Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 222
Cập nhật lúc: 2025-06-15 03:22:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
222. Cấp cho nàng đến mức nàng ngượng ngùng mới thôi.
Phượng Khê nói:
“Phụ hoàng, lúc trước ở Lôi Thần điện, dù có rất nhiều người dò hỏi, con cũng chưa hé răng.
Bởi vì chuyện này liên quan đến cơ mật của hoàng gia, phải thương nghị thỏa đáng rồi mới nói được.”
Yếm Hoàng vừa lòng gật gật đầu:
“Con nghĩ thật chu đáo, vậy con cảm thấy nói như thế nào thì tương đối thích hợp?”
Phượng Khê suy nghĩ một lúc, rồi nói:
“Nếu không thì nói là Ma thần đang khảo nghiệm chúng ta đi!
Nếu là ma thần, tự nhiên mọi chuyện đều hợp lý, không ai dám nghi ngờ người!”
Ánh mắt Yếm Hoàng sáng lên.
Cách nói này rất hay!
Khuê nữ nói không sai, không ai dám nghi ngờ ma thần!
Dù có không hợp lý, mọi người cũng sẽ tự động suy diễn lý do hợp lý.
Phượng Khê còn nói thêm: “Người yên tâm, sự thật con sẽ giữ kín như bưng, dù là nhị sư huynh con cũng sẽ không nói.”
Yếm Hoàng càng thêm vừa lòng.
Hắn hiện tại có một tâm nguyện.
Đó chính là Phượng Khê thật sự là thân khuê nữ của hắn!
Đáng tiếc, hắn cũng biết khả năng này gần như là bằng không.
Dù sao thì!
Quan hệ đều ở chỗ cao, dù không phải thân, nhưng cũng có thể có chỗ thành thân!
Vì thế, Phượng Khê lúc này ra khỏi hoàng cung không phải tay không mà là mang theo phần thưởng Yếm Hoàng ban cho nàng là một ngàn vạn yếm thạch.
Còn phải nói, Yếm Hoàng vừa ra tay đã khác biệt người thường!
Hắn ở trong lòng Phượng Khê cũng như được nâng cao vị thế!
Trên đường, Phượng Khê còn gặp phải Huyết Đồng Thú.
Huyết Đồng Thú thấy Phượng Khê đi một mình, Độc Cô viện trưởng không có ở đó, tức khắc tinh thần tỉnh táo!
Nha đầu thúi, ngươi nhiều lần trêu đùa ta, lần này ta nhất định phải cho ngươi một bài học!
Nó thậm chí tưởng tượng Phượng Khê sẽ gặp phải bao nhiêu chật vật!
Đây đều là nàng xứng đáng bị trừng phạt!
Khi nó còn cách Phượng Khê một trượng, Phượng Khê thở dài.
“Nói ra ngươi chắc không tin, ta đã gặp cha ngươi ở ma thần điện!”
Huyết Đồng Thú: “……”
Nó đầu tiên là sửng sốt, sau đó giận không thể át!
Nha đầu thúi lại trêu chọc nó, thật là tìm chết!
Phượng Khê nhún vai: “Ngươi biết Hắc Liên Tòng Hành không? Cha ngươi chính là Huyết Mục Thú, là yếm sủng của hắn, ngoại trừ hình thể hơi lớn hơn ngươi một chút, gần như giống nhau.”
Huyết Đồng Thú ngây người.
Huyết Mục Thú của Hắc Liên Tòng Hành?
Đó là cha nó mà!
Chẳng lẽ cha nó còn sống sao?!
Mặc dù nó không nói, nhưng Phượng Khê đoán được nó đang nghĩ gì, liền nói:
“Đáng tiếc, ta nhìn thấy chỉ là tàn hồn mà thôi, nó đã theo chủ nhân mà ch.ết.”
Huyết Đồng Thú nghe xong, phủ phục trên mặt đất khóc lóc.
Phượng Khê đi qua, nhảy lên vỗ vỗ chân nó.
Không có biện pháp, nàng quá cao, nó quá lùn.
“Được rồi, đừng khóc nữa, dù ngươi có khóc ch.ết cha ngươi cũng không thể sống lại.
Cha ngươi có nói mấy câu, ta sẽ chuyển đạt lại cho ngươi, ngươi nghe cho kỹ!”
Huyết Đồng Thú ngừng khóc, nhìn về phía Phượng Khê.
Phượng Khê chắp tay sau lưng: “Cha ngươi nói, ngươi sau này phải trung thành với Yếm Hoàng, đừng để làm xấu danh tiếng Huyết Đồng Thú.
Còn nữa, Phượng Khê này không tồi, giúp ta một ân huệ, ngươi thay ta nhận ân tình này đi!”
Huyết Đồng Thú nghe xong, cảm thấy câu sau chắc chắn là giả!
Chắc chắn Phượng Khê tự thêm vào!
Vì vậy, nó tự động lọc đi.
Nó gầm rú hai tiếng rồi chạy đi, không thèm để ý Phượng Khê nữa.
Phượng Khê bĩu môi, hừ hừ đi ra ngoài hoàng cung.
Mới ra khỏi hoàng cung liền gặp được Hải trưởng lão và mọi người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-222.html.]
Quân Văn cùng Hình Vu gần như đồng thời lao đến.
