Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 423

Cập nhật lúc: 2025-06-15 04:48:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

423. Trảm Hoàn Hải

Phượng Khê sau khi luyện hóa xong lò luyện đan, liền bắt đầu chuẩn bị luyện chế Cầm Huyết Đan.

Tử trưởng lão nói:

“Để ta khống chế hỏa hậu cho ngươi.”

Cái gọi là khống chế hỏa hậu… chính là nhóm lửa.

Phượng Khê cảm thấy không tiện lắm, vội nói:

“Tử trưởng lão, để con tự làm là được rồi!”

Tử trưởng lão nghe xong liền nhíu mày, không vui:

“Luyện đan thì kỵ nhất là phân tâm, huống hồ ngươi còn là lần đầu tiên luyện đan!”

Thực ra nhiều luyện đan sư cũng có thể vừa luyện đan vừa khống hỏa, chỉ là sẽ ảnh hưởng đến chất lượng đan dược.

Vì thế, đa số luyện đan sư đều sẽ nhờ người hỗ trợ nhóm lửa.

Thấy Tử trưởng lão một mực muốn giúp nhóm lửa, Phượng Khê đành gật đầu đồng ý.

Nàng coi ông là nha đầu nhóm lửa thì cũng được thôi, ông coi nàng là tiểu bối tập sự thì nàng cũng chẳng thiệt gì.

Để tránh dọa Tử trưởng lão, nàng quyết định… thất bại hai lần trước cho có lệ.

Tất nhiên, thất bại cũng phải thất bại có kỹ thuật, không thể phạm sai lầm quá sơ đẳng.

Vì vậy, mọi bước ban đầu nàng đều làm rất chỉn chu, hơn nữa còn nghiêm túc dựa theo tiêu chuẩn "đậu chứng cưỡng bách" của Tử trưởng lão mà làm.

Mãi đến khi sắp kết thúc một đan ấn, nàng mới "cố tình" đánh sai một chút.

Lúc đan ấn đánh vào lò luyện đan, bên trong vang lên một tiếng “bụp” trầm đục, tiếp đó, lò nổ.

Lò luyện đan nổ cái bụp, than hỏa tinh cùng mảnh sắt văng tung tóe!

Tử trưởng lão phản ứng cực nhanh, lập tức định xông tới che chắn cho Phượng Khê.

Kết quả ngước mắt lên thì thấy Phượng Khê… đã chui tọt ra góc tường.

Tử trưởng lão: “……”

Không nói gì khác, riêng cái bản lĩnh chạy trốn của nha đầu này thì thật là… không tồi!

Cũng may cả hai đều bình an vô sự, chỉ là mấy lọ bình trên giá bị nổ văng vỡ một đống.

Phượng Khê vẻ mặt đầy áy náy:

“Tử trưởng lão, đều tại con! Chắc là lúc kết đan ấn con sơ suất nên mới ra chuyện như vậy.

Ngài xem hư tổn bao nhiêu, con bồi ngài!”

Tử trưởng lão phất tay:

“Không đáng bao nhiêu tiền. Hơn nữa cái lò luyện đan kia là ta tặng ngươi, e rằng từ trước đã có vết nứt sẵn, nên mới xảy ra chuyện.

Chỉ là đan ấn của ngươi vừa rồi đích xác có vấn đề…”

Ông vừa sửa lại sai lầm trong đan ấn cho Phượng Khê, vừa dặn dò:

“Được rồi, hôm nay luyện đến đây thôi, ngươi mau đi mua cái lò mới đi!”

Phượng Khê gật đầu, nhưng chưa đi ngay. Nàng ở lại quét dọn sạch sẽ phòng luyện đan, sau đó mới rời đi.

Vừa ra khỏi phòng luyện đan, nàng lập tức truyền tin cho Quân Văn, hẹn gặp ở chợ Thiên Quyền Phong sau một canh giờ.

Thu hồi lệnh bài thân phận, nàng bắt đầu suy nghĩ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-423.html.]

Lò luyện đan nổ là sao?

Chẳng lẽ đúng như lời Tử trưởng lão nói, cái lò đó vốn có vết nứt?

