Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 432

Cập nhật lúc: 2025-06-15 04:55:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

432. Cái thứ Phân Lừa thấy đâu lộ đó!

Phượng Khê bắt đầu luyện chế cầm m.á.u đan, động tác hết sức tùy tiện, nắm cả nắm dược thảo ném cái vèo vào lò luyện đan.

Dưới đáy lò, nàng tiện tay quăng luôn hai cục than hỏa tinh, chẳng buồn chỉnh nhiệt, chẳng thèm dò hỏa hầu.

Cứ thế mà chơi theo phong cách "thích thì làm".

Đến mức trong lúc luyện đan, nàng còn tranh thủ gặm một miếng bánh hoa quế tơ vàng, ăn ngon lành.

Chưa tới nửa khắc, cầm m.á.u đan đã luyện xong.

Đáng nói là, đó còn là nàng cố tình làm chậm lại.

Nàng mở nắp lò luyện đan, bên trong nằm ngay ngắn mười viên đan dược béo mập, viên nào viên nấy đều là thượng phẩm.

Phượng Khê khẽ nhíu mày, tỏ ra không mấy hài lòng, làm gì có viên nào là cực phẩm?!

Chỉ là đan đơn cầm m.á.u thôi, theo lý phải có ít nhất tám viên cực phẩm mới đúng chứ.

Xem ra vẫn là do thần thức nàng chưa đủ tỉ mỉ, sơ sót rồi!

Nhưng nàng cũng chẳng định luyện lại, bởi vì trong lòng còn nhớ đến cái đan ấn kỳ quái không biết từ đâu ra.

Vậy nên, lần nữa mở lò, nàng vốc bừa một nắm dược liệu ném vào, bắt đầu thử kết đan ấn.

Đan ấn vừa in lên lò, lò nổ luôn tại chỗ!

Cũng may Phượng Khê đề phòng từ trước, nên không hề gì.

Ánh mắt nàng sáng rực, lại lôi ra một cái lò luyện đan cụt hai chân, tiếp tục thử...

Lại nổ!

Phượng Khê hai mắt long lanh như sao, cảm giác mình vừa phát minh ra một thứ bá đạo trời long đất lở!

Nàng còn chưa kịp tự khen, thì Tiểu Hắc Cầu bên cạnh đã hề hề nói:

“Chủ nhân à, cái đan ấn của ngươi… trông chẳng khác gì phù chú công kích, y như ma phù bạo nổ luôn rồi còn gì.

Vậy nên cái này ngoài việc nổ lò luyện đan, thật sự chẳng có tác dụng gì khác cả nha~”

Phượng Khê: “……”

Nghe có lý muốn chửi tục!

Cái đan ấn này nhìn thì ngầu đó, nhưng hóa ra là phù chú phá hoại!

Ai rảnh tự nổ đan lô chơi lấy vui vậy trời?!

Ngay lúc này, Tiểu Chim Béo chen vào nói:

“Chủ nhân, ngươi đừng nghe nó xàm!

Lò luyện đan bình thường đâu dễ nổ nát như thế! Pháp quyết với ma phù cấp thấp còn chưa chắc làm được!

Với lại đan ấn này nhìn bên ngoài khác hoàn toàn pháp quyết thông thường.

Vậy nên lúc ngươi muốn gài bẫy ai, cứ dùng cái này đan ấn. Đến lúc lò nổ thì giả bộ khóc lóc ‘ai ngờ đâu’, không ai bắt lỗi được!”

Phượng Khê nghe xong, không nhịn được liếc mắt nhìn Tiểu Chim Béo, khen một câu thật lòng.

Tiểu Chim Béo đắc ý vênh mặt.

Tên Phân Lừa kia cứ tưởng mình thông minh lắm, nhưng trước mặt tiểu thư chủ nhân của nó thì chẳng đáng một đồng!

Nó vừa mới nở ra đã biết tìm chỗ tốt mà đậu, biết biến hình, biết xuyên ngàn dặm đi tìm mẹ. Đầu óc linh hoạt hơn hẳn cái thứ Phân Lừa thấy đâu lộ đó!

Phượng Khê khen xong Tiểu Chim Béo, liền thôi không luyện đan nữa, chẳng có gì khó.

