Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 368
Cập nhật lúc: 2025-06-15 04:31:18
Lượt xem: 499
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
368. Đủ kiêu ngạo, đủ vô
Gương mặt dài của Tộc trưởng Huyết tộc đỏ đến độ gần như hòa một với cái m.ô.n.g đỏ au!
Chỉ hận thể tìm khe đất mà chui xuống cho !
Đường đường là tộc trưởng một tộc, giờ phút dạy dỗ chẳng khác nào một tiểu tôn tử!
mà... cũng chẳng chuyện gì , dù cũng là tổ tông thật sự đấy!
Huống hồ nghĩ kỹ , lời Huyết Phệ Hoàn tuy chối tai, nhưng cũng lý.
Nếu Huyết Đình Uẩn mấy thể chọn, thì sớm chọn , đến giờ vẫn đụng tới, thì cầm lệnh bài cũng chỉ là chờ ngày đào thải mà thôi.
Chi bằng để Ninh An Phương thử vận may một phen.
Huyết Phệ Hoàn trợn trắng mắt:
“Ta đúng là mỏ hỗn, nhưng đầu óc nha!
Nhìn đám ngu ngốc các ngươi, chẳng khác nào một bầy heo!
Cũng may còn đứa cháu gái lanh lợi bầu bạn!”
Tuy còn chơi trò “lão tổ oai phong”, nhưng tu vi hạn, ráng nổi nữa, đành ho khan :
“Được , thì chuyện quyết định như !
Tuy việc quái dị, nhưng thứ đều là vì huyết mạch Huyết gia, các ngươi , sai !
Ta mộ mấy trăm năm, cũng chỉ đứa nhỏ Vô Ưu là khả tạo chi tài.
Các ngươi một tiểu tổ tông như , là phúc phần nhà ngươi đấy!
Vô Ưu, đây!”
Phượng Khê từ đầu đến cuối lấy một lời, vẻ chân tay luống cuống, cực kỳ vô tội.
Nghe Huyết Phệ Hoàn gọi, nàng mới bước lên phía .
Huyết Phệ Hoàn ban nãy còn lạnh mặt châm chọc, lúc hiền như ông ngoại nhà hàng xóm.
Cái tốc độ biến sắc mặt , đúng là khiến nghẹn lời!
“Ngoan, cháu gái ngoan của . Ta con sợ bọn họ ý, nhưng chẳng cần lo!
Chúng là đàn ông, , nam tử Ma tộc gì sợ cả!
Về nếu ai bắt nạt con, cứ đốt giấy báo mộng cho gia gia, gia gia lập tức khiến mộng thấy ác quỷ ba đêm liền!”
Mọi : “……”
“Ngoan, con là đứa hiền lành, sợ khác khó xử.
đó là suy nghĩ sai lầm!
Bối phận càng cao, trách nhiệm càng lớn, con gánh lấy phận tiểu tổ tông, cũng là gánh luôn trách nhiệm trưởng bối!
Về Huyết gia gặp nạn, đầu tiên xông lên, chính là con!
Dù liều cả mạng sống, cũng giữ gìn cơ nghiệp Huyết gia cho bằng !
Huyết gia trông cậy con! Gia gia cũng trông cậy con!
Tới, gọi một tiếng gia gia xem nào!”
Phượng Khê cúi đầu , ánh mắt như vô tình về phía gương mặt đơ như tượng đá của Huyết Thiên Tuyệt.
Huyết Phệ Hoàn lập tức nhíu mày:
“Vô Ưu! Con đây là định phản nghịch bất hiếu ?!
Hay là con vì Huyết gia mà cống hiến?
Nếu , thì chẳng cần ở Huyết gia gì, lập tức trục xuất con khỏi tộc!”
Phượng Khê rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, đôi mắt rưng rưng như sắp .
“Lão tổ tông, con lời .
đó, con dập đầu với gia gia con một cái.”
Huyết Phệ Hoàn mặt lạnh: “Đi .”
Phượng Khê bước tới mặt Huyết Thiên Tuyệt, quỳ xuống, dập đầu ba cái mực cung kính:
“Gia gia, lão tổ tông lệnh, con dám cãi lời.
Xin thứ cho đứa cháu gái bất hiếu !”
Tâm trạng của Huyết Thiên Tuyệt lúc … phức tạp vô cùng!
Muốn là đau lòng cũng hẳn, dù Phượng Khê cũng chỉ là… thăng cấp về bối phận chứ mất gì .
nghĩ tới cảnh cháu gái nhà một bước hóa thành… Cao Tổ cô nãi nãi của chính , chỉ tự đập đầu ch.ết cho !
Ban đầu chỉ là dẫn một tiểu cô nương Nhân tộc về cháu gái, đầu cái thành tổ tông ?
Hắn là rảnh quá việc gì ?!
