Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 416
Cập nhật lúc: 2025-06-15 04:48:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
416. Phượng Khê chính là Đại sư Đoan Thủy.
Túy trưởng lão rất nhanh đã thu liễm tâm thần, chuyên tâm vào việc luyện đan.
Phượng Khê vừa nhóm lửa vừa chăm chú quan sát toàn bộ quá trình luyện đan của hắn.
Tử trưởng lão đứng bên cạnh, nhìn tất cả cảnh tượng này và ghi nhớ trong lòng, nhưng ông không bày tỏ ý kiến gì.
Nếu chỉ cần nhìn là có thể hiểu, thì trên đời này, ai mà chẳng là luyện đan sư!
Việc luyện chế đan dược cấp Địa không khó bằng đan dược cấp Thiên, sau nửa canh giờ, Túy trưởng lão đã hoàn thành việc luyện chế.
Hắn duỗi tay, mở nắp lò luyện đan, một làn hương dược bay ra.
Tử trưởng lão và Phượng Khê đều nhìn chằm chằm vào bên trong.
Khi nhìn thấy, cả Túy trưởng lão và Tử trưởng lão đều ngạc nhiên, Phượng Khê cũng không giấu nổi sự kinh ngạc của mình.
Bên trong lò luyện đan có mười viên đan dược, trong đó có tám viên là thượng phẩm đan dược.
Tử trưởng lão vỗ nhẹ lên vai Túy trưởng lão, cười nói:
“Thế nào? Ta có nói sai đâu! Tiểu vô ưu này quả thật rất tài, lửa cháy vừa đủ mà!”
Túy trưởng lão không thể không thừa nhận, Phượng Khê đúng là một tay nhóm lửa cừ khôi.
Mặc dù trước đây hắn cũng có những ghi chép về những người nhóm lửa giỏi hơn, nhưng đó là khi họ ở trạng thái tốt nhất, và dược liệu cũng phải chất lượng rất cao.
Lần này, thành quả như vậy có được, hỏa hậu chắc chắn là yếu tố quan trọng.
Túy trưởng lão nhìn Phượng Khê với ánh mắt phức tạp. Nha đầu này tuy bình thường nói nhiều nhưng cũng có vài tài năng.
Sau một lúc im lặng, ông mới lên tiếng: “Vậy ngươi cứ ở lại đây đi!”
Dù sao, ba tháng nữa nàng phải rời Lang Ẩn Uyên, nên để nàng ở lại Luyện Đan Các nhóm lửa trong ba tháng trước khi rời đi cũng không tồi.
editor: bemeobosua
Tử trưởng lão rất đắc ý, ông luôn biết rõ mình chọn người không sai.
Ông chẳng quan tâm ba tháng hay năm tháng, nếu tiểu nha đầu này vẫn giữ thái độ tốt, ông sẽ giữ nàng lại dù có chuyện gì đi nữa.
Túy trưởng lão tâm trạng phức tạp, thu xếp lại bàn luyện đan, rồi đi ra khỏi phòng.
Mới ra đến nơi, Khương chấp sự liền báo rằng có mấy nhóm người đến đón Phượng Khê.
Nhóm đầu tiên là Quân Văn và Hoa trưởng lão.
Nhóm thứ hai là Chú Kiếm Đường của Thiên Xu phong, Nam Cung trưởng lão.
Nhóm thứ ba là Chấp Pháp Đường của Thiên Xu phong, Hoắc chấp sự.
Nhóm thứ tư là Phùng trưởng lão của Ong Uyển.
Ban đầu, hai chấp sự ở Long Ngư trì cũng có ý đến, nhưng họ cảm thấy mình không đủ trọng lượng nên để Quân Văn đại diện.
Vừa gặp mặt, Phùng trưởng lão liền không kìm được mà lên tiếng:
“Vô ưu, mật ong vừa mới thu được từ nhóm ong Xích Nhãn Lệ Phong đầu tiên ở Ong Uyển, ngươi theo ta đến đó nếm thử nhé!”
Thực ra, ông đã muốn tìm Phượng Khê từ lâu, nhưng nghe nói Phượng Khê phải phục vụ Túy trưởng lão trong bảy ngày, nên đã chờ đợi đến hôm nay.
Không ngờ hôm nay có thể gặp nàng.
Chưa kịp để Phượng Khê đáp lời, Nam Cung trưởng lão đã lên tiếng:
“Tiểu Vô Ưu à, mật ong ăn sớm hay ăn muộn cũng chẳng quan trọng, nhưng Chú Kiếm Đường của chúng ta đang có một vấn đề cấp bách cần ngươi giúp đỡ, ngươi đi với ta đến đó nhé!”
Từ khi Phượng Khê nói về phương pháp phân loại thần thức, Nam Cung trưởng lão đã nhận ra nàng có tài năng không tầm thường.
Nha đầu này quả thật có chút bản lĩnh!
editor: bemeobosua
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-416.html.]
