Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 297

Cập nhật lúc: 2025-06-15 03:57:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

297. Tự tin tỏa hào quang

Phượng Khê nhất thời nghẹn lời.

Xem ra viên đại bổ mà nàng hạ vào vẫn có chút tác dụng, nhưng hiệu quả lại không quá rõ ràng.

Muốn khiến tam sư huynh thay đổi, quả là gánh nặng đường xa nha!

Nghĩ tới đây, Phượng Khê vừa thở dài vừa gom đồ đạc bỏ vào nhẫn trữ vật của mình.

Lôi Kiếp ở một bên thầm nhủ: ngươi ngoài miệng nói không tha thứ người ta, vậy mà tay lại không chừa cái gì, mặt ngươi đúng thật là dày như thành Cự Lâu!

Phượng Khê tựa hồ đoán được nó đang nghĩ gì, liếc mắt nhìn nó một cái, cười lạnh:

“Đồ vật vô tội, ta nhận lấy thì có sao chứ?

Huống chi, lãng phí chính là tội lỗi!”

Nói xong, nàng thản nhiên trở về phòng, tiếp tục tu luyện.

Những ngày tiếp theo, Phượng Khê một lòng chuyên chú trong phòng bế quan.

Cùng lúc đó, Quân Văn cũng xuất quan.

Lôi Kiếp còn lễ phép đi đón hắn một chút.

Và thế là, nhờ một lần ngộ đạo liên tục, tu vi của Quân Văn đã đạt đến Trúc Cơ kỳ đại viên mãn!

Nghe đám đệ tử khen không ngớt, nhìn thấy ánh mắt ghen tị lẫn hâm mộ của Dung lão tam với Cảnh lão tứ, Quân Văn cười đến mức không biết mình đang ở phương nào!

Quan trọng nhất là sư phụ Tiêu Bách Đạo cũng hiếm khi khen hắn như hoa nở đầy sân!

Quân Văn cảm thấy: đây chính là đỉnh cao nhân sinh rồi còn gì!

Mà tất cả… đều là nhờ tiểu sư muội nha!

Về sau tiểu sư muội đi đâu, hắn cũng muốn theo tới đó, cho dù là chạy đến Ma giới, hắn cũng phải lẽo đẽo bám theo!

Nói không chừng cha hắn chính là Ma Hoàng cũng nên!

Dù sao tới giờ chưa tìm được phụ thân, thì cha hắn có thể là Ma Hoàng, là tông chủ Trường Sinh Tông, thậm chí là… Thiên Đạo!

Tóm lại vạn vật đều có thể là cha hắn!

Ngay trong lúc Quân Văn đang lâng lâng trong ảo giác đại thành công, thì bị Phượng Khê phang cho một cục gạch, kéo thẳng về hiện thực, thành thật lăn đi tu luyện.

Đến cả chuyện Phượng Khê có thần thức công kích, hay trong ảo cảnh xảy ra điều gì, hắn cũng không dám hỏi.

Giờ hắn chỉ muốn tu luyện.

Một là bị gạch phang tỉnh người, hai là vì Phượng Khê nói sau khi kết đan có thể sẽ tới Ma giới dạo chơi, nếu hắn muốn đi theo, thì phải kết đan trước cái đã!

Cho nên, Quân Văn bắt đầu… liều mạng tu luyện.

Phượng Khê vô cùng xem trọng hắn.

Bởi vì từ sau khi Lôi Kiếp tới, những luồng kiếm thế kỳ dị kia vẫn luôn quanh quẩn trong viện của Quân Văn.

Quân Văn lại là thiên tài kiếm đạo, nàng tin không bao lâu nữa, hắn có thể lĩnh ngộ ra thêm mấy loại kiếm thế mới.

Người với người, vốn chẳng ai công bằng.

Phượng Khê cũng vậy.

Trong năm vị sư huynh, người nàng thích mang ra ngoài nhất chính là Quân Văn.

Mang đại sư huynh Giang Tịch đi chẳng khác nào mang bản đơn giản hóa của Tiêu Bách Đạo theo, chuyện gì nàng làm cũng bị hắn lo lắng canh chừng, sợ nàng gặp nguy hiểm.

Mang nhị sư huynh Bùi Chu đi, ngoài cái tính tự luyến vừa xấu vừa đẹp kia, cơ bản chẳng có vấn đề gì lớn… chỉ là hắn là người Yếm tộc!

Không phải nàng kỳ thị Yếm tộc, chỉ là… mang theo bên người đôi khi hơi bất tiện, dễ bị lộ.

Mang tam sư huynh Dung Tranh đi, còn chưa kịp làm gì thì hắn đã có thể bới ra mấy vạn cái tật xấu của nàng!

Mang tứ sư huynh Cảnh Viêm đi, nói chuyện phải dè dặt ba phần, sợ đụng trúng trái tim mong manh yếu đuối của huynh ấy.