Nàng nhớ lại hôm trước nhặt được mấy cành san hô ở Trảm Hoàn Hải, liền lôi ra ngắm nghía một hồi.

Tuy không biết là thứ gì, nhưng nhìn là thấy có giá.

Đồ như này, chắc không có chủ đâu nhỉ?

Chắc là không! Ai lại rảnh mà nuôi san hô trên Trảm Hoàn Hải?

Huống hồ kết giới ở đó nhìn là biết đã cả vạn năm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-432.html.]

Mà nếu có chủ thì chắc người ta cũng chuyển hộ khẩu sang thế giới bên kia rồi.

Sáng hôm sau, Phượng Khê đến gặp Tử trưởng lão.

Tử trưởng lão hỏi:

“Mua lò luyện đan rồi à?”

Phượng Khê gật đầu, đưa lò mới mua ra.

Tử trưởng lão nhìn một cái, có hơi chê bai chất lượng, nhưng thôi, dùng đỡ, sau này ông sẽ tìm cái xịn hơn.

Ông cho nàng luyện thử cầm m.á.u đan. Như cũ, ông nhóm lửa giúp.

Phượng Khê nghiêm túc từng bước luyện chế, cố ý làm chậm lại, thần thức điều khiển vừa phải, thậm chí còn "diễn sâu" như thể đang chật vật lắm.

Gần nửa canh giờ, nàng mới luyện xong.

Tử trưởng lão còn hồi hộp hơn cả nàng, tự tay mở nắp lò…

Phượng Khê liếc vào, thấy mười viên đan tròn vo, năm viên trung phẩm, năm viên thượng phẩm.

Phượng Khê… đầy tiếc nuối.

“Ta đã cố ý làm cho dở rồi, sao vẫn có năm viên thượng phẩm?!

Muốn giấu dốt mà cũng khó quá trời!”

Nàng còn đang tiếc, thì Tử trưởng lão mặt đã cứng đơ.

Trong lòng ông, sóng gió cuồn cuộn!

Tính ra, đây mới là lò đan thứ hai của tiểu nha đầu này.

Lò đầu nổ mất, lò thứ hai đã mười viên ra mười, trong đó còn có năm thượng phẩm?!

Hồi xưa ông học luyện đan, mấy chục lò mới ra được một lò, thành đan suất chỉ có năm phần, mà còn toàn hạ phẩm!

Thế mà còn được sư phụ khen là thiên tài luyện đan của Ma tộc!

Vậy tiểu nha đầu này là gì? Thiên tài của thiên tài?!

Nhưng ông rất nhanh bình tĩnh lại, chắc là hên thôi!

Vì thế mặt lạnh như tiền, bắt nàng luyện tiếp lò nữa.

Phượng Khê lẩm bẩm trong lòng:

“Tử trưởng lão có vẻ chưa hài lòng lắm…

Cũng phải, chỗ này thiên tài nhiều như cá chép, dù đám luyện đan ở đại phòng không ra gì, nhưng biết đâu mấy đệ tử thân truyền thì siêu lắm…”

Đúng rồi, nàng vào Luyện Đan Các đến nay còn chưa gặp Sinh trưởng lão hay Mộng trưởng lão, chắc hai vị ấy đang đào tạo đồ đệ thân truyền rồi.

editor: bemeobosua

Thôi, lần này phải "giấu nghề" mạnh tay hơn mới được.

Vì thế, lần này nàng bớt "thả nước", nghiêm túc hơn chút, dùng mười lăm phút luyện xong lò đan.

Tử trưởng lão cau mày: chắc chắn lò này thất bại.

Bởi vì mỗi loại đan có thời gian luyện tối thiểu, mười lăm phút sao đủ?

Nghĩ vậy, ông mở nắp lò…

Một mùi thuốc nồng nặc xộc vào mũi.

Trong lò, mười viên đan tròn vo, tất cả đều là thượng phẩm.

Tử trưởng lão tay run, nắp lò rớt cái “rầm” xuống đất.

Một lúc lâu sau, ông run giọng nói:

“Đồ nhi ngoan… con muốn lễ gặp mặt gì?

Ma khí cấp Thiên? Một trăm triệu ma tinh? Đan dược cấp thiên?

Nếu con muốn luyện khí, vi sư sẽ bắt Đào Song Lâm về bóp c,hết cho con giải sầu!”

Loading...