Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-06-14 08:15:42
Lượt xem: 504

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

2. Ăn dưa nhiều lời, nhiều lời ăn dưa

 

Tiêu Bách Đạo lúc tâm thần chút rối loạn, hiểu chuyện gì đang xảy . Phượng Khê từ trong túi trữ vật lấy năm trăm viên linh thạch, ném lên mặt đất, âm thanh vang vọng trong gian:

 

“Bách Lí chưởng môn, đây là tiền chuộc của , xin phép rời khỏi Hỗn Nguyên Tông, từ nay của Huyền Thiên Tông!”

 

Bách Lí Mộ Trần ngây , kịp phản ứng. Lúc , chỉ tức giận tử Lộ Tu Hàm, nhưng kịp mắng thì Phượng Khê lên tiếng, giọng điệu đầy kiên quyết:

 

“Bách Lí chưởng môn, những linh thạch là ngươi cho , ? Ngươi cho , thì chúng chính là của !”

 

Mọi còn hồn, Phượng Khê bắt đầu kể chuyện với giọng điệu hùng hồn:

 

“Ta oan, trời đất chứng giám, ai cũng thấy! Chỉ cần Hỗn Nguyên Tông mang lưu ảnh thạch hôm đó, sự thật sẽ sáng tỏ. Ta nếu theo lời Lộ Tu Hàm, sẽ gặp kết cục thảm hại. danh dự của quan trọng hơn sinh mạng, thà c.h.ế.t cũng chịu oan ức. Mong các tiền bối chủ cho !”

 

Lộ Tu Hàm lúc choáng váng. Hắn nhận Phượng Khê chơi một vố đau. Hắn tức giận, chỉ cô:

 

“Ngươi bậy bạ! Ngươi đang bôi nhọ !”

 

Chưa kịp hết câu, Phượng Khê nhanh chóng trốn lưng Tiêu Bách Đạo và kêu lên:

 

“Chưởng môn! Hỗn Nguyên Tông diệt khẩu! Cứu !”

 

Tiêu Bách Đạo lúc chút ngỡ ngàng. Phượng Khê thò đầu từ lưng , tiếp tục :

 

“Ngươi đừng bậy, ngươi chỉ cho 500 linh thạch, còn cho một viên Linh Đan, cái chỉ tử truyền mới , ?”

 

Nói , nàng lấy một bình sứ nhỏ, lắc lắc mặt .

 

Lộ Tu Hàm lúc thật sự hiểu chuyện gì đang xảy . Hắn tưởng Phượng Khê đòi linh thạch và Linh Đan vì tham lam, ai ngờ nàng lợi dụng nó để hố !

 

Ngay lúc đó, Phượng Khê đưa bình sứ cho Tiêu Bách Đạo, :

 

“Chưởng môn, ngài xem, đây là Linh Đan cho ! Thầy trò họ bỏ tiền để tẩy trắng cho Thẩm Chỉ Lan, tuy rằng Thủy linh căn cực phẩm khó , nhưng nhân phẩm mới là quan trọng nhất, đúng ? Như Huyền Thiên Tông chúng , ai ngoài cũng đều là quân tử, nhân phẩm là thứ bảo vệ!”

 

Tiêu Bách Đạo: …… Mặc dù lời nàng hợp lý, nhưng thật sự dính dáng chuyện !

 

Lúc , Lộ Chấn Khoan, chưởng môn Vạn Kiếm Tông, hỏi:

 

“Tiêu chưởng môn, viên Linh Đan thật ? Nói thật, tiểu cô nương Huyền Thiên Tông thật duyên.”

 

Hồ Vạn Khuê, chưởng môn Ngự Thú Môn, cũng tủm tỉm:

 

, tiểu cô nương tuy tuổi còn nhỏ nhưng cứng cỏi, đúng là hiếm ! Huyền Thiên Tông các ngươi xem như nhặt báu vật !”