Ngay khi Nam Cung trưởng lão nói xong, Hoa trưởng lão liền nhíu mày:
“Các ngươi có việc gì mà còn đem nàng đi vậy? Cái giày đó đâu rồi? Ngươi bỏ nó ra đi!”
Phượng Khê gật đầu:
“Ta đã nhốt nó lại, khi nào nó nghe lời sẽ thả ra.”
Hoa trưởng lão cảm thấy đôi giày này thật sự không xứng đáng!
“Ngươi chắc chắn có thể kiên trì thêm hai ngày mà!” ông nghĩ thầm.
“Vậy ta còn có lý do gì để gọi nàng trở lại Đa Bảo Các?”
Thật ra, ông chỉ muốn hỏi vài việc xảy ra trong mấy ngày qua.
Lúc này, Hoắc chấp sự mới lên tiếng:
“Huyết Vô Ưu, Chấp Pháp Đường đang thiếu một tiểu đội trưởng cho đội pháp. Âu Dương đường chủ cho rằng ngươi rất thích hợp, ngươi có ý kiến gì không?”
Phượng Khê (???)
Nàng vốn nghĩ rằng làm một đội viên đã là không tồi, dù sao nàng chỉ là một tạp dịch.
Không ngờ lại được làm tiểu đội trưởng?!
Nàng chẳng có chút huyết thống quan hệ gì mà!
Thực ra, Âu Dương đường chủ đã nói rõ lý do:
“Trong quá trình phổ pháp, chúng ta khó tránh khỏi việc đắc tội người khác. Những chuyện như vậy chúng ta Chấp Pháp Đường không tiện ra mặt.
Vậy để Huyết Vô Ưu đứng ra giải quyết! Nàng biết rõ quy tắc, lại không phải người của Lang Ẩn Uyên, rất thích hợp.”
Phượng Khê không quan tâm Âu Dương đường chủ ban đầu muốn gì, dù sao nàng cũng đồng ý làm tiểu đội trưởng.
Nàng lập tức mỉm cười, thể hiện rằng mình không có ý kiến, và còn có chút thụ sủng nhược kinh.
Túy trưởng lão cảm thấy thế giới này quá điên cuồng!
Ba trưởng lão tranh nhau một tạp dịch còn chưa tính, Chấp Pháp Đường Thiên Xu phong lại còn mời nàng làm tiểu đội trưởng?
Chẳng lẽ Chấp Pháp Đường thiếu người đến vậy? Không thể là nàng không được à?
Tử trưởng lão mặt mày khó chịu nhìn nhóm Nam Cung trưởng lão, đây là cái đứa nhóm lửa của ta đấy! Các người đoạt cái gì?!
editor: bemeobosua
Quân Văn lặng lẽ nhìn tất cả những gì đang diễn ra.
Thực ra, hắn cũng muốn nói, tiểu sư muội à, đừng quên công việc chính của mình!
Nàng có phải nên quay về Long Ngư trì xem một chút không?
Phượng Khê làm Đại Sư Đoan Thủy* tự nhiên sẽ không đắc tội với ai, nàng chỉ mỉm cười vài câu, làm cho Nam Cung trưởng lão và những người khác cảm thấy rất thoải mái.
(“Đoan thủy đại sư” (端水大师) là một cách nói châm biếm dùng để chỉ những người cực kỳ giỏi trong việc giữ cân bằng các mối quan hệ, không đắc tội ai, biết cách "cầm nước hai tay không đổ giọt nào". Nó ám chỉ người khôn khéo, trung lập, không nghiêng bên nào, đôi khi mang hàm ý giả vờ công bằng nhưng thật ra rất khôn lõi.)
Mỗi người đều nghĩ rằng mình mới là người đặc biệt trong lòng nàng!
Phượng Khê quyết định dựa theo mức độ quan trọng mà sắp xếp, sẽ đến Chú Kiếm Đường trước, sau đó sẽ đến Chấp Pháp Đường.
Còn Ong Uyển và Đa Bảo Các không phải chuyện gì khẩn cấp, có thời gian thì đi một chút cũng không sao.
Luyện Đan Các cũng chỉ là lâu lâu mới có chuyện, nếu không sẽ uổng công trước đây.
Còn Long Ngư trì, nàng có thể thuận tiện vào buổi tối quay lại kiểm tra.
Tử trưởng lão thấy Phượng Khê sắp đi, sắc mặt vốn đã khó nhìn lại càng thêm u ám.
Nhưng cuối cùng cũng không thể ngăn cản nàng, dù sao tất cả những nhiệm vụ nàng làm đều đã được chính thức đăng ký trong danh sách.
Hắn chỉ có thể bực bội, Lang Ẩn Uyên có bao nhiêu tạp dịch, sao lại cứ phải giành nhau một đứa nhóm lửa như thế này?!
Đúng là chẳng phải thứ tốt gì cả!