429. Phượng Khê thuận lợi cập bờ
Ngư Lạc Cuồng Bạo vốn dĩ định đồng ý chút nào, nhưng nửa ngày mà vẫn thoát , rốt cuộc cũng cúi đầu thỏa hiệp.
Dù nàng cũng thề độc , còn gì đáng sợ nữa?
Ngư Lạc Cuồng Bạo thật cũng nghi ngờ Phượng Khê thể sử dụng ma khí để ký khế ước, dù thì ngay cả điện lưu công kích của nó nàng cũng chẳng hề kiêng kị.
Phượng Khê bảo Tiểu Hắc Cầu phóng thích ma khí, đó cùng Ngư Lạc Cuồng Bạo ký kết khế ước.
Tiểu Hắc Cầu trong khoảnh khắc , vô cùng tự hào.
Thời khắc huy hoàng thuộc về nó, cuối cùng cũng đến !
Nó bây giờ còn là Hỗn Cầu nữa, mà là Nữu Cỗ Lộc Tiểu Cầu Cầu!
Cái gì mà gia tộc Càn Khôn, cái gì mà giày rách, cái gì mà Lôi Kiếp, đều tránh hết cho !
Ta mới là sủng vật tâm can đắc lực nhất của chủ nhân! Là cánh tay đầu tiên của chủ nhân chân chính!
Nó cứ tưởng Phượng Khê sẽ khen nó vài câu, đáng tiếc nàng đang bận hỏi chuyện Ngư Lạc Cuồng Bạo, chẳng rảnh để để ý đến nó.
“Tiểu cá chạch, thường xuyên dạo chơi ở Trăng Non Chi Hải, từng thấy ngươi nào?”
Ngư Lạc Cuồng Bạo hừ lạnh: “Trăng Non Chi Hải lớn như , gặp thì ? Lạ cái gì?!”
Phượng Khê lập tức thu tin tức hữu dụng đầu tiên: đám nước biển quả thật là từ Trăng Non Chi Hải chảy đây.
Nàng hỏi tiếp: “Ta thấy chỗ cửa sông ngầm cái vòi quái vật, trông mạnh lắm. Ngươi đánh nó ?”
“Cái đó là ch,ó giữ cửa đấy! Ta chẳng thèm tay với nó!”
Phượng Khê sửng sốt.
Xem cái vòi quái vật quả thực đang trấn giữ cửa sông ngầm. rốt cuộc là nó tự canh, kẻ sai khiến? Là ? Hay là một con hải thú nào đó?
Ngay lúc , Ngư Lạc Cuồng Bạo bắt đầu mất kiên nhẫn.
“Ngươi đừng lải nhải nữa, mau xem để ngoài đây?”
Phượng Khê cũng đang cân nhắc đường lui.
Trong Trảm Hoàn Hải, thể kích phát ma phù, kết giới bên trong cũng ngoại lệ.
Đột phá cưỡng ép thì thực tế, Ngư Lạc Cuồng Bạo dùng đầu đ.â.m suốt nửa ngày mà chẳng tạo nên chút hiệu quả nào.
Thế là nàng sang đánh chủ ý lên Lôi Kiếp.
“Ngươi nghĩ cách đục cho một cái lỗ kết giới , với Ngư Lạc Cuồng Bạo sẽ phối hợp, khi thủng kết giới đấy.”
Lôi Kiếp .
Nó khổ sở tích điện bao lâu, chẳng lẽ giờ cu li?
“Giờ kêu trời trời thấu, gọi cha, cha còn chẳng , chỉ còn ngươi thể cứu thoát nạn!
Nhân tiện cũng để con cá ngu thưởng thức một chút phong thái hùng tương lai của Lôi Thần ngươi!
Trước mặt Lôi Thần, những trận pháp đều là mây bay gió thoảng…”
Lôi Kiếp cầu vồng tẩy não đến hoa mắt chóng mặt, hồ đồ gật đầu đồng ý.
Xong nó hối hận!
Sao lỡ gật đầu đồng ý thế ?!
Lượng điện tích mới tích tụ xong, còn kịp dùng thì tiêu tan cả !
Tất cả là do Phượng Cẩu!
Còn cái con cá ngốc nữa!
Nếu nó, Phượng Cẩu chẳng kẹt trong cái kết giới quái qu.ỷ !
lỡ gật đầu , giờ cũng chẳng lật lọng .
Hơn nữa nếu Phượng Cẩu thoát , nó ở đây cũng vô vị.