Chỉ có ngũ sư huynh, tuy đầu óc hơi khác người, tu vi cũng thuộc dạng chắp vá, nhưng ưu điểm thì một đống!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-297.html.]

Ngoài miệng kín như bưng, có thể thay nàng gánh nồi, quan trọng nhất là hiểu ý!

Chỉ cần một ánh mắt, một câu nói, thậm chí không cần nói gì, hắn cũng đoán ra nàng muốn gì.

Mà điều nàng thích nhất ở hắn chính là tính vô tâm vô phế.

Ở chung với loại người này rất thoải mái, không cần dè dặt, chẳng sợ mệt mỏi.

Hôm đó, khi Phượng Khê đang chuyên tâm tu luyện, thì nhận được tin nhắn truyền từ Nam Vực, người gửi là Ngụy Duệ.

Ngoài chuyện hỏi han thăm hỏi đôi câu và mời nàng đến Nam Vực chơi, hắn còn tiết lộ một tin quan trọng:

Hoàng Phủ thế gia lại phái người tới Huyền Thiên Tông ở Bắc Vực, lần này còn là đại trưởng lão Hoàng Phủ Văn Liêm đích thân tới!

Ngụy Duệ chủ động tiết lộ tin này, chính là muốn biểu hiện thành ý.

Tiêu Hề Hề là kẻ đầu óc đơn giản, biết đâu lại mang tin này tới Huyền Thiên Tông đổi chút chỗ tốt thì sao?

Về phần Hoàng Phủ thế gia, cho chúng ăn mệt một phen là vừa!

Phượng Khê uyển chuyển từ chối lời mời của Ngụy Duệ, khách sáo hàn huyên mấy câu, rồi thu hồi ngọc phù.

Nàng đã đoán trước Hoàng Phủ gia sẽ không dễ dàng buông tay, cho nên cũng không bất ngờ gì.

Sau đó, nàng báo chuyện này cho Tiêu Bách Đạo.

Tiêu Bách Đạo nghe xong thì nhíu mày, ông từng gặp Hoàng Phủ Văn Liêm một lần, đối phương không chỉ tu vi cao thâm mà còn là “tiếu diện hổ” — cười thì cười nhưng trong bông có kim.

Rất khó đối phó!

Phượng Khê chớp chớp mắt:

“Sư phụ, chuyện này e rằng không chỉ là việc riêng của Huyền Thiên Tông. Con nghĩ Nam Vực là đang mượn chuyện này để dò xét thực lực Bắc Vực chúng ta.

Thế nên, chúng ta cũng đừng giấu diếm gì cả, chi bằng mau chóng mời ba vị chưởng môn khác tới hỗ trợ trấn tràng!

Bảo họ mang theo vài tu sĩ Hóa Thần, tiện thể dắt luôn thần thú trấn phái tới.

Chúng ta liền cho Hoàng Phủ gia một đòn phủ đầu thật oách!

Vừa khiến họ từ bỏ ý định, vừa cảnh tỉnh mấy kẻ nhiều tâm tư bên Nam Vực.

Người thấy thế nào?”

Tiêu Bách Đạo gật đầu lia lịa, vẫn là đồ đệ bảo bối của ông thông minh tuyệt đỉnh!

Thế là, ông lập tức gửi tin cho Bách Lý Mộ Trần, Hồ Vạn Khuê và Lộ Chấn Khoan.

Nếu là ngày xưa, ba người kia kiểu gì cũng tìm cớ thoái thác.

Dù sao nói đi nói lại, đây vẫn là việc riêng của Huyền Thiên Tông.

Nhưng giờ thì khác!

Chỉ cần nơi đó có Phượng Khê, bọn họ hận không thể lập tức chạy tới ngắm một cái, huống chi còn có cớ danh chính ngôn thuận?

Kết quả là cả đám lũ lượt kéo tới!

Không chỉ mang theo tu sĩ Hóa Thần, thần thú trấn phái, mà ngay cả đệ tử thân truyền cũng lôi hết đi theo.

Lý do đưa ra: tăng thêm kiến thức.

Mấy người Hình Vu nghe xong thì tức đến nghẹn họng!

Thật ra họ sớm đã muốn đến thăm Phượng Khê rồi, chỉ là vừa nghĩ đến cái mặt lạnh như xác ch.ết của Dung Tranh, trông chẳng khác gì trưởng lão Chấp Pháp Đường bên họ, là lại không dám tới.

Không phải họ nhát gan, mà là cứ nghe hắn nói ba chữ "môn quy", cả đầu họ liền ong ong đau nhức.

Thế nên, trong thời gian ngắn, Huyền Thiên Tông náo nhiệt chưa từng thấy!

Mà vui nhất trong số đó lại là Kim Mao Toan Nghê.

Tuy giờ tu vi nó vẫn là yếu nhất, nhưng chỉ cần cố gắng, rất nhanh thôi nó sẽ đuổi kịp!

Cho nên biểu hiện hết sức nhiệt tình, hết sức nghiêm túc!

Tự tin tỏa hào quang!

Loading...