387. Các ngươi đây là đang ông chủ đấy ?
Phượng Khê thấy thời gian còn sớm, liền cùng Quân Văn dạo quanh một chút, quen với địa hình cũng tồi.
Sau khi dạo một lúc, Phượng Khê liền đến Đa Bảo Các cùng Hoa trưởng lão trò chuyện.
“Hoa trưởng lão, biển hoa mà ngài . Thế mà, Nam Cung trưởng lão trúng , bảo chúng thỉnh thoảng trợ thủ cho .
Ai da, tạp dịch thì thôi, còn thêm hai việc, là thủ công luôn ? Ngài quá khổ cực ?”
Hoa trưởng lão: “……”
Nam Cung trưởng lão quả thật chút kỳ quái!
Vậy mà chọn ai bên cạnh, chọn chúng trợ thủ?
“Hoa trưởng lão, ngài cần tạp dịch ? Nếu , và ca ca luôn sẵn sàng hỗ trợ ngài!”
Hoa trưởng lão liếc nàng: “Lăn !”
Phượng Khê tủm tỉm :
“Ngài chuyện thật là dễ ! Ta với ca ca sẽ lăn ngay thôi! Hôm nào ghé thăm ngài nhé!”
Nói xong, nàng kéo Quân Văn chạy .
Hôm nay, nàng và Quân Văn chắc chắn sẽ Nam Cung trưởng lão sai vặt, chuyện sớm truyền ngoài, về bọn họ cũng tham gia thủ công, thì cũng cần giấu giếm nữa.
Chỉ cần giấu phần công việc là .
Tối hôm đó, Phượng Khê và Quân Văn vẫn chỉ ngủ một canh giờ, phần thời gian còn đều dùng để tu luyện.
Sáng hôm , khi Phượng Khê định hồ rửa thủy thảo, thì một tạp dịch tới.
“Các ngươi qua công việc nặng nhọc , chắc chắn quen, sẽ giúp các ngươi!”
Vừa dứt lời, một tạp dịch khác chạy tới: “Hôm nay cũng việc gì, cũng tham gia!”
“Còn !”
“Ta!”
……
Phượng Khê thấy quá nhiều , liền quyết định cho họ chia nhóm.
Ít nhất một tháng , nàng và Quân Văn sẽ việc.
Các chấp sự thấy: “……”
Các ngươi đây là tạp dịch ? Các ngươi đang ông chủ thì !
Chấp sự nghĩ thầm, còn thoải mái như các ngươi!
Đang nghĩ ngợi, Phượng Khê đến, mặt vẫn mang theo nụ .
Tiền chấp sự thở phào nhẹ nhõm, trong lòng khỏi nghĩ, Huyết Vô Ưu gì đây? Không bảo giúp việc ?
“Tiền chấp sự, ở Thiên Thủy Thần đàm một biển hoa hải? Nơi đó gì ?”
Tiền chấp sự nhẹ nhàng thở , vội vã đáp:
“Nơi đó thể đến ! Cạnh Thiên Cơ Phong mấy con ong Kim Nhãn Lệ Phong bay đến lấy mật từ cánh hoa hải, mặc dù chúng độc, nhưng đốt sẽ khiến sốt phát ban, đau đớn khó chịu.”
Phượng Khê thầm nghĩ, quả nhiên như , Hoa trưởng lão đúng là tính hố nàng mà!
Nàng bất mãn : “Nếu Thiên Cơ Phong nuôi ong lấy mật chúng qua đây lấy mật? Không ai xua đuổi ?”
Tiền chấp sự nhỏ giọng :
“Chắc do phong chủ của chúng dễ tính, gây sự với Thiên Cơ Phong. Dù , ngươi cứ tránh xa chỗ đó là !”
Phượng Khê gật đầu, thì là !
Nàng cũng thực sự , nên cũng để chuyện trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-387.html.]
Nếu hôm nay cần việc, nàng sẽ ăn sáng xong tìm Hoa trưởng lão trò chuyện.
Hoa trưởng lão thực sự thấy nàng là phiền ch.ết!
Mỗi thấy nàng bảo ngay.
nào chịu nổi sự mặt dày của Phượng Khê chứ!
Nàng giúp quét dọn, lau bàn, pha từ Huyết gia mang đến.
Cuối cùng còn cùng Hoa trưởng lão tâm sự về lý do Huyết Phệ Hoàn nhận nàng cháu gái.
Hoa trưởng lão xong, đột nhiên thấy hứng thú, miễn cưỡng để nàng ở .
Kết quả, Phượng Khê cứ quanh co mãi, chịu chủ đề chính.
Nàng uống xong uống thêm, ... bỏ !
Hoa trưởng lão suýt nữa tức ch.ết!
Hắn thầm nghĩ, chắc chắn Huyết Phệ Hoàn nhận nàng cháu gái là vì hai rảnh rỗi sinh nông nổi!
Phượng Khê dẫn Quân Văn tới Chấp Pháp Đường.
editor: bemeobosua
Hoắc chấp sự thấy nàng, trong lòng khỏi thầm nghĩ, gặp cái nha đầu tai họa nữa ?
Sau khi hành lễ, Phượng Khê tủm tỉm :
“Hoắc chấp sự, cảm ơn Âu Dương đường chủ, ít nhiều gì cũng giúp giành bảo vật tuyệt thế.”
Hoắc chấp sự ngớ , bảo vật tuyệt thế?
Hoa trưởng lão chơi trò với nàng ?
Lại để cho nàng lấy bảo vật đó?
Hắn chỉ đành gật đầu:
“Âu Dương đường chủ công việc bận rộn, thời gian gặp ngươi. Để giúp ngươi chuyển lời.”
Phượng Khê gật đầu: “Vậy phiền hoắc chấp sự !”
Nói xong, nàng liền dẫn Quân Văn .
Đi ngang qua cây cổ thụ, nàng đột nhiên dừng , quanh cây ba vòng mới tiếp.
Hoắc chấp sự hiểu, nàng quanh cây ba vòng?
Có gì kỳ quái ?
Kỳ thực, Phượng Khê thắt cổ, nghĩ sẽ chặt cây đó .
Âu Dương đường chủ bảo cần gây chuyện, cây đó cũng gì , chặt?
Hoắc chấp sự cũng chẳng dám đụng cây.
Chiều hôm đó, Phượng Khê đến, quanh cây ba vòng .
Hoắc chấp sự càng nghĩ càng thấy kỳ quái, liền đến tìm Âu Dương đường chủ báo cáo.
Âu Dương đường chủ suy tư một lúc, bảo:
“Ngươi hãy gọi Huyết Vô Ưu tới đây!”
Phượng Khê lúc đang cùng Hoa trưởng lão trò chuyện, hào hứng:
“Hoa trưởng lão, ngài tin , Âu Dương đường chủ sẽ mời tới đấy?”
Hoa trưởng lão mà tin:
“Ngươi đừng đùa! Chẳng ai thèm mời ngươi !”
Hoa trưởng lão bây giờ chẳng còn tin tưởng nàng, cứ là ngay...