Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 2131 (Full)
Cập nhật lúc: 2025-12-27 09:33:07
Lượt xem: 171
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
2131. Khói lửa năm nào đại đoàn viên (Đại kết cục)
Phượng Khê nặn nhục cho Lân Hướng Xuyên. "Tiểu tôn tôn khấu tạ Phượng Tổ!"
Huyết Phệ Hoàn cuối cùng cũng hồi phục cơn phấn khích, đắc ý :
"Tiểu Khê, bảo là mang theo tiểu Xuyên t.ử mà, nếu nó, con cũng chẳng nghĩ cách phá bộ giáp nước biển của Minh chủ giả! Lão nhân gia đúng là thần cơ diệu toán, vận trù duy ác, quyết thắng thiên lý..."
Phượng Khê mặc kệ lão ở đó khoe khoang, nàng hỏi Cơ Đình: "Ngươi nặn nhục , là trở về bản thể?"
Cơ Đình thực nghĩ kỹ chuyện , Phượng Khê hỏi liền cung kính đáp:
"Đại nhân, dù trở về bản thể thì ít nhiều cũng tiêm nhiễm những suy nghĩ ngu ngốc của , cho nên khẩn cầu ngài xóa sổ bản thể, nặn nhục cho !"
Đùa gì chứ, khó khăn lắm mới cơ hội nịnh bợ Tân Thiên Đạo, thể để bản thể kéo chân ?!
Phượng Khê mỉm đồng ý. Nàng nặn nhục cho những vị lão tổ trong mộ tổ Trường Sinh Tông, đó bọn họ đều trú ngụ con rối, bất t/iện.
Huyết Phệ Hoàn tặc lưỡi: "Tiểu Khê, Sài lão nhị thấy Uất Trì Khuynh Vân nặn nhục thì mừng đến mức răng cửa suýt rơi ngoài, chắc đang tính chuyện sưởi ấm chăn đệm đây!"
Phượng Khê: "... Gia gia, là con cũng tìm cho một bà lão, hai cùng hát khúc hoàng hôn đỏ nhé?"
Huyết Phệ Hoàn lắc đầu như trống bỏi: "So với phong hoa tuyết nguyệt thì thà đ/ánh còn hơn!"
Phượng Khê tiếp tục giúp các khư thú và phạm nhân trong Càn Khôn Phiên nặn nhục , giúp các yêu thú trong Chư Thiên bí cảnh khôi phục tự do. Những tàn hồn lẫn lộn trong Thiên Đạo Bia thì ngay cả Phượng Khê là Thiên đạo cũng còn cách nào, chỉ thể đưa luân hồi. khi đưa , nàng tách ý thức của lão béo , cho lão khí linh của Thiên Đạo Bia. Nàng nặn nhục cho lão, nhưng lão béo bảo ở trong bia quen , nữa. Phượng Khê tuy hiểu nhưng vẫn tôn trọng.
Lão giả trong Chư Thiên bí cảnh cũng giống lão béo, rời , Phượng Khê đành giúp lão củng cố thần hồn để lão tiếp tục ở đó. Quẻ tượng năm xưa lão cho Phượng Khê xem, giờ nàng cuối cùng cũng hiểu cát hung: Đại cát đại lợi, bách vô cấm kỵ!
Bận rộn một hồi lâu, Phượng Khê mới thời gian gặp vị sư phụ "ánh trăng sáng" của . Nhìn thấy sơn môn Huyền Thiên Tông, nàng nhớ đến tám mươi mốt cái dập đầu năm . Lão già Nguyên Sơ Thiên Đạo đúng là thù dai mà! Để tránh rắc rối cần thiết, nàng đ/ánh động ai, trực tiếp tới gặp Tiêu Bách Đạo.
Lúc , Tiêu Bách Đạo đang lén lút đếm linh thạch trong thư phòng! Chỉ đếm linh thạch mới xoa dịu nỗi bồn chồn nhớ thương đồ cưng.
"Sư phụ, đồ bất hiếu về!"
