Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 411

Cập nhật lúc: 2025-06-15 04:48:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

411. Ngươi đang hầm canh ở đây đấy à?

Sáng hôm sau, vừa mới tinh mơ, viện bào chế đã náo nhiệt bận rộn cả lên.

Phượng Khê thong thả ăn xong bữa sáng, lại từ tốn chào hỏi từng người một, đoạn quay sang Quý Hoằng nói:

“Ta ra dược liệu khố đi dạo một vòng.”

Dứt lời, nàng liền tà tà bước ra ngoài.

Quý Hoằng: “……”

Ngươi nói xem, rốt cuộc ai mới là quản sự viện bào chế?

Vả lại, đi dạo dược liệu khố làm chi? Mua sắm tết à?

Trong lòng hắn quả thực có chút muốn đuổi theo, nhưng lại nghĩ đến đối phương thể nào cũng có mười tám cách bịp cho hắn cứng họng, đầu hắn lập tức ong ong, thôi thôi, đừng tự chuốc khổ.

editor: bemeobosua

Nghĩ tới nghĩ lui, hắn quyết định đi tìm Túy trưởng lão.

Mặc kệ là ai sai ai đúng, hắn cũng phải đem cái mầm tai họa này đẩy ra khỏi viện bào chế.

Không thì có ngày hắn bị chọc tức tới phát điên!

Kết quả, vừa tới nơi đã nghe tin Túy trưởng lão bế quan rồi.

Mà cái kiểu bế quan này cũng chẳng phải vì tu luyện, đơn thuần là để chuyên tâm luyện đan dược cấp Thiên thôi.

Ít thì mấy ngày, lâu thì nửa tháng, đừng mong gặp được.

Cõi lòng Quý Hoằng khổ không kể xiết.

Túy trưởng lão ơi là Túy trưởng lão!

Ngài không bế quan sớm, chẳng bế quan muộn, lại nhất định đợi đúng lúc này mà trốn biệt, chẳng phải cố tình hại ta một phen hay sao?!

Mà hắn lại đâu biết, Túy trưởng lão sớm đoán được hắn thể nào cũng muốn tố tội Phượng Khê, liền lo nàng sẽ tới kể lể với mình, cho nên quyết đoán chui vào phòng bế quan, đóng cửa không gặp ai. Khỏi phải nghe nàng khóc kể!

Quý Hoằng đương nhiên chẳng hay biết mấy màn hậu trường kia, chỉ sợ Phượng Khê gây chuyện thêm nữa, liền ba chân bốn cẳng chạy tới dược liệu khố.

Vừa tới nơi thì nhận ra Phượng Khê không ở đó.

Hắn tưởng nàng quay về viện bào chế rồi, ai dè người thủ khố bảo: “Phượng cô nương theo hai vị sư huynh tới đại phòng luyện đan rồi.”

Quý Hoằng suýt té ngửa: “Cái gì? Nàng đi đại phòng luyện đan á?!”

“Đúng đó, vừa rồi hai vị sư huynh tới lĩnh dược liệu, không biết nàng nói gì mà hai người kia lại dẫn nàng đi luôn.”

Quý Hoằng: “……”

Khoảnh khắc này, hắn cảm thấy bản thân ngôn từ nghèo nàn, không cách nào miêu tả nổi tâm trạng lúc này.

Trong Luyện Đan Các, phòng luyện đan chia làm hai loại. Một là phòng chuyên dụng, chỉ có trưởng lão mới được dùng. Hai là đại phòng luyện đan, một căn nhà lớn chia thành nhiều khu nhỏ, để luyện đan sư phổ thông sử dụng.

Dù là đại phòng luyện đan, cũng có quy định nghiêm ngặt, ngoại nhân tuyệt đối không được bước vào.

Cho dù là người trong cùng hệ thống như đệ tử viện bào chế hay thủ khố dược liệu, không có lệnh cho phép cũng không được đặt chân vào!

Vậy vấn đề là: Huyết Vô Ưu vào được bằng cách nào?

Hai tên đệ tử kia là ngu rồi hay sao, lại đi dắt một người ngoài vào?!

Sợ nàng gặp họa lại lôi mình theo đổ vạ, Quý Hoằng hốt hoảng chạy tới đại phòng luyện đan.

Với chức vị của hắn, ra vào nơi đó không bị cản. Vừa bước chân vào, hắn đã thấy Phượng Khê đang đứng giữa đám người, hùng hồn phát biểu:

“Nhà ta có một vị luyện đan sư, từ trước đến nay chưa từng cần bào chế dược liệu. Dùng thảo dược nguyên cây là luyện đan được luôn!”

Lời nàng vừa dứt, cả phòng ồ lên.

“Nói láo! Không thể nào! Ngươi đang khoác lác!”

“Luyện đan sư nào cũng phải bào chế nguyên liệu, dù là Túy trưởng lão cũng không ngoại lệ!”

