Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 223
Cập nhật lúc: 2025-06-15 03:22:29
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
223. Hiện giờ chính là lúc xảy ra đại sự đó!
Tiêu Bách Đạo khi hay tin, đang loanh quanh ở gần sơn môn Huyền Thiên Tông.
Tuy biết chắc Phượng Khê nếu đã bình an trở về thì thế nào cũng sẽ truyền tin báo trước, nhưng mấy hôm nay tâm thần lão không yên, bất tri bất giác đã dạo bước đến tận ngoài sơn môn.
Nhớ tới tiểu đồ đệ mỗi lần về đều sẽ cung kính quỳ lạy Tổ sư gia, lại nhớ đến kiểu ngự kiếm độc đáo như làm xiếc của nàng, Tiêu Bách Đạo không nhịn được bật cười.
Lần này Phượng Khê mất tích, đám người Hải trưởng lão cũng chẳng báo tin cho lão.
Chẳng phải vì vô tình, mà do Phượng Khê sớm dặn: nếu nàng có chuyện gì, đừng nói cho sư phụ biết, vì nàng chắc chắn sẽ bình an vô sự, không đáng để lão nhân gia vì nàng mà lo lắng run sợ.
Hải trưởng lão bọn họ thế mà thật sự nghe lời.
Chủ yếu cũng bởi vì gần đây biểu hiện của Phượng Khê khiến bọn họ thay đổi cái nhìn.
Khiến bọn họ dần đặt lòng tin.
Tin rằng nàng có đủ bản lĩnh và trí tuệ để giải quyết nguy cơ.
Bởi vậy, Tiêu Bách Đạo hoàn toàn không hay biết chuyện tiểu đồ đệ mình ở Yếm tộc lại chơi nguyên màn "mất tích".
Lúc này đang hồi tưởng cảnh tượng lần đầu mình mang nàng về tông môn, thì phù truyền tin bỗng run lên.
Ông nhập thần thức vào, liền nghe thấy tiếng Hải trưởng lão kích động reo vang:
“Chưởng môn! Nhờ Tiểu Khê nỗ lực hết mình, Yếm Hoàng đồng ý cùng Nhân tộc chúng ta ký kết minh ước hữu hảo vạn năm rồi!!
Vạn! Năm! Đó nha!
Giờ thì không cần lo Ma tộc lợi dụng Yếm tộc kiếm chuyện với chúng ta nữa!
Một khi ký minh ước xong, chúng ta nắm thế chủ động trong tay, Ma tộc chắc chắn không dám tuỳ tiện ra tay…”
Hải trưởng lão vì quá kích động, cứ oa oa nói không ngừng, đến nỗi xài luôn cả thời gian truyền tin phù.
Tiêu Bách Đạo đứng đờ ra, qua nửa ngày mới dám xác nhận lần nữa.
Rồi bất ngờ bật cười ngây ngô.
Sau đó… lão quỳ xuống, dập đầu lạy Tổ sư gia.
Lão quyết tâm học theo tiểu đồ đệ: từ nay mỗi lần ra vào đều phải bái Tổ sư gia một bái!
Không cầu gì to tát, chỉ mong cái điềm lành!
Nghĩ cho kỹ, nếu ngày đó không phải mình có con mắt tinh đời, dám "gầm lên bất bình", thì Huyền Thiên Tông ngày nay sao được hưởng phúc như thế?
Nhân tộc nào có được may mắn đó?
Lão đây đúng là Bá Nhạc tái thế!
Nghĩ tới ba chưởng môn còn lại chắc giờ đang hâm mộ tới mức đau gan, Tiêu Bách Đạo không nhịn được phá lên cười.
Các ngươi có ghen tị cũng vô dụng, Tiểu Khê chỉ nhận mình lão là sư phụ!
Mà lúc này, tiểu đồ đệ lão thương yêu, lại đang chui trong ổ chăn, vẻ mặt thần bí gửi tin cho đại ma đầu Huyết Thiên Tuyệt:
"Đại nhân, ta có một tin siêu cấp kinh thiên động địa muốn báo ngài!"
Huyết Thiên Tuyệt trả lời rất nhanh, giọng lạnh như băng:
"Ngươi ở Yếm tộc gây bao nhiêu chuyện mà không thấy báo cho ta câu nào? Tốt nhất là đại sự, bằng không ta cho ngươi ch.ết không có chỗ chôn!"
"Đại nhân à, mấy chuyện trước toàn chuyện nhỏ. Giờ mới là đại sự nè! Nhân tộc với Yếm tộc sắp ký minh ước hữu hảo vạn năm rồi!"
Lệnh bài Huyết Ma tộc lập tức truyền ra tiếng hét như sấm của Huyết Thiên Tuyệt:
"Cái gì?! Ngươi nói lại lần nữa!"
Phượng Khê ngoan ngoãn lặp lại.
Giọng Huyết Thiên Tuyệt dữ tợn:
"Các ngươi làm thế nào thuyết phục được Yếm Hoàng? Ai đứng sau chuyện này?!"
Phượng Khê tủm tỉm đáp:
"Là ta nha!"
Huyết Thiên Tuyệt: “……”
"Ngươi?! Ngươi làm càn! Không phải ngươi từng hứa sẽ vì ta mà phụng sự sao?!"
