Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 407

Cập nhật lúc: 2025-06-15 04:41:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

407. Cái miệng của nàng này chắc chắn tu tới cảnh giới Hóa Thần rồi!

Túy trưởng lão vừa nghe Phượng Khê mở miệng liền muốn từ chối ngay.

Lý do rất đơn giản: Luyện Đan Các xưa nay không giữ tạp dịch.

Bởi vì có quá nhiều người vắt giò lên cổ muốn chen chân vào, đến nỗi đệ tử ngoại môn, thậm chí nội môn, còn phải tranh nhau làm chân sai vặt chỉ để được liếc qua cái đan lô.

Thế nên trong mắt Túy trưởng lão, Phượng Khê chính là không biết trời cao đất dày, dựa vào ngươi mà đòi vô Luyện Đan Các?

Đúng lúc đó, Hoa trưởng lão lên tiếng:

“Họ Túy kia, ngươi đừng quá đáng quá đà!

Lão Phùng còn chẳng truy cứu tiểu nha đầu này, ngươi mà còn tính toán nữa thì cũng quá nhỏ mọn rồi.

Với lại, nha đầu mỗi ngày đều đến giúp ta làm việc, còn đâu thời gian để ngươi sai vặt?!”

Túy trưởng lão nghe vậy, lời từ chối vừa đến miệng liền phải nuốt lại, chỉ hừ một tiếng, gật đầu:

“Được! Vậy từ mai, ngươi tới Luyện Đan Các làm tạp dịch cho ta.

Kỳ hạn bảy ngày!”

Hoa trưởng lão trong bụng cười thầm:

Lão đoán đúng mà! Nói thế kiểu gì cũng khiến Túy trưởng lão lôi Huyết Vô Ưu vào chỗ khổ sai.

Lão già vô cùng đắc ý.

Cuối cùng cũng đuổi được cái con thịt thừa lắm chuyện này đi rồi!

Nàng mà vào Luyện Đan Các thì chẳng còn thời gian chạy đến làm phiền lão nữa.

Mà tiểu nha đầu này bụng dạ đen tối không ít, ném qua cho tên họ Túy tra tấn vài bữa cũng thú vị.

Một mũi tên, trúng hai chim! Lão rất hài lòng.

Phượng Khê nhắm mắt cũng đoán ra tâm tư Hoa trưởng lão, nhưng vẫn cười vui vẻ.

Nàng nhanh nhảu nói với Túy trưởng lão:

“Bảy ngày thì bảy ngày!

Nhưng trước tiên ta nói trước, nếu bên Thiên Xu Phong có gọi ta làm việc, ta phải xin nghỉ phép đàng hoàng nhé!”

Túy trưởng lão gật đầu, coi như đồng ý.

Việc đã xong, không ai muốn nán lại. Mấy người đứng dậy cáo từ.

Mai chấp sự tiễn khách ra ngoài Chấp Pháp Đường.

Hoa trưởng lão cứ tưởng Phượng Khê sẽ đi cùng lão, ai dè nàng quay sang nói với Túy trưởng lão:

“Chọn ngày không bằng hôm nay, ta bắt đầu luôn đi!

Tối cũng khỏi về, tiện đâu ở luôn Luyện Đan Các!”

Túy trưởng lão đang nghẹn một bụng tức, nghĩ một lát rồi cũng gật đầu cho qua.

Vậy là Phượng Khê tung tăng như đi trẩy hội, lon ton theo sau Túy trưởng lão rời đi.

Hoa trưởng lão: “……”

Tự dưng thấy lòng hơi trống vắng là sao nhỉ?!

Nam Cung trưởng lão thì trái lại, vui vẻ cười ha hả:

“Ta đã nói rồi, Tiểu Vô Ưu là phúc tinh!

Hôm nay lại một lần nữa chứng minh ta nhìn người không sai.”

Hoa trưởng lão bĩu môi:

“Phúc tinh gì chứ, gây họa tinh thì có!”

Nam Cung trưởng lão cười nói:

“Ấy ấy, lời đó sai rồi. Tục ngữ có câu: Phúc họa khó lường.

Nàng tuy gây chuyện không ít, nhưng lần nào cũng hóa dữ thành lành, ấy là tướng người mang đại vận đấy!”

Hoắc chấp sự đứng bên nghe nãy giờ, trong lòng gật gù: Nói cũng có lý.

Huyết Vô Ưu đúng là vận khí không tồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-407.html.]

Đến cả Đường chủ Âu Dương, người nổi tiếng mặt lạnh, cũng từng cười với nàng cơ mà!