Thế là nó bắt đầu đục.
May mà cái kết giới lớn lắm, cũng quá vững chắc, Lôi Kiếp cật lực suốt nửa canh giờ, cuối cùng cũng đục một cái lỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-429.html.]
Phượng Khê và Ngư Lạc Cuồng Bạo đồng lòng hợp sức, phối hợp tấn công kết giới, cuối cùng từ cái lỗ nhỏ phá một chỗ hở đủ để thoát .
Vất vả lắm, Phượng Khê và Ngư Lạc Cuồng Bạo mới chui ngoài từ bên trong kết giới.
Ngư Lạc Cuồng Bạo ngơ ngác.
Nó hình như thấy… Lôi Kiếp?
Chẳng trách nha đầu thối sợ điện lưu của nó, thì bộ đều Lôi Kiếp hấp thu mất !
Nàng… nàng thể thu phục cả Lôi Kiếp! Chứ đừng là chủ của Lôi, ngay cả của Lôi cũng chẳng bằng nàng !
Không ! Phải mau giải khế ước! Mau chạy thôi!
Nơi quỷ quái thế , đời nó tuyệt đối hai!
Thế là nó sốt ruột đòi Phượng Khê giải khế ước.
editor: bemeobosua
Phượng Khê chậm rãi :
“Nghe câu bao giờ ? ‘Một ngày là chủ, cả đời là chủ.’
Từ nay về , ngươi chính là ma sủng nuôi thả của tại Trăng Non Chi Hải.
Bình thường cứ ở đó mà bơi lội tìm đồ cho . Hàng tháng, mùng một nhớ dâng lên nộp thuế, tiện thể để nạp điện Lôi Kiếp luôn nha.”
Lôi Kiếp dù thấy nàng ngược đời, nhưng nghĩ đến việc còn nạp điện, bèn quyết định… lờ cho xong.
Ngư Lạc Cuồng Bạo thể tin nổi, chằm chằm Phượng Khê: “Ngươi sợ lời thề độc phản phệ ?”
Phượng Khê tủm tỉm:
“Sợ gì? Ta đây là thiện lương mà, đến cả Ma Thần đại nhân cũng nỡ phạt cơ mà!”
Ngư Lạc Cuồng Bạo: “…”
Nó vắt óc nghĩ hết từ ngữ ác độc thể, cuối cùng rít một câu:
“Ngươi sợ liều mạng cá ch.ết lưới rách với ngươi ?!”
Phượng Khê liếc nó một cái:
“Cá thì chắc chắn sẽ ch.ết , nhưng… lưới thì rách .”
Ngư Lạc Cuồng Bạo: “…”
Phượng Khê còn đang định tiếp tục trêu chọc nó thì đột nhiên phát hiện đang tới gần.
Nàng đá một cước Ngư Lạc Cuồng Bạo:
“Cút ! Tháng mùng một nếu dám đến, xem thu thập ngươi thế nào!”
Ngư Lạc Cuồng Bạo hận thể một ngụm nuốt nàng, nhưng dám. Uể oải mà bơi mất.
Cùng lúc đó, Lược Nguyệt Đạp Vân vẫn còn đang bình thường, bỗng nổi điên nữa!
Phát điên một phát, liền b.ắ.n Phượng Khê như viên đạn pháo b.ắ.n vèo khỏi biển!
Hoa trưởng lão đang tìm thì thấy một cột nước lướt vèo qua mặt, kèm theo tiếng thét chói tai quen thuộc.
Chẳng những ông thấy, mấy vị trưởng lão khác cũng thấy luôn.
Chỉ thấy Huyết Vô Ưu như con cá bay loạn trong Trảm Hoàn Hải, lúc thì nhào lộn như cá chép, lúc thì bay lượn như diều hâu, thậm chí lúc còn giống lợn rừng trèo cây…
Trên dính đầy rong biển, theo sóng nước mà phiêu bồng bay lượn.
Cảnh tượng thật mỹ diệu.
Rất nhiều trưởng lão đến chế.t cũng quên nổi cảnh tượng ngày hôm .
Mỗi gặp chuyện phiền lòng, chỉ cần nhớ cảnh , khoé miệng lập tức giật lên.
Phượng Khê bờ thành công.
Không cả.
Hình tượng … vốn là để phá cho hư.
Dù thì… Huyết Vô Ưu cũng liên quan gì đến Phượng Khê chứ?