401. Đừng gần !
Điều khiến Phượng Khê càng bi thảm hơn chính là đám ong Kim Nhãn Lệ Phong … thế mà đuổi !
Ngày càng nhiều ong từ phương hướng Thiên Cơ Phong ào ào kéo tới.
Giày Lược Nguyệt Đạp Vân càng thêm phấn khích!
Nó dắt Phượng Khê tung tăng nhảy múa giữa biển hoa như phát cuồng.
Phượng Khê chỉ cảm thấy giống như con chồn ăn dưa bắt quả tang, đang gặm dưa thì chủ nhà vung một chưởng từ trời giáng xuống.
Phượng Khê tính sẵn , nếu thật sự còn đường lui, nàng sẽ móc cái lồng hắc thiết dùng để bắt lôi kiếp , trùm lên .
Cái thứ đó chắc chắn, dù ong nổi giận đến cũng gì nàng.
Chẳng qua… Giày Lược Nguyệt Đạp Vân nhanh thấy dẫm đạp lên biển hoa quá nhạt nhẽo, thế là dắt Phượng Khê đầu, chạy thẳng về hướng Thiên Cơ Phong.
Đàn ong lưng truy đuổi sát nút.
Rõ ràng đôi giày thể dễ dàng bỏ rơi ong, mà nó lúc nhanh lúc chậm, cố ý treo đàn ong ở đằng .
Phượng Khê lười chửi nó luôn .
Làm ! Cứ loạn tiếp ! Dù thì sớm muộn gì cũng tính cả vốn lẫn lời!
nhanh, nàng liền nghĩ tới một vấn đề:
Lỡ như đàn ong thương khác thì ?
Thế là nàng lấy ghi ảnh thạch, kéo cổ hét lớn:
“Tránh ! Mau tránh ! Ong mắt vàng điên ! Chúng nó đang bay tới đây!”
Sợ tiếng đủ lớn, nàng còn kích hoạt cả phù khuếch đại âm thanh.
Đệ tử Thiên Cơ Phong tiếng hét xé họng , đều choáng váng!
Ai hét thế? Đàn ong tới á?
Không đàn ong vẫn nuôi ở núi ?
Ngoại trừ thỉnh thoảng thả để lấy mật núi Thiên Xu, từ đến nay bao giờ rời khỏi khu vực phép nuôi dưỡng, chạy tới tận tiền sơn?!
Cho đến khi thấy một mảng đen kịt từ xa đang lao đến, bấy giờ mới tin là đàn ong thật sự tới!
Mà trông còn như đang đuổi một .
Chẳng lẽ... đàn ong thật sự điên ?
Mọi lập tức tản , cưỡi linh thú bay loạn, dọn đường!
Cho dù cứu cũng lực bất tòng tâm, đó là đàn ong đấy!
Không đến việc bọn họ vốn đối thủ của đàn ong, điều quan trọng hơn là ong Kim Nhãn Lệ Phong là cây rụng tiền của Thiên Cơ Phong, lỡ như cẩn thận c.h.ế.t một con thì ?!
Vẫn nên nhanh chóng báo cho bên ong uyển, bảo bọn họ đến xử lý thì hơn.
editor: bemeobosua
Kê Xuân Sinh đang định đến Chú Kiếm Đường thì thấy mấy tử hớt hơ hớt hải chạy tới, nhíu mày hỏi:
“Xảy chuyện gì? Sao mà hỗn loạn ?”
Gần đây tâm trạng vốn chẳng gì.
Hai phế nhân Huyết gia lập đại công, đặc biệt là nha đầu Huyết Vô Ưu nghĩ phương pháp phân loại khí tức thần thức, khen lấy khen để.
Ngay cả sư phụ , Đồng trưởng lão, cũng đổi thái độ, miệng ngớt lời tán dương nàng.
Kê Xuân Sinh thật cũng đến mức hận Phượng Khê, dẫu cũng chẳng oán thù gì, chỉ là trong lòng … ghen tị, phục, với chút xíu cay cú.