Phượng Khê không thèm trả lời.
Huyết Thiên Tuyệt tức đến phát điên, liên tiếp gửi liền mười tám tin nhắn mắng nàng.
Phượng Khê thản nhiên dùng thần thức xóa sạch tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-223.html.]
Không cần đọc cũng biết hắn đang vừa chửi vừa uy h.i.ế.p nàng – nàng lười nghe.
Ước chừng hai canh giờ sau, nàng mới lười biếng nhắn lại:
"Đại nhân còn ở đó không vậy?"
Huyết Thiên Tuyệt: “……”
Còn ở đó không?
Ngươi đang trù ta c.h.ế.t hả?!
Nhưng vì đã nổi trận lôi đình suốt hai canh giờ, lửa giận cũng vơi phần nào, hắn đành nén xuống hỏi:
"Ta còn, ngươi nói xem vì sao lại làm vậy?"
Phượng Khê nhắn lại, giọng tràn đầy tình nghĩa:
"Đại nhân, ta làm vậy… dĩ nhiên là vì ngài rồi!
Ngài mới về Ma tộc, thế lực cũ đã bị chia cắt gần hết đúng không? Ngài cần thời gian để tập hợp lại lực lượng.
Nếu ta không thúc đẩy Yếm tộc ký minh ước với Nhân tộc, Ma tộc thế nào cũng sẽ ra tay trước. Ngài sẽ chẳng còn cơ hội củng cố thế lực.
Giờ thì khác. Hai tộc vừa ký minh ước, Ma tộc ít nhất trong thời gian ngắn sẽ không dám ra mặt động thủ. Ngài có thể tranh thủ thời gian phát triển, củng cố thế lực.
Ta báo tin này cho ngài, ngài có thể lấy đó ghi điểm với Ma Hoàng, giành lấy sự ưu ái.
Có Ma Hoàng che chở, ngài làm việc chẳng phải thuận lợi hơn sao?
Nói đi cũng phải nói lại, ta trung thành là trung thành với ngài, không phải Ma tộc.
Hai người chúng ta, chí hướng tương đồng, ánh mắt nhìn xa trông rộng. Tương lai không chỉ Ma tộc, toàn bộ đại lục Bắc Vực này cũng là của chúng ta!
Ngài không con cháu, ta không cha mẹ, chúng ta chính là chỗ dựa duy nhất của nhau!
Nếu ngài còn nghi ngờ lòng trung thành của ta… vậy ta đau lòng quá chừng!
Tất nhiên, ngài có quyền nghi ngờ, ta cũng không miễn cưỡng.
Cùng lắm thì chúng ta kết thúc hợp tác tại đây.
Ngài muốn tìm người khác làm tai mắt thì cứ việc.
Chỉ tiếc… chúng ta không có phúc phận cùng nhau xưng bá Bắc Vực thôi!”
Huyết Thiên Tuyệt sau khi đọc xong tin, như thể bị người thi triển định thân thuật, ngây ngốc đứng tại chỗ nửa ngày không nhúc nhích.
Trong mộng hắn từng nghĩ có ngày thay thế Ma Hoàng, nhưng đó là… trong mộng!
Hiện thực căn bản không có cửa!
Ấy vậy mà tiểu nha đầu kia lại dám nói muốn xưng bá đại lục Bắc Vực?!
Tuổi còn nhỏ, mà dã tâm thì lớn như trời!
Chẳng sợ lời này bị gió cuốn vẹo cả đầu lưỡi sao?!
Nhưng mà… c.h.ế.t tiệt thật…
Hắn động lòng rồi.
Trái tim già cỗi mấy ngàn năm yên lặng, nay lại đập rộn ràng.
Xưng bá Bắc Vực?
Nếu thật sự có thể, dù chỉ ngồi trên ngôi bá chủ một ngày, hắn cũng cam lòng nhắm mắt!
Hay là đánh cược một phen?
Tuy ý nghĩ có vẻ điên rồ, nhưng nghe nàng nói một hồi, hắn lại thấy… có thể lắm chứ?!
Điên rồi, thật sự đều điên cả rồi!
Trong cơn hỗn loạn đầy tâm trạng, hắn chỉ nhắn lại một câu:
"Mọi thứ như cũ."
Phượng Khê lập tức tủm tỉm b.ắ.n ra một cái tim cầu vồng, rồi thu lại lệnh bài Huyết Ma tộc.
Nàng cố tình báo tin cho Huyết Thiên Tuyệt, vì biết Yếm tộc đã bị Ma tộc thẩm thấu như cái rổ.
Dù nàng không nói, tin cũng sớm muộn truyền về Ma tộc.
Huống hồ bốn chưởng môn đều cùng lúc kéo đến biên giới Nhân – Yếm, kẻ ngốc cũng biết có chuyện lớn sắp xảy ra.
Nói chi bên trong Nhân tộc còn có nội gián.
Vậy thì chi bằng nàng tự mình bán cho Huyết Thiên Tuyệt một phần ân tình, vớt lại chút xíu tình hợp tác đang hấp hối.
Ai… làm "nội gián" thật sự khổ muốn khóc!