“Không sai! Ngươi nói bừa không căn cứ! Cả Ma tộc lẫn Nhân tộc Nam Vực đều làm vậy!”

“Ngươi nói vị luyện đan sư đó là ai?!”

Phượng Khê liền ưỡn n.g.ự.c nói:

“Là ông nội ta, Huyết Phệ Hoàn! Ông ấy tu vi siêu phàm, lại tinh thông luyện đan, luyện khí, bố trận.

Ông từng nói với ta, ông luyện đan chưa bao giờ cần bào chế dược liệu.

Nhổ cây lên là dùng luôn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-411.html.]

Thậm chí còn chẳng cần phủi đất, dùng nguyên cây nguyên rễ, nguyên cả… hương vị của đất.”

Mọi người: “……”

Ngươi ở đây nấu canh đấy à?! Nguyên nước nguyên vị cái đầu ngươi!

Nhưng mà khổ nỗi, chẳng ai từng nghe đến cái tên “Huyết Phệ Hoàn”, cho nên ai nấy đều cho là nàng đang c.h.é.m gió.

Rất nhiều người bắt đầu đuổi nàng đi, bảo đừng ở đó nói xàm.

Quý Hoằng lúc này cũng hiểu ra, sở dĩ hai tên đệ tử kia dắt nàng vào đại phòng luyện đan, là vì nàng bốc phét rằng có người không cần bào chế dược liệu cũng luyện đan được.

Hai người kia tức mình, muốn dẫn nàng tới chất vấn.

editor: bemeobosua

Hắn thực sự muốn nhìn xem lần này nàng sẽ bị vả mặt ra sao.

Phượng Khê liền thở dài: “Các huynh không tin cũng chẳng sao cả.

Cũng tại ta kém cỏi, nếu ta có được một phần mười bản lĩnh của ông nội, thì đã chứng minh được lời mình nói.

Có điều, ông nội ta cũng từng truyền cho ta một vài kinh nghiệm luyện đan, đan phương các loại.

Tỉ như ‘Ba Hồn Bảy Phách Ma Sinh Đan’, ‘Phách Cốc Đan’, vân vân… toàn là đồ trâu bò cả.

Nếu mọi người muốn nghe, ta cũng không ngại chia sẻ một chút.

Còn nếu không muốn, vậy coi như ta chưa nói gì, xoay người cáo từ.”

Vừa nghe tới “Ba Hồn Bảy Phách Ma Sinh Đan”, không ít người mắt sáng rực!

Đây chính là đan dược cấp Thiên!

Bọn họ bình thường chỉ được học đan phương cấp Huyền, cấp Hoàng. cấp Địa đã hiếm thấy, còn cấp Thiên thì đúng là nằm mơ cũng không mơ tới.

Thế là thái độ lập tức đổi xoành xoạch:

“Vô Ưu à, ngươi nói cả buổi khát rồi nhỉ? Mau uống chút trà đi!”

“Vô Ưu à, ngồi xuống đi, đứng mãi mỏi chân lắm!”

“Vô Ưu à, có chút điểm tâm nè, ăn rồi hãy nói tiếp!”

……

Quý Hoằng: “……”

Chỉ cần dùng đầu gối cũng biết, nha đầu Huyết Vô Ưu này tuyệt đối đang vẽ bánh vẽ! Nàng có khỉ gì mà đan phương cấp Thiên!

Chỉ là hắn vẫn không hiểu, nàng cố tình chen vào đại phòng luyện đan làm gì?

Muốn bái sư à?

Nếu đúng vậy thì cũng ngây thơ quá mức rồi!

Không nói đâu xa, ngay cả mấy đệ tử sai vặt ở đại phòng luyện đan, học mưa dầm thấm đất bao năm, còn chưa được tự mình khai lò luyện đan.

Nàng mà đòi chen ngang?

Không bằng nói nàng chỉ muốn làm quen kết giao.

Dù gì cũng có khối người muốn nịnh bợ luyện đan sư, chẳng có gì lạ.

Đúng lúc ấy, Phượng Khê quay đầu thấy Quý Hoằng.

“Quý quản sự, ngài tới đúng lúc lắm!

Các vị đồng môn ở đại phòng luyện đan nhiệt tình quá trời, ta ngồi chơi một lát, tối về lại viện bào chế nha!”

Quý Hoằng: “……”

Ngươi… một tạp dịch như ngươi mà cũng dám nhận đồng môn?!

Da mặt ngươi là bọc sắt hay sao?!

Còn chưa kịp lên tiếng phản đối, mấy luyện đan sư kia đã ùa tới năn nỉ thay nàng, có người thậm chí còn dúi cho hắn một lọ đan dược.

Quý Hoằng: “……”

Trời đất chứng giám!

Hắn ở viện bào chế mười mấy năm chưa từng nhận được món hối lộ nào!

Bây giờ nhờ phúc của Huyết Vô Ưu mà có luôn!

Đây là ma tính vặn vẹo, hay đạo đức sụp đổ đây?!

Loading...