Nhưng dù có vết nứt thì đan ấn của nàng cũng không nên tạo ra lực thôi hóa lớn đến thế chứ?

Người ta đánh đan ấn là để thôi hóa dược liệu, còn nàng đánh xong… thì nổ banh lò?

Phượng Khê vừa nghĩ, vừa chạy về hướng chợ Thiên Quyền Phong.

Thiên Cơ Phong và Thiên Quyền Phong cách nhau không xa, ở giữa còn có một con đường tắt, nên nàng rất nhanh đã đến nơi.

Chợ vô cùng náo nhiệt, bán đủ loại mặt hàng, thậm chí còn có cả quán bán đồ ăn vặt.

Vì Quân Văn chưa đến, Phượng Khê tìm một quán hoành thánh, ngồi xuống gọi một chén.

Vừa ăn hoành thánh, nàng lại nhớ tới Hỗn Độn, mà nghĩ đến Hỗn Độn thì lại nhớ tới con Ta Nha từng gặp ở không gian khác.

Không biết con hàng đó còn sống không, có cơ hội gặp lại không nữa.

Chẳng qua, rất nhanh sự chú ý của nàng đã bị bàn bên cạnh hấp dẫn.

“Ăn nhanh lên, ăn xong còn đi Trảm Hoàn Hải kiếm chút hàng hời!

Nếu không phải ta hẹn người giao dịch ở chợ hôm nay, thì sáng sớm đã đi rồi!”

“Ta không phải muốn dội gáo nước lạnh, nhưng mấy cái đồ tốt toàn bị đệ tử thân truyền vớt hết rồi, chúng ta đi cũng chỉ nhặt mấy con tôm ch.ết cá què, được gì?!”

“Nói thế cũng không hẳn, vạn nhất vận khí tốt thì sao? Cậu ba của em vợ anh vợ của cậu út ta nhặt được một cái vỏ sò Thất Tinh Đạp Nguyệt đấy, bán mười mấy vạn ma tinh!”

“Nói cũng đúng, nhân lúc cũng đang rảnh, đi thử vận may cái xem sao!”

Ánh mắt Phượng Khê lóe sáng, lập tức ghé sang hỏi chủ quán về Trảm Hoàn Hải.

Chủ quán vừa gói hoành thánh vừa đáp:

“Ngươi cũng biết Lang Ẩn Uyên của chúng ta nằm dưới đáy biển, dùng đại trận cách ly nước biển.

Kỳ lạ ở chỗ, mỗi mùng một hàng tháng, con suối khô sau núi Thiên Quyền Phong lại bị nước biển dâng đầy, gọi là Trảm Hoàn Hải.

editor: bemeobosua

Bên trong Trảm Hoàn Hải có rất nhiều đồ tốt, nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm.

Có xoáy nước ngầm, còn có hải thú cấp cao giảo hoạt ẩn mình. Không ít người mất mạng tại đó.

Vì vậy, chỉ có đệ tử thân truyền mới dám xuống vùng nước sâu, còn lại đa phần chỉ dám mò ven bờ kiếm chút may mắn thôi…”

Phượng Khê ngạc nhiên hỏi:

“Đã có trận pháp cách ly, sao nước biển lại tràn vào được?”

Quán chủ lắc đầu:

“Cái này ta không biết. Chỉ nghe nói Trảm Hoàn Hải mới xuất hiện mấy vạn năm gần đây, trước kia không hề có.”

Phượng Khê nghe vậy, lòng liền nổi lên một dự cảm chẳng lành.

Trảm Hoàn Hải… không lẽ là do gia gia tốt của nàng để lại nghiệp chướng?!

Nghe cái tên đi, “Trảm Hoàn” á? Trảm gì chứ, chẳng phải là trảm Huyết Phệ Hoàn sao?!

Oán khí gì mà thâm đến vậy?!

Gia gia nàng chẳng lẽ chọc thủng luôn hộ đảo đại trận à?!

Nếu thật là vậy, nàng với Quân Văn muốn rời khỏi đây… chỉ sợ cũng gian nan lắm đây!

Loading...