phụ chu du bốn phương, ăn mỹ vị khắp thiên hạ, ngắm hết cảnh đẹp nhân gian.
Nếu sư phụ lỡ động phàm tâm, nàng còn có thể giúp người thu xếp một vị sư nương nữa chứ!
Phượng Khê cùng Phong trưởng lão lại hàn huyên vài câu, rồi cáo từ rời khỏi.
Vừa ra cửa, liền bắt gặp Tư Đồ Thú.
Bên cạnh hắn còn có một lão giả thân hình gầy gò.
Tư Đồ Thú vừa thấy Phượng Khê, mắt đỏ ngầu!
“Sư phụ, chính là nàng, Huyết Vô Ưu!”
Phượng Khê nghĩ thầm: Ồ? Gọi gia trưởng tới mách lẻo luôn cơ à?
Không tiền đồ!
Trong phòng, Phong trưởng lão nghe động tĩnh, liền cau mày.
Huyết Vô Ưu tuy có tâm tư riêng, nhưng dù sao cũng vì bảo vệ Mục Uyển Uyển mà đắc tội Tư Đồ Thú, hắn không thể làm ngơ.
editor: bemeobosua
Hắn cũng đi ra ngoài.
“Nghê trưởng lão, ngài…”
Lời còn chưa dứt, Nghê trưởng lão đã ngắt lời:
“Lão Phong à, ta hỏi chút: ngươi có thu nha đầu này làm đồ đệ không?”
Phong trưởng lão sửng sốt: “Không, nhưng hôm nay chuyện này…”
Nghê trưởng lão lại ngắt lời: “Không thu thì tốt, vậy để ta thu!”
Phong trưởng lão: “……”
Phượng Khê: “……”
Tư Đồ Thú: “……”
Tư Đồ Thú cảm thấy trời đất đều sụp đổ!
Sư phụ ơi, con gọi người tới là để đòi lại công bằng cho con mà!
Kết quả người nói gì cơ?
Muốn thu Huyết Vô Ưu làm đồ đệ?
Người có nghĩ đến cảm nhận của con không?!
Phượng Khê cũng không ngờ Nghê trưởng lão lại nói vậy, còn tưởng lão đùa.
Phong trưởng lão cũng nghĩ vậy, liền cười:
“Nghê trưởng lão, ngài nói đùa sao?
Con nít tranh chấp tí thôi, chúng ta là trưởng bối, không cần thiết can thiệp.
Huyết Vô Ưu, nếu không có chuyện gì thì đi đi.”
Hắn sợ Nghê trưởng lão bắt lỗi, liền muốn đuổi nàng đi cho yên chuyện.
Nghê trưởng lão bật cười:
“Lão Phong, ngươi tưởng ta đến gây khó dễ cho Huyết Vô Ưu?
Thật coi thường ta rồi!
Ta là trưởng lão, làm sao lại so đo với một tiểu cô nương?
Nói thật, đồ đệ ta dạy dỗ còn chưa xong, nếu không phải Huyết Vô Ưu động thủ, ta cũng muốn đá nó hai phát từ lâu rồi!
Vả lại, gần đây nó lén uống mấy viên đan tăng thần thức, phản tác dụng, ói ra hai búng m,áu, ta còn phải cảm ơn Huyết Vô Ưu ấy chứ!
Ngoài ra, ta thực sự muốn thu nàng làm đệ tử quan môn.
Thế tục thì thích con cái đủ nếp đủ tẻ, ta không có con, có thêm một đệ tử nữ cũng không tệ!”
Phong trưởng lão: “……”
Phượng Khê: “……”
Tư Đồ Thú: “……”
Bọn họ còn đang ngẩn người, Nghê trưởng lão đã ha hả cười, quay sang Phượng Khê nói:
“Vô Ưu à, ngươi có nguyện ý bái ta làm sư phụ không?
Nếu ngươi cảm thấy Tư Đồ Thú không xứng làm sư huynh ngươi, vậy thì ngươi làm sư tỷ, để hắn gọi ngươi một tiếng sư tỷ cũng được mà.”
Tư Đồ Thú: “……”
Ta muốn ch/ết!
Một khắc cũng không muốn sống thêm!