Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 215

Cập nhật lúc: 2025-06-15 02:55:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

215. Bỗng thấy Nhị hoàng tử cao tận hai trượng tám

Đại hoàng tử nghĩ bụng, với những lời này, Yếm Hoàng chắc chắn sẽ vô cùng tức giận.

Dù sao, theo như hắn hiểu, phụ hoàng ghét nhất chính là bị người khác lừa gạt.

Kết quả, Yếm Hoàng chỉ nhàn nhạt nói:

“Có lẽ phương pháp hồi phục của nó hơi đặc biệt, cho nên mới như vậy.”

Đại hoàng tử sốt ruột ra mặt:

“Phương pháp đặc biệt? Hắn có thể có phương pháp gì đặc biệt chứ?

Hắn chỉ đến chỗ Phượng Khê một chuyến liền tỉnh táo lại, ngoài chuyện giả vờ ngốc ra thì chẳng có lời giải thích nào khác!

Chẳng lẽ là trời cao ban phúc, hay tổ tiên hiển linh chắc?!

Dù có đi nữa thì cũng là mấy câu xàm xí Phượng Khê bịa ra!

Chẳng qua là cố tình thần thần quỷ quỷ, ra vẻ huyền bí thôi……”

Rầm!

Yếm Hoàng vỗ mạnh xuống bàn.

“Câm miệng!

Ngươi làm huynh trưởng, không vui mừng khi đệ đệ khỏi bệnh thì thôi, lại còn đứng đây suy diễn ác ý, thật không ra thể thống gì!

Dạo này cứ ở yên trong phủ mà tự kiểm điểm, đừng để ta nhìn thấy mặt ngươi nữa!”

Đại hoàng tử hoàn toàn choáng váng!

Hắn nói sai cái gì chứ?!

Sao phụ hoàng lại nổi giận đến mức này?!

Chẳng lẽ… cái tên ngốc đó vừa mới tỉnh táo lại liền cướp mất sự sủng ái của phụ hoàng rồi sao?

Sớm biết thế này, trước đây nên tìm cách diệt hắn luôn cho rồi!

Đè nén cơn ghen ghét trong lòng, hắn vội vàng biện giải:

“Phụ hoàng, người hiểu lầm rồi!

Nhị hoàng đệ khỏi bệnh, con tất nhiên là rất mừng! Chẳng qua con lo có kẻ có ý đồ giở trò trong chuyện này, cho nên mới…”

Yếm Hoàng lạnh lùng cười khẩy:

“Ta thấy kẻ muốn giở trò chính là ngươi thì có!

Ta ngày đêm cầu phúc cho Thanh Yên, trời xanh mới chịu ban phúc cho nó.

Thế mà đến miệng ngươi lại thành chuyện giả thần giả quỷ?!

Ta thấy không chỉ là ngươi bất mãn với Thanh Yên, mà đến cả trẫm ngươi cũng không phục!”

Lần này thì Đại hoàng tử hoàn toàn đơ người!

Tuy nhiên phản ứng của hắn vẫn rất nhanh, lập tức quỳ sụp xuống nhận tội.

“Phụ hoàng, nhi thần biết sai rồi!

Trước đó Phượng Khê và Tam hoàng đệ có chút xích mích, nhị hoàng đệ lại từng tiếp xúc với Phượng Khê, nên nhi thần có phần nghi thần nghi quỷ.

Hơn nữa, nhi thần lo sau khi nhị hoàng đệ hồi phục sẽ giành mất sự sủng ái của người, nên nhất thời hồ đồ mới nói ra lời như vậy, mong phụ hoàng khoan dung!”

Yếm Hoàng vốn vẫn thiên vị đại hoàng tử, thấy hắn cúi đầu nhận lỗi như vậy thì lửa giận trong lòng cũng nguôi đi không ít, cảm thấy vừa rồi có hơi nặng lời.

Ông vừa định thu hồi hình phạt, thì đột nhiên nhớ tới những gì nhị hoàng tử từng nói, liền mở miệng:

“Đã biết sai, vậy ngươi hãy đi hỗ trợ Viện trưởng Độc Cô trùng kiến Ma Thần điện đi!”

Đại hoàng tử ban đầu còn tưởng phụ hoàng đang nói đùa, nhưng nhìn sắc mặt nghiêm túc của ông, biết ngay không phải chuyện giỡn.

Sắc mặt hắn lập tức tái mét!

“Phụ hoàng, tuy nhi thần rất muốn chia sẻ lo toan cùng người, nhưng tối qua khi tu luyện có chút trục trặc, e là tạm thời không đảm đương nổi trọng trách.

Xin người yên tâm, đợi khi nhi thần bình phục, nhất định sẽ chủ động đến giúp Viện trưởng Độc Cô.”

Yếm Hoàng làm sao không biết hắn đang kiếm cớ!

Lại nghĩ đến chuyện hắn từng chủ động xin đi trước mặt văn võ bá quan, trong lòng lập tức thấy mình bị đùa giỡn, cơn giận bốc lên tận đỉnh đầu!

“Cút! Cút ngay cho trẫm!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-215.html.]

Không có thánh chỉ, không được bước ra khỏi phủ hoàng tử nửa bước!”

Đại hoàng tử thở phào một hơi – chỉ cần không phải đi xây Ma Thần điện thì cái gì hắn cũng chịu được!

Thế nhưng vừa nghĩ đến chuyện nhị hoàng tử đã khôi phục bình thường, trong lòng đại hoàng tử như mọc lên một bụi cỏ độc, ngứa ngáy khó chịu vô cùng.

Vừa ra khỏi ngự thư phòng, hắn lập tức gửi tin cho Yếm hậu.

