Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 365
Cập nhật lúc: 2025-06-15 04:31:11
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
365. Ta đã quyết rồi, từ nay chính thức nhận ngươi làm cháu gái!
Phượng Khê đúng là lanh lợi ghê!
Nàng tinh mắt nhận ra thái độ của Huyết Thiên Tuyệt với mình đã thay đổi rõ rệt! Lão già này… chẳng lẽ động chân tình rồi?
Thật sự coi nàng là cháu gái đấy à?
Cũng được thôi, diễn quá thành thật cũng chẳng sao. Một ông gia gia thôi, nàng cũng không tiếc!
Chỉ cần lão thật lòng đối xử tốt với nàng, nàng cũng sẽ tận tâm tận lực hiếu thuận lão.
Chờ mọi người ổn định lại tâm tình, Phượng Khê lấy cây Phách Cốc ra, giao lại cho tộc trưởng Huyết tộc.
Tộc trưởng Huyết tộc trước tiên khen nàng vài câu, sau đó nói:
" Đại trưởng lão cống hiến cho gia tộc không thể chối cãi. Cây Phách Cốc này lẽ ra nên thuộc về người.
" Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, hai vị không có ý kiến gì chứ?
Tuy trong lòng hai lão vẫn hơi khó chịu, nhưng cũng đành lắc đầu:
" Không ý kiến.
Vì vậy, cây Phách Cốc được trao cho Huyết Thiên Tuyệt.
Huyết Thiên Tuyệt vốn mơ tưởng có thể giành được bảo vật, nhưng lại không ngờ lấy được theo cái kiểu này!
Ngay lúc này, Phượng Khê mở lời:
" Tộc trưởng, con Gấu Ma Ngốc kia đã nói cách trồng cây Phách Cốc cho con rồi. Vì chuyện này có liên quan tới cơ mật, đợi con trở về tộc sẽ bí mật nói cho người!
Tộc trưởng nghe xong vui như mở cờ trong bụng, dù ngoài mặt vẫn giữ vẻ uy nghi. Phượng Khê đúng là đứa nhỏ biết làm việc!
Sau khi bí cảnh kết thúc, mọi người chuẩn bị rút lui về tộc.
Bỗng nhiên, Phượng Khê mở miệng:
" Tộc trưởng, con muốn đi tế bái vị tổ tiên Huyết Phệ Hoàn kia, mong người cho phép.
Tộc trưởng tuy không đồng tình lắm " tế bái cái tên ô danh đó làm gì? " nhưng nghĩ lại, giờ Phượng Khê là đại công thần, đừng nói là tế bái một cái tên rắc rối, có muốn đi tế bái cả đám tổ tiên tội đồ cũng không ai dám cản.
Thế là, Phượng Khê đến trước phần mộ của Huyết Phệ Hoàn. Quân Văn cũng lẽo đẽo đi theo như cái đuôi.
Huyết Phệ Hoàn đã sớm nằm trên mộ chờ sẵn. Nếu không phải Phượng Khê còn đứng xa quá, hắn đã dùng thần thức kéo nàng lại rồi.
Phượng Khê chẳng vòng vo:
" Lão tổ, ngài thấy biểu hiện của con vừa rồi ổn chứ?
Huyết Phệ Hoàn cười ha hả:
" Quá được! Không hổ là cháu gái của ta, giỏi hơn người ta nhiều!
Phượng Khê: ???
Lão già này tẩu hỏa nhập ma rồi à? Tự dưng nhận nàng làm cháu gái?
Ngay sau đó, Huyết Phệ Hoàn cười híp mắt nói:
" Sao? Nghe ta gọi ngươi là cháu gái có vui không? Không sai! Ta đã quyết rồi, chính thức nhận ngươi làm cháu gái!
" Từ giờ, ngươi chính là tổ tông mấy đứa ngốc kia! Bọn nó gặp ngươi phải quỳ xuống dập đầu gọi một tiếng thật ngọt mới được!
Phượng Khê nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi lão tổ tông này lại chơi lớn như vậy.
Mộ chí còn khắc rõ "Tính tình cuồng bạo bất thường", đúng là chuẩn luôn! Làm gì có ai nhận cháu mà nhảy mấy tầng bối phận như thế chứ? Lộn xộn hết rồi còn gì!
Nhưng mà… nàng thích nha!
Ai cấm tổ tông không thể chọn cháu chứ?
Nghĩ đến cảnh Huyết Thiên Tuyệt phải gọi nàng là cao tổ cô nãi nãi, nàng cười suýt nội thương!
Đừng nói Huyết Thiên Tuyệt, nếu tính theo vai vế, thì cả đám Ma tộc kia đều thành vãn bối của nàng hết!
Ngay cả Ma Hoàng kia cũng phải ngoan ngoãn gọi nàng là tiền bối!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-365.html.]
Lão tổ này… đúng là dễ thương ghê!
