Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 417

Cập nhật lúc: 2025-06-15 04:48:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

417. Nó muốn rời nhà đi ra ngoài

Túy trưởng lão cảm thấy tâm tình thật sự rất phức tạp.

Một canh giờ trước, hắn còn mong chờ Huyết Vô Ưu khóc lóc rời đi.

Nhưng giờ phút này, hắn lại cảm thấy có chút luyến tiếc.

Không phải là hắn đối với Huyết Vô Ưu có gì ấn tượng tốt, mà chính là nha đầu nhóm lửa này thật khó tìm!

Hắn đang chuẩn bị luyện chế một loại đan dược cấp Thiên đã thất bại nhiều lần, nếu để nàng đến nhóm lửa, có lẽ tỷ lệ thành công sẽ cao hơn một chút.

Đang suy nghĩ, Phượng Khê cười tủm tỉm nói:

“Túy trưởng lão, Tử trưởng lão, tuy rằng ta có nhiều chức trách, nhưng các ngươi yên tâm, ta sẽ không quên mình là một viên trong Luyện Đan Các.

Chỉ cần có thời gian, ta sẽ trở về làm việc. Nếu hai vị có gì sai phái, cứ việc cho ta biết.”

Túy trưởng lão trong lòng nhẹ nhõm thở phào, thầm nghĩ, không thể không nói, tiểu nha đầu này thật biết cách làm người.

Tử trưởng lão mặt mày nghiêm nghị, nói: “Ta không quan tâm ngươi có bao nhiêu việc khác, ba ngày một lần phải trở về, nghe rõ chưa?”

Phượng Khê cười tủm tỉm đáp ứng.

Dù Tử trưởng lão là người có chút khắc nghiệt, nhưng ra tay hào phóng, lại có thực học, nàng vẫn rất thích hắn làm trợ thủ.

Túy trưởng lão thấy Tử trưởng lão đã nói như vậy, cũng không nói thêm gì nữa.

Phượng Khê lại nói vài lời khách sáo, rồi theo Nam Cung trưởng lão đi về phía Thiên Xu phong.

Trên đường, Nam Cung trưởng lão tò mò hỏi: “Tiểu vô ưu, sao ngươi lại trở thành tạp dịch trong Luyện Đan Các vậy?”

Phượng Khê kể lại đầu đuôi câu chuyện.

Nam Cung trưởng lão không khỏi khen ngợi: “Ngươi quả là có bản lĩnh, lò luyện đan mà hỏa hậu cũng không phải ai cũng có thể khống chế tốt.”

Phượng Khê cười tủm tỉm đáp: “Ta đâu phải người bình thường, ta là tiểu thiên tài chẳng có gì đặc biệt!”

Nam Cung trưởng lão bật cười ha ha.

Hoa trưởng lão trừng mắt nhìn Phượng Khê một cái, lạnh lùng cười: “Ngươi làm nha đầu nhóm lửa mà cũng dám tỏ vẻ? Thật không biết xấu hổ!”

Phượng Khê mắng lại: “Vậy ta đến chỗ ngài làm người vẩy nước quét nhà sao?”

Hoa trưởng lão: “……”

Hắn đếm trên đầu ngón tay xem Phượng Khê có bao nhiêu việc phải làm, cảm thấy qua một thời gian nữa, chắc một đôi tay cũng không đủ dùng!

Điều quan trọng là những việc này đều cách xa vạn dặm, sao lại cứ coi trọng nàng như thế?

Chẳng lẽ ngoài cha nàng ra, nàng còn nhận thêm mấy gia tộc nào nữa?

Khi về đến Thiên Xu phong, Phượng Khê theo Nam Cung trưởng lão đến Chú Kiếm Đường.

Nam Cung trưởng lão vào ngay vấn đề: “Tiểu vô ưu, theo như ngươi nói, phương pháp ghép nối ma kiếm của ngươi nhanh hơn rất nhiều, ta đã làm thử một lần.

Dù nó đã thành một ma kiếm, tuy nhiên các mảnh nhỏ có tàn dư ý thức, nhưng chưa thể tụ hợp thành một thể, cũng có nghĩa là không thể thức tỉnh kiếm linh.