Tiêu Bách Đạo run tay, linh thạch cực phẩm rơi đầy đất. Nhìn đồ cưng gần hai năm gặp, lòng nghìn lời nhưng thốt nên lời, nước mắt cứ thế trào . Phượng Khê dập đầu lạy Tiêu Bách Đạo một cái, dậy híp mắt:
"Sư phụ, con dạy một pháp quyết thể biến nước mắt thành linh thạch, học ?"
Tiêu Bách Đạo: "..."
Còn biến nước mắt thành linh thạch, ngươi coi là Giao nhân chắc?! Ông nhịn mắng:
"Cái con bé , thành Thiên đạo mà vẫn nghịch ngợm thế!"
Phượng Khê hì hì: "Trước mặt , con mãi là đứa trẻ lớn! Lần con mang quà về cho đây..."
Tiêu Bách Đạo mừng rỡ đến mức hai tay vỗ nổi ! Quyết định đúng đắn nhất đời ông chính là năm đó thấy chuyện bất bình chẳng tha, vì đạo nghĩa mà thu nhận Tiểu Khê đồ !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-2131-full.html.]
Hai thầy trò trò chuyện một lát, Tiêu Bách Đạo liền gọi Giang Tịch, Bùi Chu, Dung Tranh và Cảnh Viêm tới. Quân Văn thì Phượng Khê giao nhiệm vụ vẫn đang bận rộn ở Thiên Khuyết đại lục. Bốn Giang Tịch mơ cũng ngờ tiểu sư thành Tân Thiên Đạo, ngũ sư cũng lai lịch phi phàm. Lúc đầu gặp Phượng Khê họ còn chút câu nệ, nhưng đó thoải mái hơn. Đặc biệt là Bùi Chu, lắc quạt gọi hơn trăm tiếng tiểu sư ! Tiểu sư dù là Thiên đạo thì vẫn là tiểu sư của ! Hắn từng giúp tiểu sư đóng hơn vạn cái dấu cơ mà! Đó là dấu bình thường ? Đó là Thiên Đạo đại ấn đấy!
Đang chuyện trò, Phượng Khê nhớ một việc, với Cảnh Viêm: "Tứ sư , dùng Thời Quang Tố Ảnh pháp tìm tung tích của mẫu . Tuy vì biến cố mà bà mất ký ức cũ, nhưng hiện tại bà đang sống hạnh phúc và sinh cho một đứa cùng khác cha. Muội đưa địa chỉ cho , nhận , để bà khôi phục ký ức là tùy quyết định."
Cảnh Viêm nhận địa chỉ, nở nụ nhẹ nhõm: "Huynh sẽ thăm bà, còn việc khôi phục ký ức thì thôi , những hồi ức chỉ thêm đau lòng."
Phượng Khê gật đầu gì thêm, chỉ trong cuộc mới quyền định đ/oạt.
Lại một mùa Tết đến. Phượng Khê quyết định tập hợp bạn cũ , đón một cái Tết đoàn viên. Các vị sư phụ khác thì dễ, nhưng mười bốn vị sư phụ ở Vạn Cốt Tiên Tông thì khó. Dưới ảnh hưởng của "cánh bướm" Phượng Khê, dòng thời gian của họ đổi, họ sẽ hy sinh vì thương sinh nữa. do hạn chế của quy tắc, Phượng Khê cũng tiệ/n đưa họ tới thế giới hiện thực. Thế nên, các sư phụ bao giờ tụ họp đông đủ.
Nàng nghĩ mãi nảy một ý : đặt địa điểm tụ họp tại Thận Viên, tức là Hỗn Độn khư của Nguyên Sơ Thiên Đạo. Nơi đây là khởi nguồn vạn vật, tự nhiên thể chứa chấp những ở các mốc thời gian khác . Nàng lấy danh nghĩa tăng thêm cho Thận Viên, còn cao điểm đạo đức khiển trách Nguyên Sơ Thiên Đạo tròn trách nhiệm giám s/át để Thiên đạo gây họa... Nguyên Sơ Thiên Đạo đành đồng ý. Ước chừng nếu đồng ý, tội của ông còn nặng hơn cả Thiên đạo ch/ết! ông thích thanh tịnh nên định tham gia.
