Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 274

Cập nhật lúc: 2025-06-15 03:44:23
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

274. Mang ra ngoài là trái quân lệnh.

Nhan tướng quân ban đầu chỉ cảm thấy Phượng Khê xông ra hơi lỗ mãng, hiện tại lại thấy... Mắng hay lắm!

Mắng đến sảng khoái!

Lâu rồi đã muốn chửi bọn họ một trận!

Chỉ là ngày thường mắng mấy câu ấy toàn kiểu hỏi thăm tổ tông nhà đối phương, chẳng có phong cách hoa hoa mỹ mỹ như Tiểu Khâu cả!

Phượng Khê miệng nhanh như gió, lời bén như dao, khiến lão giả áo xám muốn chen vào cũng chẳng có cơ hội nào.

Lão già kia vốn định đánh ch,ết Phượng Khê ngay, nhưng khổ nỗi hai bên còn chưa khai chiến, lại cách nhau mấy trăm trượng, căn bản chẳng làm được gì nàng.

Phượng Khê mặt mũi đầy khiêu khích:

“A, trừng ta à?

Có bản lĩnh thì các ngươi phái một người ra đánh tay đôi với ta!

Sao?

Không dám ứng chiến à?

Cũng phải thôi, ta đây chính là Luyện Khí lục tầng trâu bò rầm rầm, chắc các ngươi chẳng dám có cái gan đánh tay đôi với ta đâu!”

Trước giờ hai quân giao chiến, rất hiếm khi có vụ đơn đả độc đấu, toàn là loạn chiến cả. Nhưng hôm nay, lão áo xám bị Phượng Khê chọc tức đến sôi gan!

Chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng đánh ch.ết nàng, làm nàng câm miệng!

Thế là tiện tay chỉ đại một người:

“Trì Mộc, ngươi ra dạy dỗ nó một chút!”

Trì Mộc là thân vệ của lão, tu vi Nguyên Anh hậu kỳ.

Hắn cảm thấy lão áo xám sai hắn đối phó một con nhãi Luyện Khí kỳ thật là dùng d.a.o mổ gà g.i.ế.c muỗi, nhưng quân lệnh như núi, đành bước ra vị trí giữa hai quân.

Phượng Khê cũng tung tăng bước tới.

Nhan tướng quân gào to:

“Tiểu Khâu! Quay lại cho ta!!”

Phượng Khê quay đầu lại, mắng một câu:

“Ra ngoài rồi, quân lệnh không còn hiệu lực!”

Nhan tướng quân: “…”

Đệt, ngươi cách ta có mấy trăm trượng mà đã tính là “ra ngoài” rồi?!

Già này tức đến muốn hộc máu!

Bởi trong mắt ông, hành động của Phượng Khê không khác gì đi chịu ch.ết.

Không chỉ riêng ông nghĩ thế, mà phần lớn mọi người tại đây đều có chung suy nghĩ.

Ngay cả Ngụy Duệ cũng thấy căng.

Dù sao đối phương cũng là Nguyên Anh hậu kỳ.

Chỉ có Quân Văn vẫn bình thản như thường.

Dù nói Nguyên Anh hậu kỳ khó đối phó thật, nhưng tiểu sư muội đầu óc toàn ý xấu, cho dù không thắng nổi cũng không đến mức mất mạng.

Về khả năng "lươn lẹo chạy trốn" của nàng, hắn cực kỳ yên tâm.

Trì Mộc liếc đánh giá Phượng Khê vài lượt, cái dạng phế vật này, hắn dùng hai ngón tay là có thể bóp ch.ết!

Phượng Khê thì từ trên xuống dưới, trái trái phải phải ngắm nghía Trì Mộc cả trăm con mắt.

Lần đầu gặp "hàng thật", đương nhiên phải nghiên cứu kỹ.

Trì Mộc bị nhìn đến nổi da gà:

“Nha đầu thúi, ngươi nhìn cái gì?!”

Phượng Khê nhếch môi cười:

“Ta đang nghĩ làm sao để ngươi ch.ết cho lẹ, chứ ta không muốn phí thời gian lên một kẻ phế vật.”

Trì Mộc: “…”

Một tên Luyện Khí kỳ như ngươi mà dám gọi ta là phế vật?!

Phượng Khê tiếp tục dõng dạc tuyên bố:

“Chúng ta nói rõ nha, không được nhờ người ngoài giúp!

Ai mà nhúng tay vào thì kẻ đó đan điền vỡ vụn, đời đời không thể tu luyện!”

Dứt lời, nàng lập tức phát lời thề độc!

Trì Mộc hừ lạnh, cũng phát lời thề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-274.html.]