Chúng ta đã thử tìm cách nhưng không hiệu quả. Ngươi có cách gì hay không?”

Vừa dứt lời, Phượng Khê nhìn vào Mộc Kiếm trong thức hải, nó bắt đầu loạng choạng, rõ ràng có ý định gì đó.

Thả ta ra! Thả ta ra ngoài!

Ta có thể làm được mà! Ta là chuyên gia thức tỉnh kiếm linh!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-417.html.]

Phượng Khê không để ý nó.

Có những công lao có thể nhận, nhưng cũng có những công lao không thể nhận.

Nếu thả Mộc Kiếm ra rồi, mà kiếm linh ma kiếm thức tỉnh, thì giải thích thế nào đây?

Phượng Khê nghĩ một lúc rồi nói với Nam Cung trưởng lão:

“Hay là thử hù dọa nó xem? Cảnh cáo chúng nó nếu không thể thức tỉnh kiếm linh, thì chỉ có thể nấu lại tạo khác!”

Nam Cung trưởng lão lắc đầu: “Cách này dùng qua rồi, vô ích.”

Phượng Khê cười tủm tỉm nói: “Cảnh cáo chỉ bằng miệng thì không hiệu quả. Ngài đem nó đặt gần lò đúc kiếm, rồi ném vài mảnh ma kiếm khác vào trong, có thể kiếm linh sẽ bị doạ tỉnh.”

Trước đây, những ma kiếm đã bị hủy diệt, tàn dư thần thức còn có thể thức tỉnh kiếm linh, có thể thấy kiếm linh thực sự rất ngoan cường.

Nam Cung trưởng lão quyết định thử ngay lập tức.

Nhưng hắn… sẽ không đóng kịch.

Hắn giao việc này cho Phượng Khê.

editor: bemeobosua

Phượng Khê liền mang ma kiếm đến lò đúc kiếm, diễn cho như đang giế,t gà dọa khỉ, ngay lập tức kiếm linh ma kiếm bị doạ tỉnh.

Nam Cung trưởng lão vui mừng không khép miệng được, khen ngợi Phượng Khê như một đóa hoa.

Khen xong, hắn lại muốn tặng ma tinh cho Phượng Khê, nhưng Phượng Khê cương quyết không nhận.

Nam Cung trưởng lão thấy nàng kiên quyết từ chối thì cũng đành bỏ qua, rồi tự vỗ trán:

“Nhớ ra rồi, ngươi không phải muốn những viên đá vứt đi trong kiếm khư sao?

Ta đã giúp ngươi lấy về rồi, để vào nhẫn trữ vật, ngươi thu đi.”

Phượng Khê cảm tạ Nam Cung trưởng lão, nhận lấy nhẫn trữ vật.

Nam Cung trưởng lão vội vã đi báo tin vui cho sáu vị đúc kiếm lão, nói vài câu rồi rời đi.

Phượng Khê từ Chú Kiếm Đường ra ngoài, đi về phía Chấp Pháp Đường.

Mộc Kiếm trong thức hải giận đến phồng lên!

Nó đã nhận ra, chủ nhân vô lương này đang cố tình ép nó!

Không cho nó ăn no, còn không cho nó cơ hội lộ diện, trong lòng nàng, nó còn không bằng đôi giày cũ!

Không nói gì, nàng còn chưa gọi nó một tiếng “Bảo Nhi” đó!

Nó không thể chịu được nữa!

Nó muốn rời nhà trốn đi!

Nó muốn đi lập đỉnh núi khác!

Phượng Khê không biết Mộc Kiếm đang tức giận, nàng chỉ chuyển viên đá vào nhẫn trữ vật của mình.

Nếu cứ để lâu mà không đưa vào, có khi nàng sẽ quên mất.

Chắc chắn món này chỉ có thể ở Ma tộc mới bán được giá tốt, nên phải nhanh chóng biến hiện khi rời khỏi Lang Ẩn Uyên.

Mộc Kiếm đang tức giận, đột nhiên cảm thấy một mùi thơm lạ!

Nó vội vã “Bay” đến gần viên đá, khẳng định mùi hương này chính là từ viên đá phát ra!

Loading...