2067. Con đồ , con là Hoạt Tổ Tông của
Hạ Đường chủ vốn ôm hy vọng quá lớn, nên cũng quá thất vọng. Dù Phục Điện chủ quả thật dễ chuyện. Ông liền nháy mắt với Phượng Khê, bảo nàng vài lời dễ , hãy tính tiếp.
Kết quả, ông thấy đồ vốn đang khiêm tốn thẳng lưng lên:
"Điện chủ, ngài đúng, con quả thật luôn đường tắt. Con là một cô nhi lưu lạc từ nhỏ, nếu đường tắt, đừng đến Hồng Mông Độ Kiếp, sớm ch/ết đói ch/ết rét đ/ánh c/hết ! Con thừa nhận, con quả thật chút công lợi, nhưng con ý hại , chỉ trở nên mạnh mẽ để năng lực tự bảo vệ.
Điều sai ? Hơn nữa, chúng tu tiên theo đuổi chẳng là nhanh hơn, cao hơn, xa hơn ?! Con đường tắt, nhanh hơn vấn đề gì ? Nếu ngài thích khác đường tắt như , tại đồng ý cho Lan Chỉ trở thành kế vị Minh chủ? Nếu ngài thể đối xử bình đẳng thì đừng lấy cái lý do đường tắt mà !"
Sắc mặt Phục Điện chủ lúc đỏ lúc trắng, lên xuống thất thường!
Ông đậ/p bàn: "Hỗn xược!"
Uy áp trải rộng , Phượng Khê dù mặt mày tái nhợt (giả vờ), nhưng vẫn thẳng tắp.
Hạ Đường chủ: "..."
Con con hồi hộp ? Con con tay run rẩy ? Kết quả con lên mặt thách thức với Điện chủ? Ông đang định vài lời hòa hoãn thì khuôn mặt tái nhợt của Phượng Khê lộ một nụ châm chọc:
"Ngài thích khác đường tắt, nhưng thích ỷ thế h/iếp !"
Hạ Đường chủ đầu óc ong ong! Con đồ , con là Hoạt Tổ Tông của !
"Yểu Điệu! Cái đồ hỗn xược ! Ăn với Điện chủ kiểu gì ?!"
Ông chắn Phượng Khê, cúi :
"Điện chủ, con bé mới thăng cấp Độ Kiếp lâu, tâm thần còn chút bất , nên mới b/ậy bạ, ngài đừng chấp nhặt với nó! Đợi về, nhất định sẽ dạy dỗ nó t.ử tế! Đợi nó nhận sai lầm của , sẽ dẫn nó đến tạ với ngài..."
Phục Điện chủ tuy tức giận ít, nhưng vẫn kiềm nén cơn giận:
"Thôi, còn đến mức so đo với một tiểu bối, các ngươi về , còn chuyện ứng cử viên Minh chủ thì thôi !"
Hạ Đường chủ thở dài trong lòng, lời nghĩa là Yểu Điệu vô duyên với ứng cử viên Minh chủ . Con bé bình thường tinh ranh hơn cả khỉ, hôm nay hỗn thế? Chẳng lẽ là kiêu ngạo ? Cũng , tuổi còn nhỏ thăng cấp Hồng Mông Độ Kiếp, sáu sư phụ chỗ dựa, tự nhiên chút bay bổng. Xem , ông dạy dỗ nó t.ử tế, kẻo gây họa…
Ông nghĩ kéo Phượng Khê, đưa nàng nhanh, kết quả kéo . Đương nhiên, ông cũng dùng sức. Ông khỏi sửng sốt, còn kịp cảm nhận gì, đồ mới toanh :
"Phục Điện chủ, con thấy án thư của ngài bày phù giấy phù mực, chẳng lẽ ngài chế phù?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-2067.html.]
Phục Điện chủ lạnh lùng ừ một tiếng. Ông cau mày thành một khối, nghĩ thầm, Liễu Yểu Điệu thật điều! Nếu nể mặt mấy vị sư phụ của nàng, nhất định dạy dỗ nàng một trận mới ! Phượng Khê phì một tiếng.