Hắn là tử truyền của Lang Ẩn Uyên, bình thường khác khen , ai ngờ ngày một nha đầu tạp dịch đè đầu cưỡi cổ.
Tuy thua về tu vi, nhưng với tử Chú Kiếm Đường, như là thua thật .
Tâm trạng tệ, sắc mặt càng u ám.
Một tử thận trọng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-401.html.]
“Ong mắt vàng phát điên , đang điên cuồng đuổi theo một tạp dịch, chạy về hướng !
Kê sư , mau tìm chỗ trốn !”
Lúc , Kê Xuân Sinh cũng thấy tiếng la oang oang của Phượng Khê.
Tiếng quen thế nhỉ? Hình như là… Huyết Vô Ưu?
Người đàn ong đuổi theo là Huyết Vô Ưu đấy chứ?
Trò tới !
Hắn lập tức tránh khỏi đường chính, nép bụi cây, chuẩn coi kịch.
Chẳng bao lâu, Phượng Khê dắt theo nguyên một đàn ong chạy tới.
Thấy đúng là nàng thật, Kê Xuân Sinh khỏi hả hê:
“Huyết Vô Ưu, ngươi mà chọc đàn ong thế? Mau chạy ! Không thì mặt mày cũng sưng như đầu heo mất!”
Phượng Khê lười trả lời.
hiểu vì , đôi giày như phát huy huyết mạch bảo vệ chủ, dắt nàng lao thẳng về phía Kê Xuân Sinh.
Kê Xuân Sinh: “……”
Đừng gần !
Hắn lập tức chạy thục mạng.
Phượng Khê đuổi theo , cũng chẳng nàng , mà là ép .
Để tránh hiểu lầm, nàng còn cố ý vẻ cảm động hét to:
“Kê sư , vẫn là nhất!
Ta chạy cả đoạn đường dài ai giúp đỡ, chỉ là xông , cùng chia sẻ gánh nặng đàn ong! Huynh đúng là nhất thiên hạ!”
Kê Xuân Sinh tức đến suýt vấp té sấp mặt.
“Huyết Vô Ưu, ngươi bớt lắm mồm ! Mau cách xa một chút!”
Phượng Khê kéo cổ gào:
“Kê sư , gió lớn quá, gì? Ta rõ!”
Kê Xuân Sinh: “……”
Huyết Vô Ưu, ngươi chắc chắn là tổn đức tám đời!
Chưa từng gặp ai hãm hại khác khéo như ngươi!
Không trách các phong chủ đều ngại thu nhận ngươi môn hạ!
Phải công nhận, tuy tức xỉu, Kê Xuân Sinh là tử truyền, chạy vẫn nhanh.
Chỉ điều, đôi giày giờ cố tình chạy chậm, nếu thì vượt mặt từ lâu.
Trong khi hộc tốc chạy trốn, Phượng Khê nhàn nhã buông lời tán gẫu:
“Kê sư , thấy phương pháp phân loại thần thức khí tức hữu dụng ?”
Kê Xuân Sinh giận dữ: “Vô dụng!”
Phượng Khê bĩu môi: “Huynh đây là đang nghi ngờ ánh mắt của bảy vị phong chủ ? Cẩn thận mách đấy!”
Kê Xuân Sinh: “……”
Nếu thể ngược thời gian, dù đánh gãy chân cũng dây ngươi!
lúc , quan trọng nhất là tránh đàn ong cái .
May mà phía là Luyện Đan Các, lập tức lao trong.
Phượng Khê thì , nhưng đôi giày thì ý của nó, dắt nàng theo Luyện Đan Các luôn.
Trong sân viện một đỉnh lô cực lớn chế riêng, bên trong chứa đầy linh tuyền Thiên Thủy, đáy hừng hực lửa hồng thiêu đốt.
Khói sương lượn lờ, tựa như tiên cảnh…