Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 311
Cập nhật lúc: 2025-06-15 03:58:27
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
311. Gia gia, hắn trừng con kìa
Huyết Đình Khải ngốc luôn.
Hắn chẳng qua chỉ buông vài câu châm chọc cái tiểu phế vật kia, sao lại thành ra đắc tội Ma Thần?
Hiện tại đám người này lại còn bắt hắn phải quỳ xuống tạ tội với Ma Thần?!
Bọn họ vì cớ gì đều ra mặt bênh vực cái tiểu phế vật Huyết Vô Ưu kia chứ?
Không lẽ mấy kẻ này đều là do Huyết Thiên Tuyệt thuê tới… diễn kịch?
Tiếng hò hét càng lúc càng to, người bu lại xem cũng càng ngày càng đông!
Vừa nghe có người đắc tội Ma Thần, đám dân ăn dưa bất kể đúng sai gì cũng kéo cổ hùa theo, thậm chí bắt đầu điểm danh chỉ mặt:
“Huyết Đình Khải, ngươi mau quỳ xuống tạ tội với Ma Thần! Nếu không Ma Thần giáng tội, cả đám chúng ta đều xui xẻo theo đó!”
“Huyết Đình Khải, ngươi cũng là con cháu quý tộc của Huyết gia mà dám nói năng hàm hồ, nghi ngờ ánh mắt của Ma Thần, ngươi là chán sống rồi sao?!”
“Huyết Đình Khải, ngươi đúng là con sâu làm rầu nồi canh!”
…
Huyết Đình Khải nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng cũng phải quỳ xuống đất.
Mới chỉ một lúc mà đã bị chửi thành “con sâu làm rầu nồi canh”, nếu còn không quỳ xuống nhận tội thì có khi hắn sẽ thành tội nhân của Ma tộc thật mất!
Hắn nghiến răng nói:
“Ma Thần tại thượng, vãn bối lời lẽ thất thố, mạo phạm đến ngài, kính xin ngài khoan thứ!”
Dứt lời, hắn liền định đứng dậy.
Không ngờ Phượng Khê nhảy ra nói:
“Tạ tội mà ngươi quỳ có một chút thế này sao gọi là có thành ý? Dù gì cũng phải quỳ nửa canh giờ chứ nhỉ? Mọi người thấy có đúng không?”
Lập tức có người phụ hoạ:
“Ta thấy nửa canh giờ còn ít đấy! Ít nhất cũng phải một canh giờ!”
“Hai canh giờ!”
“Ba canh giờ!”
“Năm canh giờ!”
…
Huyết Đình Khải suýt nữa tức đến nghẹt thở!
Đây là đang tổ chức đấu giá đấy à?!
Huyết Thiên Tuyệt thấy sự việc càng lúc càng ầm ĩ, ho khan một tiếng nói:
“Quỳ nửa canh giờ đi! Sau này nhớ ăn nói cẩn trọng, tai vạ là từ miệng mà ra đấy.”
Huyết Đình Khải vội vàng gật đầu, trong lòng lại hận đến nghiến răng.
Huyết Thiên Tuyệt không có con nối dõi, hắn liền sinh ra ý định muốn trèo lên.
Nếu có thể được ghi tên dưới danh nghĩa Huyết Thiên Tuyệt, trở thành cháu nội của lão, chẳng những được quan tâm che chở, mà mấy năm nay lão tích góp được cái gì, chẳng phải sau này cũng là của hắn hết?
Vì vậy, sau khi nghe tin bí cảnh gia tộc sắp mở ra, hắn liền chủ động tới tiến cử.
Ai ngờ bị Huyết Thiên Tuyệt uyển chuyển từ chối.
Hắn vẫn chưa chịu từ bỏ ý định, nghĩ rằng chỉ cần cố gắng thêm chút nữa, lão chắc chắn sẽ đồng ý.
Dù gì thì vật trong bí cảnh cũng rất quan trọng.
Ai ngờ Huyết Thiên Tuyệt lại mang về một đứa cháu gái!
Còn là cái tiểu phế vật mới tụ khí tầng năm!
Bảo hắn làm sao không tức?
Thế nên hắn mới đi kiếm chuyện với Phượng Khê, đáng tiếc, chưa trêu chọc được gì đã tự rước họa vào thân.
Nghĩ đến đây, hắn tức tối trừng mắt nhìn Phượng Khê một cái.
Phượng Khê chớp mắt một cái đã nhào tới bên cạnh Huyết Thiên Tuyệt:
“Gia gia! Hắn trừng con kìa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-311.html.]
Rõ ràng là chẳng biết hối cải, hay là để hắn quỳ thêm chút nữa đi!”