Hắn không tiện ra tay, vậy thì giao cho mẫu hậu xử lý là tốt nhất.

Dù bà có g.i.ế.c tên ngốc đó, phụ hoàng cũng sẽ không làm khó bà đâu.

Bấy lâu nay bà đã không ít lần thu dọn hậu quả cho lão Tam ngu ngốc, giờ cũng nên vì hắn mà làm chút chuyện lớn rồi.

Yếm hậu vừa nhận được tin của đại hoàng tử, liền nghe nói nhị hoàng tử đã chuyển vào ở trong điện Vĩnh Ninh – suýt nữa thì tức đến phát điên!

Bà lập tức đến tìm Yếm hoàng.

Vừa gặp đã khóc lóc om sòm, thậm chí còn mang theo giọng điệu nửa như uy hiếp.

Yếm hoàng vốn đã nghẹn một bụng lửa, giây phút đó oán hận cũ mới cùng ùa lên, ông vung tay tát cho Yếm hậu một cái như trời giáng, sau đó hạ lệnh cấm túc bà ba tháng.

Lúc này, hoàng cung mới thật sự yên tĩnh lại.

Dù Yếm hậu có không ít người chống lưng, nhưng đang giữa lúc gió lớn sóng cao, chẳng ai dám chọc giận Yếm hoàng.

Nhị hoàng tử thì chẳng hề thấy vui vẻ gì.

Bởi hắn biết rõ, Yếm hoàng làm vậy, một phần là do tức giận vì quan hệ giữa đại hoàng tử và Yếm hậu, nhưng phần lớn là để biểu diễn cho hắn xem.

Muốn khiến cho đứa con như hắn dốc lòng dốc sức làm việc cho ông ta.

Yếm hoàng lập tức truyền tin cho Viện trưởng Độc Cô, nói sơ qua tình hình của nhị hoàng tử, sau đó dặn ông ta hãy quan tâm chăm sóc nhiều hơn một chút.

Viện trưởng Độc Cô hiểu rất rõ rằng cái gọi là "chăm sóc" này có hai tầng ý nghĩa: một là theo nghĩa đen, thật sự giúp đỡ nhị hoàng tử; hai là theo nghĩa bóng – giám sát.

Yếm hoàng vốn tính đa nghi, hiện giờ vẫn chưa hoàn toàn yên tâm với nhị hoàng tử.

Viện trưởng Độc Cô chỉ cần nghĩ một chút là hiểu rõ ẩn ý trong đó – nhị hoàng tử tuy kiên cường, thông minh, nhưng chắc chắn không thể thiếu công lao của Phượng Khê!

Tuổi còn nhỏ mà đã yêu nghiệt đến thế rồi sao?!

Còn về việc lời của nhị hoàng tử là thật hay không, hiện tại ông ta chưa thể đánh giá được, chỉ có thể tiếp tục quan sát.

Không bao lâu sau, tin tức nhị hoàng tử nhờ Yếm hoàng ngày đêm cầu phúc mà hồi phục thần trí lan khắp toàn tộc Yếm.

Yếm hoàng còn phái người mang tới cho nhị hoàng tử một lượng lớn tài nguyên tu luyện cùng Yếm thạch, khiến hắn lập tức từ cảnh nghèo rớt mồng tơi trở thành kẻ giàu nứt vách đổ tường.

Nhị hoàng tử chỉ giữ lại một phần nhỏ để chi tiêu hằng ngày, còn lại toàn bộ Yếm thạch đều gửi hết cho Phượng Khê.

Phượng Khê không ngờ lại sớm thấy được "tiền xoay vòng vốn" thế này, trong lòng lập tức cảm thấy nhị hoàng tử cao lớn hùng dũng như cao hai trượng tám!

Nàng vui vẻ nhận lấy.

Bởi nàng biết, nhận thì nhị hoàng tử mới thấy yên tâm, mới dám tự tin hơn.

Cùng lúc đó, kế hoạch tái thiết Ma Thần Điện cũng chính thức khởi động.

Phượng Khê quyết định bắt đầu bằng phương án thứ nhất.

Dựng Ma Thần Điện bằng Lôi Kích Mộc.

Bước đầu tiên chính là đi khai thác loại gỗ này.

Khu vực vùng đất bị nguyền rủa – nơi có Lôi Kích Mộc – xem như xui xẻo tận mạng!

May mà Phượng Khê chỉ bảo người cưa phần thân cây phía trên, còn gốc cây thì vẫn để nguyên tại chỗ.

Vì trước đó từng thử xây lại Ma Thần Điện, nên bản thiết kế đều đã có sẵn.

Sau khi khai thác đủ số lượng Lôi Kích Mộc cần dùng, các thợ thủ công lập tức bắt tay vào dựng công trình.

Tất cả mọi người đều thấp thỏm, tim như treo lên tận cổ họng.

Viện trưởng Độc Cô cũng không ngoại lệ.

Tuy Phượng Khê nói nghe như đinh đóng cột, nhưng ông vẫn cứ thấy bất an.

Lôi Kích Mộc thì đúng là có thể chống lại thiên lôi thật, nhưng... cái đó cũng có giới hạn chứ!

Lỡ như lôi kiếp không đánh vào gỗ mà lại bổ thẳng vào người thì sao?!

Trong khi bên này ông sợ xanh cả mặt, thì bên kia Phượng Khê vẫn thản nhiên như mây trôi nước chảy.

Lôi kiếp thôi mà?

Có gì to tát lắm đâu?!

Vừa hay, mấy hôm trước nàng mới chế ra một món pháp bảo chống sét, giờ đúng lúc mang ra thử hiệu quả.

Loading...