À ch.ết, phải mau về bẩm báo với đường chủ vụ hôm nay, kẻo để người nhớ thương tiểu thư mất.

Mà Phượng Khê bên này còn chưa biết mình đã bị Hoắc chấp sự “gả” cho Âu Dương đường chủ làm con gái rồi, nàng đang hớn hở đi theo Túy trưởng lão, vừa đi vừa cầm lệnh bài thân phận, gửi truyền tin cho Quân Văn:

“Ca, việc xong rồi. Muội qua Luyện Đan Các chơi mấy hôm nghen~”

Bên trong Đa Bảo Các, Quân Văn hóa đá: “……”

Tiểu sư muội, muội nhẫn tâm quá rồi!

Muội dám bỏ huynh lại chạy đi Luyện Đan Các!!

Muội làm vậy, huynh chịu sao nổi aaaaaa~~?!

editor: bemeobosua

Sau khi gửi tin cho Quân Văn, Phượng Khê quay sang Túy trưởng lão, vẻ mặt sùng bái hỏi:

“Trưởng lão, ngài biết vì sao ta đòi lấy công trừ nợ không?

Vì ta quá sùng bái ngài đó!

Một nắm thuốc bột mà xua được cả đàn ong!

Một bình thuốc nhỏ, vừa vung tay là lão Phùng tỉnh lại!

Trời ơi, thần kỳ đến phát khóc luôn đó!

Ta đường đường là Thánh cô Huyết Ma tộc, thấy nhiều chuyện đời, mà chưa từng thấy luyện đan sư nào lợi hại như ngài!

Cho nên, ta mới mặt dày đến gần ngài học hỏi đó~”

Túy trưởng lão cười lạnh:

“Vuốt m.ô.n.g ngựa với ta vô dụng!

Đừng mơ ta nương tay, chính ngươi nói muốn làm việc nặng nhất, khổ nhất, bẩn nhất, ta nhất định cho ngươi toại nguyện.”

Phượng Khê toe toét:

“Ăn khổ mới nên người!

Ngài đây là đang rèn luyện ta, ta vui còn không kịp đó chứ!”

Túy trưởng lão: “……”

Không nói gì thêm, cái miệng này chắc chắn tu tới cảnh giới Hóa Thần rồi!

Chẳng mấy chốc hai người đã tới Luyện Đan Các.

Vừa đi ngang qua một lò đan lớn, Phượng Khê liền chân thành ca tụng:

“Lò này tốt ghê! Đúng là lò đỉnh của chóp! Lò hay, lò tốt, lò xịn sò luôn!”

Thật ra nàng nói thế vì nếu không nhờ cái lò này bốc hơi nước suối, bầy Kim Nhãn Lệ Phong đã chẳng dị hóa, và sự việc đã không được giải quyết trót lọt như vậy.

Cho nên, cái lò đan này coi như giúp nàng một đại ân.

Nhưng Túy trưởng lão thì nghĩ nàng đang nhàn rỗi kiếm chuyện tán phét, chẳng buồn đáp.

Với lão, cái lò đó cũng như cái nồi nấu nước, có gì mà cảm khái?

Khi Túy trưởng lão vừa bước vào, không ít người trong Luyện Đan Các ra nghênh đón.

Thấy Phượng Khê theo sau, ai nấy đều tròn mắt kinh ngạc.

Túy trưởng lão liếc một vòng, vẫy tay gọi:

“Quý Hoằng! Dắt nàng đi theo ngươi làm việc đi!

Nhớ kỹ, tôi luyện cho thật tử tế!”

Quý Hoằng là chấp sự phụ trách bào chế dược liệu, nghe vậy liền hiểu ngay.

Túy trưởng lão rõ ràng muốn hắn "rèn luyện" nha đầu Huyết Vô Ưu một trận ra trò!

Hắn cười gật đầu.

Tra tấn người thì có trăm ngàn cách… Huyết Vô Ưu, ngươi cứ chờ đó mà “hưởng phúc”!

Túy trưởng lão đi rồi, Quý Hoằng liền đưa Phượng Khê đến sân bào chế dược liệu.

Hắn vừa dẫn đi vừa nghiêm mặt dạy dỗ:

“Ngươi ấy à, trước kia chỉ có vận phân chó mới vào được Luyện Đan Các, giờ có cơ hội thì liệu mà tận tụy vào!”

Phượng Khê thì ngoan ngoãn y như một con chim cút bé ngoan, hoàn toàn không còn cái vẻ phá tổ ong đi gây họa ban nãy nữa.

Loading...