Phượng Khê bận rộn một hồi, cuối cùng cũng tới đêm giao thừa. Thận Viên chăng đèn kết hoa, khí vui tươi hớn hở. Các sư phụ của Phượng Khê đủ bảy bàn, mỗi bàn tám . Tả hộ pháp bấm ngón tay tính, bảy tám là năm mươi sáu, vẫn thiếu một ! Ồ, hóa vị Tiêu Bách Đạo bàn chính.
Huyết Phệ Hoàn, Tiêu Bách Đạo, Giang Tịch, Bùi Chu, Dung Tranh, Cảnh Viêm, Quân Văn, Phượng Khê cùng ca ca sinh đôi của Bùi Chu là Nhị hoàng t.ử Yếm tộc ở bàn chính. Ma hoàng và Yếm hoàng cũng tới, dù là phụ hoàng nhưng bàn chính lên , bàn sư phụ cũng xong, đành ghép bàn với các lão tổ Trường Sinh Tông.
Phượng Khê lời khai mạc ngắn gọn, bắt đầu chén th/ù chén tạc. Cốc Lương Xuyên bưng chén rượu chen bàn chính. Thời buổi da mặt dày mới miếng ăn! Ông hiện tại đang vô cùng đắc ý, ông và Miêu trưởng lão cuối cùng cũng công khai tình cảm, tu thành chính quả. Có ngày Bạch trưởng lão lấy chuyện năm xưa ông bói cho Miêu trưởng lão "mệnh định một con" chế giễu ông học nghệ tinh. Cốc Lương trưởng lão nghĩ mãi mới một "diệu kế": ép đại đồ Lệ Trạch con nuôi của hai vợ chồng! Con nuôi cũng là con! =)))
Rượu lời , mấy vị ở Vạn Cốt Tiên Tông đều hiện hình thái bộ xư/ơng, dọa Tả hộ pháp cùng bàn run b/ắn ! Vừa Lão Khô Lâu bàn , Tả hộ pháp nhanh nhảu đổi chỗ luôn. Ông chủ yếu sợ đám xươ/ng xẩu nhớ t/hù mới nợ cũ c/ắn cho ông một cái thì chẳng với ai!
Phượng Khê bày tiệc bên , Mộc Kiếm cũng bày tiệc ở sân bên cạnh. Linh sủng cũng ăn Tết chứ! Nó với tư cách là đại gian thần, , nhất linh sủng, đương nhiên lo liệu…
Giờ Tý đến, pháo hoa rực rỡ trung. Ừm, Cải Trắng Lôi và Ô Vân Cưu Nhi hữu tình diễn xuất. Có loại pháo hoa nào lộng lẫy hơn lôi điện cơ chứ?! Trong lòng hai đám mây đắng chát! Đường đường là kiếp lôi mà giờ thành công cụ trò vui cho , mất mặt quá! nghĩ đến ngôi vị Lôi Thần duy nhất, hai đứa thi trổ tài, chỉ đọ màu sắc mà còn đọ cả tạo hình tia sét!
Phượng Khê những gương mặt tươi xung quanh, nở một nụ rạng rỡ. Đạo mà nàng theo đuổi bao giờ ở chín tầng mây, mà chính là ở nhân gian khói lửa .
(Toàn văn )
* Lời tác giả:
Hoàn kết !
Cảm ơn đồng hành suốt gần ba năm qua, tuy truyện kết thúc nhưng câu chuyện của Phượng Khê vẫn còn tiếp diễn.
Sau thể sẽ vài chương ngoại truyện nhỏ lẻ, thời gian cố định, cần thiết đặc biệt chờ đợi.
Nghỉ ngơi một thời gian sẽ mở sách mới, hẹn gặp các bạn ở sách mới nhé (???)!