Huyết Thiên Tuyệt: “...Vậy thì một canh giờ!”
Huyết Đình Khải: “......”
Lần này hắn học khôn rồi, không dám trừng nữa, cúi đầu, trong mắt đầy oán độc.
Đám tiểu bối khác thấy Huyết Đình Khải bị vả mặt, đều không dám chọc vào Phượng Khê, nhưng ánh mắt nhìn nàng thì cũng chẳng thân thiện là bao.
Phượng Khê chẳng thèm để tâm.
Dù gì nàng chính là bia đỡ đạn, người ghét nàng nhiều rồi, thêm vài tên nữa cũng chẳng sao.
Nàng quay sang đám dân ăn dưa ôm quyền chào, sau đó tung tăng theo Huyết Thiên Tuyệt bước vào Huyết gia.
Vừa vào đến sân, Phượng Khê liền hít một hơi thật sâu, vẻ mặt say sưa:
“Thì ra đây chính là hương vị của gia đình~”
Huyết Thiên Tuyệt: “......”
Lão hạ giọng: “Ngươi thu liễm lại một chút cho ta!”
Từ lúc tới đô thành, nha đầu này đã bắt đầu nổi điên rồi. Lão thậm chí có ảo giác như thể nàng muốn thoát khỏi sự khống chế của mình vậy.
Phượng Khê ngoan ngoãn gật đầu:
“Gia gia, con nghe lời người!”
Huyết Thiên Tuyệt nghe vậy nửa tin nửa ngờ, dẫn nàng và Quân Văn đi gặp tộc trưởng Huyết gia – Huyết Thiên Trì.
Huyết Thiên Trì cười ha ha:
“Ta còn đang lo ngươi không có người nối dõi, ai ngờ cháu gái đã lớn thế này rồi!
Tuy tu vi nha đầu này hơi thấp, nhưng nhìn qua là biết đứa trẻ thông minh.”
Là tộc trưởng, tin tức của ông ta tất nhiên linh thông. Bất kể chuyện xảy ra ngoài cổng thành hay vừa rồi trong phủ, ông ta đều nắm rõ.
Ông cũng không nghi ngờ chuyện Ma Thần chúc phúc là giả, vì thân là Ma tộc, chẳng ai dám bất kính với Ma Thần.
Huống chi, ma khí dẫn lôi kiếp cũng không thể giả được.
Tiểu nha đầu này có thủ đoạn mượn thế rất khá, đúng là có đầu óc nhanh nhạy.
Về phần Huyết Thiên Tuyệt bỗng lòi ra cháu gái, ông ta ngược lại cảm thấy rất vui.
Là tộc trưởng, ông ta chẳng muốn thấy Huyết Thiên Tuyệt và hai hộ pháp khác chênh lệch quá nhiều.
Ba bên cân bằng, ràng buộc lẫn nhau, mới là tốt nhất cho vị trí của ông.
Vì vậy, Huyết Thiên Trì đối với Phượng Khê vô cùng hòa ái, thậm chí còn chưa xét nghiệm huyết mạch đã đưa cho nàng một phần lễ gặp mặt.
Tất nhiên, cũng bởi vì có “chúc phúc của Ma Thần” nữa.
Còn về phần Quân Văn, chỉ là người ngoài, giữ hắn ở lại Huyết gia đã là ân huệ lớn rồi.
Quân Văn đã chế.t lặng.
Không sao cả, chỉ cần tiểu sư muội sủng hắn là đủ!
Sau một hồi khách sáo, Huyết Thiên Trì nói:
“Ngày mai ta sẽ tập hợp người lại kiểm tra huyết mạch của Vô Ưu. Nếu không có vấn đề, sẽ nhập gia phả.”
“Được!”
…
Rời khỏi viện của tộc trưởng, Huyết Thiên Tuyệt dẫn Phượng Khê và Quân Văn về sân của mình.
Là hộ pháp trưởng lão của Huyết Ma tộc, viện của Huyết Thiên Tuyệt quả nhiên khí phái, đầy tớ cũng không ít.
Chỉ là, Phượng Khê phát hiện Huyết Thiên Tuyệt ở đây rõ ràng không thoải mái bằng lúc ở tiểu viện bên bờ biển.
Xem ra đám nô bộc này có không ít là tai mắt của người khác nha~
Huyết Thiên Tuyệt gọi bọn hạ nhân tới, giới thiệu thân phận của Phượng Khê và Quân Văn.
Giới thiệu xong định cho giải tán, ai ngờ Phượng Khê cất tiếng:
“Gia gia, con muốn nói hai câu.”
Huyết Thiên Tuyệt: “...Nói đi!”