Nếu chuyện mà truyền ngoài, mặt mũi già của còn để ?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-368.html.]
Đang lúc thầm nghĩ sống còn gì luyến tiếc, chợt thấy Phượng Khê… chớp mắt với .
Hắn giật .
Chưa kịp nghĩ thêm, Phượng Khê qua quỳ xuống mặt Huyết Phệ Hoàn, cung kính dập đầu ba cái:
“Gia gia!”
Huyết Phệ Hoàn vuốt râu, ha hả:
“Tốt! Tốt lắm, hài tử ngoan!”
Sau đó đầu về phía tộc trưởng huyết tộc:
“Thiên Trì , trở về nhớ đưa cho Vô Ưu một trăm vạn Ma tinh … tiền sửa miệng.”
Tộc trưởng huyết tộc: “……”
Ngươi thể vô liêm sỉ thêm chút nữa ?!
Huyết Phệ Hoàn dừng , tiếp tục :
“Giờ danh phận định, tất cả các ngươi mau quỳ xuống, dập đầu hành lễ với tiểu tổ tông !”
Tộc trưởng: “……”
chuyện tới nước , còn gì để cứu vãn nữa?
Dù Huyết Phệ Hoàn hứa lợi lộc, vạn nhất Huyết Vô Ưu và Ninh An Phương thật sự vững ở Lang Ẩn Uyên, thì với Huyết gia đúng là một trợ lực cực lớn.
Hắn nghiến răng, quỳ xuống :
“Tham kiến Cao Tổ cô nãi nãi!”
Những khác thấy cũng chỉ thể cắn răng quỳ theo.
Có gọi “Cao Tổ cô nãi nãi”, gọi “Thiên Tổ cô nãi nãi”, còn kẻ gọi “Liệt tổ cô nãi nãi”.
Tóm , bối phận của Phượng Khê… vèo một phát, đạt tới độ cao từng thấy trong lịch sử!
Trong lòng nàng, vui để cho hết.
Vẫn là Ma giới sướng hơn!
Ở Nhân tộc thì chỉ thể tử .
Sang Yếm tộc thì tiểu nữ nhi .
Đến Ma tộc… trực tiếp thăng lên tiểu tổ tông!
Tuy trong lòng mừng rơn, nhưng ngoài mặt nàng vẫn giữ vẻ rụt rè:
“Các vị, mau dậy !”
Quá khoe khoang sẽ khiến ghét, nhiều khi vẫn nên giữ điệu thấp một chút.
Ít nhất khi vững gót chân, nên quá phô trương.
Lúc , Huyết Phệ Hoàn :
“Ngoan, cháu gái ngoan, gia gia .
Nhớ kỹ lời gia gia dặn, gia gia chờ tin tức của ngươi!”
Vừa dứt lời, quầng sáng quanh Huyết Phệ Hoàn bắt đầu tan rã, biến mất.
Trong lòng Phượng Khê ít nhiều chút buồn.
Tuy rõ Huyết Phệ Hoàn đang lợi dụng , nhưng dù cũng chút tình cảm thật lòng trong đó.
Hơn nữa, nàng thật sự thích tính cách của Huyết Phệ Hoàn.
Đủ ngông, đủ vô !
Đợi nàng thực lực , cũng sẽ tổ tông kiểu !
Mà thêm, diễn xuất của lão già … cũng tệ!
Không cần nàng dạy, mà lời gì để nàng quá khó xử, khiến nàng dễ dàng chấp nhận cháu gái .
Cũng đúng thôi, từng Lang Ẩn Uyên chọn trúng, thể là đồ mãng phu chỉ dùng cơ bắp?
Khi Huyết Phệ Hoàn còn ở đó, bầu khí còn đến mức hổ.
Hắn , cảnh tượng lập tức… lúng túng ch.ết .
Phượng Khê chủ động phá tan trầm mặc:
“Tộc trưởng, đại trưởng lão, nhị trưởng lão, tam trưởng lão, bối phận thì là bối phận, nhưng tuổi còn nhỏ, kiến thức còn hạn hẹp.
Nếu gì đúng, cứ thẳng, ngàn vạn đừng vì chuyện bối phận mà xa cách với !”
Tộc trưởng âm thầm thở phào.
Hắn thật sự lo Phượng Khê sẽ nhân cơ hội bày uy trưởng bối. Nếu thật gọi nàng là “Thiên Trì huyền tôn” gì đó, thì mặt mũi già của giấu ?!
Không trách Huyết Phệ Hoàn sống ch.ết nhận nàng cháu gái, chỉ riêng cách cư xử tinh tế, thông minh như thế hơn khối kẻ !
Chỉ điều… gọi nàng thế nào bây giờ?
Cao Tổ cô nãi nãi?
Thật sự là… kêu miệng nổi!