Tuy trong bụng vui muốn ch.ết, ngoài mặt Phượng Khê vẫn tỏ ra ngượng ngùng:
" Gia gia à, được ngài yêu thương ta thật sự cảm thấy vinh hạnh, nhưng mà… thứ nhất là bối phận hơi loạn, thứ hai là… ngài đã xuống mồ rồi, ta phải làm sao để đám tộc trưởng tin chuyện này?
Huyết Phệ Hoàn nghe nàng gọi “Gia gia” một tiếng, lòng còn ngọt hơn uống mật!
" Bối phận cái gì mà bối phận! Ta thích ngươi thì nhận ngươi làm cháu, ai dám cản?
" Đám tiểu tử kia dễ đối phó lắm, lát nữa ta hiển linh dọa cho chúng nó một trận là xong!
Phượng Khê: “…Gia gia, nếu ngài hiển linh được, sao không hiện luôn để người ta sửa cái mộ chí?”
" Ta danh tiếng thế kia, ta nói một câu bọn họ dám sửa chắc?! " Huyết Phệ Hoàn trợn mắt.
Phượng Khê: …Cũng biết rõ tình hình của mình đấy!
" Với lại, hiển linh hao tổn tu vi lắm, xong rồi ta chắc phải ngủ say một thời gian. Nếu không vì ngươi, ta cũng chẳng làm cái chuyện ngu ngốc này đâu!
Phượng Khê xúc động ôm ngực:
" Gia~~~ gia, ngài tốt với con quá!
Một tiếng “Gia gia” mềm như nước ấy suýt khiến Huyết Phệ Hoàn bật dậy từ trong mộ!
Đúng là cháu gái ruột mới kêu nghe thân thiết đến thế!
Quá kích động, lão định hiển linh ngay.
Phượng Khê vội can:
" Gia gia đừng vội, ngài nói trước những chuyện cần dặn dò đi, lỡ sau đó ngài ngủ mất thì con biết hỏi ai?
Huyết Phệ Hoàn vỗ trán:
" Vẫn là ngươi chu đáo! Lúc hiển linh ta sẽ đưa ngươi lệnh bài Lang Ẩn Uyên, còn bảo vật khác thì tạm chưa.
" Không phải ta tiếc, mà là sợ người khác thèm khát, lại hại đến ngươi.
" Đợi ngươi có bản lĩnh bảo vệ mình rồi, ta đưa cũng chưa muộn!
" Nếu ngươi có thể đứng vững ở Lang Ẩn Uyên, thì chuyện sửa mộ chí cũng không phải việc gì khó!
" Hồi xưa ta ở Lang Ẩn Uyên là đầu lĩnh đó! Ngươi biết "đầu lĩnh" nghĩa là gì không?
" Là số một, là độc chiếm ánh sáng, là ngầu bá cháy!
" Ngươi là cháu gái của ta, đừng có làm mất mặt gia gia!
Phượng Khê nghiêm mặt:
" Gia gia yên tâm! Sau này đến Lang Ẩn Uyên, ta nhất định tu luyện thật tốt, để người ta nhắc tới nơi đó là nhớ ngay đến chúng ta!
Huyết Phệ Hoàn gật đầu khen không ngớt, càng nhìn Phượng Khê càng thấy thuận mắt. Nhìn kỹ càng thấy… y như từ khuôn mẫu mình đúc ra vậy!
Lúc này, Phượng Khê hỏi:
" Gia gia, con vẫn muốn hỏi… Sao các tổ tông khác ch.ết rồi thì tro về tro, đất về đất, mà người thì…?
Ánh mắt Huyết Phệ Hoàn lóe sáng:
" Ta khác với bọn họ, có cơ duyên riêng! Khi nào tới lúc, ta sẽ nói cho ngươi biết.
" Thôi được rồi, không còn chuyện gì thì ngươi quay lại đi, ta theo sau tới.
Phượng Khê quyến luyến:
" Gia gia, con vẫn muốn nói chuyện với người thêm một chút nữa. Dù không nói gì, chỉ cần nhìn thấy người cũng tốt rồi…
Huyết Phệ Hoàn cảm động rớt tim! Lần này nhận cháu gái quá đáng đồng tiền bát gạo!
Mà Phượng Khê trong lòng cũng đang tính toán " lão già này nhìn thì có vẻ phóng khoáng, nhưng thực ra thận trọng vô cùng. Nói thì nói nhiều, nhưng cái gì quan trọng là giấu sạch!
Không giao hết bảo vật ra cũng không phải vì không tin nàng, mà là giữ lại làm “mồi câu”, sợ nàng cầm được lệnh bài Lang Ẩn Uyên xong thì lười biếng không chịu làm gì nữa.
Nhưng nói gì thì nói, có thân phận “cháu gái Huyết Phệ Hoàn” trong tay, nàng coi như đứng vững gót chân trong Huyết gia rồi!
Nàng đang nóng ruột muốn xem sắc mặt đám người Huyết Thiên Tuyệt kia khi nghe tin, đến lúc đó, đừng có ai dám không gọi nàng là… cao tổ cô nãi nãi nhé!