Hắn chuẩn bị ra tay, thì Phượng Khê la lên:

“Khoan đã! Ta cần khởi động trước đã!”

Trì Mộc còn chưa hiểu gì, Phượng Khê đã vung một thanh kiếm gỉ luyện kiếm tại chỗ, vừa múa vừa la:

“Thấy chưa? Kiếm pháp của ta có phải lợi hại lắm không?

Chiêu này gọi bạch hạc lượng sí, đẹp quá trời!

Chiêu này gọi lão thụ bàn căn, tinh diệu biết bao!

Không phải c.h.é.m gió, ta mà ra tay một phát, mấy trăm đứa như ngươi là chuyện nhỏ!”

Trì Mộc đứng nhìn một lúc cũng không biết nên nói gì.

Cửu U đại lục sao lại có người kỳ quái thế này?!

Nhưng mà... không sao cả, sắp c.hết đến nơi rồi.

Không chỉ hắn, hai bên ai nhìn cũng thấy Phượng Khê đầu óc có vấn đề.

Đúng lúc ấy, Phượng Khê bất ngờ tung đại chiêu, từng đợt bàn tay nhỏ vỗ tới Trì Mộc.

Trì Mộc không đề phòng.

Dù sao lúc nãy nàng còn đang múa kiếm luyên thuyên một cách “thành thật”.

Tuy hắn là Nguyên Anh hậu kỳ, dù không đề phòng, mấy cái tiểu chiêu kia cũng không làm gì được hắn.

Thậm chí hắn còn muốn chê nàng không có bản lĩnh, thì…

Phượng Khê bỗng ném ra một đống phù triện kèm theo… cả nắm đất sét thoa mặt!

Trì Mộc xui đến cực điểm!

Những chiêu vừa rồi là ảo, giờ mới là chính chiêu, nàng phong tỏa đường lui khiến hắn không tránh nổi!

Trì Mộc đành phải dùng linh lực ngạnh kháng.

Ai dè, bị đất sét trét mặt làm mù mắt!

Không phải hắn phế, mà là ai đời tu sĩ lại chơi kiểu cẩu thả như vậy chứ?!

Thực ra Phượng Khê cũng đâu muốn dùng đất sét, chỉ là trong doanh trại không tìm được ớt bột nên đành dùng tạm nguyên liệu tại chỗ!

Phải nói, Trì Mộc rất trâu, dù bị nàng chơi xỏ vẫn đứng vững.

Nhưng vì đã thề không ai được giúp, nên Thiên Khuyết Minh bên kia cũng không nhúc nhích.

Ngay khi Phượng Khê đang giằng co với Trì Mộc, Ngụy Duệ và nhóm người dưới trướng Quân Văn bất ngờ xông tới với tốc độ ánh chớp!

Bắt đầu đánh hội đồng Trì Mộc!

Trì Mộc tức suýt hộc máu!

Không phải nói đơn đả độc đấu à?!

Không sợ thề độc ứng nghiệm à?! Muốn đan điền nát bét luôn hả?!

Dù hắn là Nguyên Anh hậu kỳ thật, nhưng bị thương sẵn, lại thêm mù mắt, làm sao đỡ nổi Ngụy Duệ và cả đám?!

Chớp mắt một cái, Quân Văn c.h.é.m một kiếm trúng đùi hắn,

Tiếp theo Ngụy Duệ bổ một đao lên vai phải…

Tất cả diễn ra trong nháy mắt, đến mức người Thiên Khuyết Minh chưa kịp phản ứng, Trì Mộc đã bị Phượng Khê lôi đi như kéo ch.ó chết!

Về đến đội mình, Phượng Khê ném Trì Mộc xuống đất cái “bụp”, liếc Quân Văn một cái.

Quân Văn lập tức giơ tay hô to:

“Quân Nhu Doanh Khâu Thiên Tướng bắt sống một tên Nguyên Anh hậu kỳ!

Báo tin thắng lợi!

Khâu Thiên Tướng uy vũ!

Nhan tướng quân uy vũ!

Thần Ẩn quân uy vũ!”

Ngụy Duệ và cả nhóm liếc nhau một cái, rồi đồng thanh hô:

“Vì Khâu Thiên Tướng!

Vì Nhan tướng quân!

Vì Thần Ẩn quân!

Thần Ẩn quân vô địch, bách chiến bách thắng!

Trường kiếm chiếu nhật nguyệt, nhiệt huyết hộ Cửu U!”

Không khí tại chỗ vô cùng náo nhiệt, mọi người đều hô vang theo!

Ngay cả Nhan tướng quân cũng vươn cổ hô theo, nếu không thì trông... quá lạc loài.

Loading...