315. là lập dị thật!
Phượng Khê phì một tiếng suýt sặc:
“Gia gia, con đương nhiên là Ma tộc ! Bằng thì Ma Thần đại nhân với tổ tiên nhà chúng cùng tay ban phúc cho con chứ!”
Huyết Thiên Tuyệt: “……”
Hắn đúng là hồ đồ thật !
Nha đầu là đích mang từ Nhân giới về, thể là Ma tộc cho ?!
Chỉ là... tổ tiên coi trọng con bé đến ?
Nghe lẩm bẩm nghi ngờ, Phượng Khê xoa cằm suy tư một hồi, đó tỉnh bơ đáp:
“Người xem, khi nào là vì nhân cách của con mị lực quá lớn, sáng lấp lánh, khiến thương ?”
Huyết Thiên Tuyệt tức đến tát cho nàng một cái ch.ết tươi!
Mặc kệ thế nào, cuối cùng nàng cũng vượt qua bước kiểm tra huyết mạch .
Chỉ là bước đầu thôi.
Kế tiếp mới là khảo nghiệm thật sự: bí cảnh gia tộc.
Huyết Thiên Tuyệt nghĩ ngợi dặn: “Còn ba ngày nữa bí cảnh mới mở, trong thời gian đừng chạy lung tung, ở yên trong phòng tu luyện !”
Phượng Khê cũng sợ vạch trần phận, ngoan ngoãn gật đầu lời.
Trong mấy ngày đó, ít vì nhiều mục đích khác tới tìm Phượng Khê, đều Huyết Thiên Tuyệt viện cớ từ chối sạch.
Phượng Khê tuy ở yên trong sân, nhưng hề rảnh rỗi, tu luyện thì ít mà tám chuyện với đám hạ nhân thì nhiều.
Nhờ thế mà ít chuyện trong Huyết gia.
Hôm nay, ngày bí cảnh gia tộc mở cuối cùng cũng đến.
Phượng Khê ngờ cổng bí cảnh ở… phần mộ tổ tiên của Huyết gia.
Huyết gia đúng là dị nhân trong các dị nhân!
Lấy xương đùi tổ tiên kiểm tra huyết mạch, còn dựng phần mộ ngay bên bí cảnh.
là lập dị thật!
Phần mộ trong đô thành mà ở khe núi cách thành trăm dặm, xung quanh nhiều Huyết gia canh giữ, nhưng chẳng ai sợ đào mộ trộm xác.
Huyết Thiên Tuyệt Phượng Khê tung tăng theo cùng Quân Văn, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác kỳ quái.
Những tế tổ , đều một , ngờ thêm hai tiểu tử con con theo.
Chỉ tiếc... đều là Nhân tộc.
Đến nơi, tiên nghi thức tế tổ, xong xuôi thì tại chỗ chờ cổng bí cảnh mở .
Vì bí cảnh yêu cầu với huyết thống, còn chỉ nhận dòng chính, nên chỉ mười tám đủ điều kiện.
Sáu là bên tộc trưởng, sáu bên Nhị trưởng lão, năm của Tam trưởng lão, chỉ Phượng Khê là bên Huyết Thiên Tuyệt – một một cõi.
Đám phần lớn đều là Ngưng Nguyên kỳ, tương đương Trúc Cơ kỳ bên Nhân tộc.
Một vài đạt tới Ma Đan kỳ, tương đương Kim Đan kỳ.
Phượng Khê qua thì cũng ngang tầm với tử truyền Nhân tộc.
nàng từng Ma tộc một nhóm tinh đặc biệt, từ nhỏ đưa đến nơi bí mật tu luyện, tin tức về họ ít lọt ngoài.
Họ gần như ngăn cách với thế giới.
Ngay khi Phượng Khê còn đang suy nghĩ, cổng bí cảnh đột nhiên mở .
Một mảng đỏ tươi như m.áu, như một cái bồn phun m.áu khổng lồ.
Người bí cảnh xếp thành hàng, lượt tiến .
Quân Văn nước mắt lưng tròng Phượng Khê:
Tiểu sư , nhất định bình an trở về đó!
Nếu về, tám phần cũng sống nổi để Nhân tộc!
Huyết Thiên Tuyệt trong lòng cũng lo lắng, suýt thì mở miệng dặn nàng:
“Không lấy gì cũng , chỉ cần bình an trở về là .”
lời tới miệng, bỗng bừng tỉnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-315.html.]
Không đúng!
Sao mềm lòng thế ?
Chắc do mấy hôm nay mất ngủ, đầu óc mơ hồ.
Rất nhanh, đến lượt Phượng Khê.
Nàng thong thả bước tới, chuẩn bước .
Chân trái mới nhấc lên… thì hình tại chỗ.
Kim kê độc lập.
(tư thế như gà trống vàng một chân)
Tư thế quái lạ đến một cách khó tả.
Phượng Khê cử động cũng , đành trơ mắt cổng m.áu đỏ tươi dần khép … khép mãi đến khi còn gì.
Sau đó, nàng mới cử động .
Cả hiện trường lặng ngắt như tờ. Một khắc , nổ tung như chảo rang!
“Cái gì trời, Huyết Vô Ưu ?!”
“Ta thấy như định , chẳng lẽ là vì nàng mới Tụ Khí kỳ, đủ tư cách bí cảnh?!”
“Cho nên mới , thì thực lực, chứ chỉ dựa vận khí thì xa !”
…
Đám vốn ghen tị với Phượng Khê lâu , giờ vớ cơ hội đạp xuống thì thi xỉa xói.
Lời chua chát vang vọng cả sân!
Huyết Thiên Tuyệt như ai lấy chảo đập đầu!
Xôi hỏng bỏng !
Hắn dàn dựng đủ kiểu, chuẩn kỹ càng, kết quả còn cửa loại!
Phượng Khê mà ngay cả bí cảnh cũng nổi?!
Không đến chuyện khác, nàng với mười giọt m.áu của thật !
Còn mẫu mực Nhân tộc?
Còn công chúa Yếm tộc?
Chỉ vầy thôi á?!
Một tiểu phế vật chứ còn gì nữa!
Sớm , chi bằng nhận luôn cái thằng Quân Văn khù khờ tôn tử cho !
Phượng Khê cũng ngờ thành thế .
Nàng đoán mở đầu, ngờ cái kết…
Tại chứ?
Chẳng lẽ là do phận Nhân tộc?
Quả nhiên, nàng mà, cái lão phế vật Huyết Thiên Tuyệt đáng tin!
Không nhờ nàng nhanh trí, thì lòi từ lâu!
Một già một trẻ trong lòng đều âm thầm trách đối phương, nhưng mặt ngoài thì trấn an chớp mắt.
“Vô Ưu , thì thôi! Có những thứ miễn cưỡng , cơ duyên tới thì tự nhiên sẽ .”
“Gia gia chí , thế gian sự tình mười phần thì tám chín phần như ý, con những Ma Thần chúc phúc, còn tổ tiên ban ơn, đủ mãn nguyện .
Nếu việc đời đều đổ lên đầu con, chẳng với khác quá bất công ?”
Quân Văn cũng chen miệng:
“ đó , Ma Thần ban phúc là quá ! Làm đủ, thấy đủ là vui!”
Mọi : “……”
Cả ba nhà các ngươi xướng một vở luôn đấy!
Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão tâm tình u ám bao ngày rốt cuộc như nắng lên mưa!
Huyết Thiên Tuyệt, ngươi nhận thua !
Tranh cũng chúng !