“Tiểu sư muội, muội không sao chứ?”
“Tiểu sư muội, muội không sao chứ?”
Phượng Khê: “……”
Hai người này có phải đã chuẩn bị lời thoại trước không?!
Quân Văn trừng mắt nhìn Hình Vu!
Ngươi là sư huynh rơi chạy đến xem náo nhiệt gì?!
Nhưng hiện tại hắn không có thời gian tính sổ với Hình Vu, chỉ chăm lo hỏi thăm Phượng Khê.
Hải trưởng lão và mọi người cũng vội vã chạy đến.
Phượng Khê cười tủm tỉm nói vài câu, rồi cùng mọi người về dịch quán.
Phượng Khê giữ lời, không nói ra sự thật, mà chỉ tạo ra một lý do thoái thác.
Dù sao không có ai khác ở đây, nàng nói gì thì là cái đó.
Nàng là người rất có trách nhiệm nha!
Nếu nàng hiện tại là công chúa Yếm tộc, thì tự nhiên sẽ bảo vệ lợi ích Yếm tộc.
Tương tự, nếu nàng thay đổi thành nhân vật mẫu mực của Nhân tộc, nàng sẽ đặt lợi ích Nhân tộc lên hàng đầu.
Làm tiểu gian tế của Ma tộc, à, cái này lại là chuyện khác.
Nàng không xem trọng bọn họ đến vậy!
Đương nhiên, nếu nói đến Tiêu Bách Đạo và Quân Văn, ba tộc cũng sẽ phải chú ý đến!
Phượng Khê cười tủm tỉm nói:
“Bốn vị trưởng lão, Yếm Hoàng đã đồng ý ký kết vạn năm hữu hảo minh ước với Nhân tộc chúng ta, và đã bắt đầu chuẩn bị.
Nhân tộc chúng ta có cần bắt đầu chuẩn bị gì không?”
Dù Phượng Khê đã nói qua về chuyện này với bốn người Hải trưởng lão, nhưng lúc đó bốn người họ lại cảm thấy hy vọng xa vời.
Không ngờ, cuối cùng lại thành công!
Chưa ai làm được điều này, nhưng Phượng Khê lại làm được!
Ai có thể nghĩ đến chỉ là đi một vòng, mà lại làm được việc lớn như vậy!
Quả nhiên là mẫu mực của Nhân tộc!
Công lao của nàng sẽ được ghi vào sử sách Nhân tộc vĩnh viễn!
Ngay cả bọn họ cũng cảm thấy đây là vinh quang vô cùng!
Việc này đủ để họ tự hào suốt đời!
Nói khoa trương một chút, dựa vào chuyện này, họ có thể dưỡng lão trong tông môn cả đời!
Phượng Khê dặn dò:
“Chuyện này thông báo riêng cho bốn vị chưởng môn, bảo họ tạm thời giữ bí mật.
Nếu không bị Ma tộc phát hiện, con sợ họ lại đến làm hỏng việc.”
Bốn người Hải trưởng lão cũng cảm thấy chưa ký kết minh ước trước vẫn là nên cẩn thận một chút.
Bốn người lập tức gửi tin tức cho từng người chưởng môn.
Bách Lí Mộ Trần nhận được tin tức từ Cổ trưởng lão khi đang uống trà, suýt nữa bị sặc chết!
Gì?
Yếm tộc muốn ký kết hữu hảo minh ước với Nhân tộc chúng ta? Lại còn là vạn năm?
Là Yếm tộc điên rồi hay là Cổ trưởng lão điên rồi?
Xác nhận mãi mới tin!
Hắn buông tin tức xuống, thở dài.
Hắn cảm thấy trước kia không giữ Phượng Khê lại Hỗn Nguyên Tông là một đại tiếc nuối.
Mỗi lần hắn sắp quên đi tiếc nuối này, Phượng Khê lại làm gì đó khiến hắn càng hối hận!
Hắn hối không kịp nữa rồi!
Ngự Thú Môn, Hồ Vạn Khuê khiếp sợ qua đi, quyết định từ nay mỗi tháng cấp Phượng Khê gấp đôi vật tư tu luyện!
Chỉ cần Phượng Khê không nhận hắn làm sư phụ, hắn sẽ luôn cấp!
Cấp cho nàng ngượng ngùng mới thôi!
Nghĩ đến lúc trước nàng ngọt ngào gọi “Nhị sư phụ”, Hồ Vạn Khuê hận thời gian không thể chảy ngược!
Lúc trước có một đồ đệ tốt đặt trước mặt mình, lại không quý trọng…
Ở Vạn Kiếm Tông, Lộ Chấn Khoan nhận được tin tức sau, cũng vô cùng khiếp sợ.
Kim trưởng lão lại đem việc Hồ Vạn Khuê mỗi tháng cấp cho Phượng Khê vật tư tu luyện, cùng với việc nhận nàng làm thân truyền đệ tử nói ra.
Lộ Chấn Khoan trong lòng một trận xao động, quyết định mỗi tháng cũng cấp cho Phượng Khê một phần vật tư tu luyện của trưởng lão trong môn phái!
A.
Không tin như vậy còn không thể áp chế được tên lão tiểu tử Hồ Vạn Khuê kia!
Nếu không được, ta liền dựa theo phân lệ của chưởng môn mà cấp cho nha đầu này