"Điện chủ, ngài con thích đường tắt, thực chế phù cũng cách đường tắt, ngài ?"
Phục Điện chủ tức đến bật ! Chế phù còn thể đường tắt? Chẳng đang b/ậy ?! Xem Hạ Đường chủ đúng, Liễu Yểu Điệu do thăng cấp quá nhanh, tâm thần bất , chút điê/n khù/ng ! Nếu điê/n?! Loại như còn ứng cử viên Minh chủ? Mơ !
Chưa kịp để ông chuyện, Phượng Khê lấy một cái bàn nhỏ từ Nhẫn Trữ Vật, lấy phù giấy và phù mực, tay trái tay mỗi tay cầm một cây phù bút, vạch vạch chấm chấm vẽ lên.
Lần đừng Phục Điện chủ, ngay cả Hạ Đường chủ cũng cảm thấy nàng điê/n ! Hai tay cùng lúc vẽ phù? Chuyện nhảm nhí ?! Thực chỉ cần họ hỏi thăm một chút là thể thành tích hiển hách của Liễu Yểu Điệu tại Thiên Khuyết Thịnh Hội, nàng lúc đó thể hiện tài năng chế phù .
Đáng tiếc, hai vị đều là ở vị trí cao, tự nhiên sẽ hỏi thăm về một cạnh đồng tu nhỏ bé. Rất nhanh, vẻ mặt cạn lời của họ biến thành nghi ngờ, thành thể tin , cuối cùng biến thành kinh hãi!
Vì Phượng Khê nhanh thành công vẽ hai tấm Nhiên Linh Phù Tứ Thư, đều là thượng phẩm.
Phượng Khê dừng , tiếp tục vẽ. Rất nhanh, bàn thêm một chồng Nhiên Linh Phù. Phượng Khê với Phục Điện chủ một cái, tiếp tục vẽ. Lần hai tay nàng cùng lúc vẽ Thiên Xu Xiết Điện Phù.
Phục Điện chủ: ???!!!
Con thật sự cuồng đấy! Thiên Xu Xiết Điện Phù là Linh Phù Bát Thư, vẽ bằng một tay còn khó thành công, con vẽ bằng hai tay? Hạ Đường chủ cũng cùng suy nghĩ. Vẫn còn trẻ quá, quá dễ vênh váo ! Tuy nhiên, suy nghĩ nhanh tan biến, biểu cảm của cả hai giống hệt như đúc từ một khuôn!
Tất cả đều mắt mở to, miệng há hốc, giống như tượng gỗ tượng đất . Bởi vì Phượng Khê thành công! Không những thành công, mà hai tấm Thiên Xu Xiết Điện Phù đều là thượng phẩm!
Phượng Khê ngẩng đầu lên với Phục Điện chủ một cái, tiếp tục vẽ. Lần tay trái vẽ Thiên Xu Xiết Điện Phù, tay vẽ Ngưng Linh Tục Mạch Phù cũng là Bát Thư. Mặc dù hai tay vẽ Linh Phù khác , nhưng vẫn trôi chảy như mây nước, Linh Lực chứa đựng trong hoa văn vẫn vô cùng đồng đều, hề chút sai lệch nào.
Sau một khắc, Phượng Khê vẽ xong. Nàng đặt bút sang một bên, mỉm với Phục Điện chủ đang ngây như phỗng:
"Điện chủ, ngài xem đường tắt của con thế nào?"
Phục Điện chủ gì. Bởi vì ông vẫn còn đang trong cơn sốc! Ông thậm chí còn cảm thấy thể ảo giác! Phượng Khê nghĩ thầm, còn cho ngài thấy cái tay nhỏ Linh Lực và chế phù đóng dấu , mà ngài chịu nổi ? Tâm lý Thiên Khuyết Minh các thật sự kém quá!
Liễu Thống Soái nghĩ thầm, ai gặp cái thứ như ngươi cũng chịu nổi ! Cuối cùng, Phục Điện chủ cũng lấy giọng của .
"Con, con cách nào mà ?"
"Đi đường tắt thôi!"
Phục Điện chủ: "..."