 

Tiêu Bách Đạo: …… Các ngươi cứ thích can thiệp chuyện của ? Ta còn quyết định thu , mà các ngươi kết luận ?

 

Tiêu Bách Đạo hiểu rằng hai ý đồ khiến Huyền Thiên Tông và Hỗn Nguyên Tông đấu đá , để họ ngư ông đắc lợi. Ông thầm nghĩ: “Sớm lão chỉ cần xem náo nhiệt !”

 

Tiêu Bách Đạo tự nhủ trong lòng: “Ăn dưa nhiều lời, nhiều lời ăn dưa!”

 

Phượng Khê, rốt cuộc là thu thu đây?

 

Ông sang Phượng Khê, tiểu cô nương lúc cũng ông, đôi mắt như chút cầu xin, nhưng cũng đầy quyết tâm.

 

Tiêu Bách Đạo cảm thấy mềm lòng, thôi, rối ren như , giúp một chút cũng . Thêm nữa, cho Bách Lí Mộ Trần khổ một phen cũng tồi.

 

Vì thế, ông mỉm , vỗ vai Hồ Vạn Khuê, :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-2.html.]

 

, Linh Đan đúng là thật, và độ tinh khiết cũng khá , các ngươi cũng thử .”

 

Ông sang Bách Lí Mộ Trần, mặt lạnh như tiền:

 

“Bách Lí chưởng môn, tử của sai. Chỉ cần Hỗn Nguyên Tông các ngươi mang lưu ảnh thạch, chân tướng sẽ sáng tỏ. Không bằng lấy cho chúng xem thử .”

 

Bách Lí Mộ Trần sắc mặt càng lúc càng khó coi.

Tiêu Bách Đạo hít một , nhẹ nhàng thở , để tâm trí định. Câu chuyện bỗng dưng vượt ngoài dự đoán của .

 

Phượng Khê nhanh, kịp phản ứng. Mà cái ngoài sự dự đoán của . Hắn vốn tưởng sẽ dễ dàng xử lý, ai ngờ đối phó với một tiểu nha đầu lanh lợi như thế.

 

Chắc chắn là do quá nuông chiều nhị đồ của , dại dột mà giống như đầu heo!

 

Sau khi định tâm tình, Bách Lí Mộ Trần khẽ , :

 

“Tiêu chưởng môn, Phượng Khê dối hết đến khác, tài biện luận thậm chí khiến quỷ thần cũng cúi đầu. Những lời nàng đáng tin . Đừng để nàng ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai tông phái chúng .”

 

Tiêu Bách Đạo mỉm : “Bách Lí chưởng môn, ngươi đang tránh nặng tìm nhẹ đấy ? Phượng Khê chỉ là một tiểu nha đầu, đan điền tổn thương nặng. Dù thu thu nàng, cũng thể ảnh hưởng tới quan hệ giữa chúng . Cứ lấy lưu ảnh thạch , để xem xem!”

 

Lộ Chấn Khoan và Hồ Vạn Khuê cũng lên tiếng phụ họa:

 

, Bách Lí chưởng môn, gì thì , lưu ảnh thạch mới là chứng cứ rõ ràng. Dù Thẩm Chỉ Lan là trong sạch, ngươi sợ cái gì?”

 

đó, chỉ cần lấy lưu ảnh thạch, chúng sẽ Phượng Khê thật giả ngay lập tức.”

 

Bách Lí Mộ Trần cắn chặt răng, sang Cát trưởng lão từ Chấp Pháp Đường:

 

“Cát trưởng lão, lấy lưu ảnh thạch !”

 

Cát trưởng lão vẻ mặt ngượng ngùng:

 

“Chưởng môn, vì tử Chấp Pháp Đường cẩn thận bảo quản, lưu ảnh thạch hôm đó hỏng . thể chứng, Thẩm Chỉ Lan là trong sạch, việc đều là do Phượng Khê gây !”

 

Vừa xong, Phượng Khê liền Tiêu Bách Đạo, lên tiếng:

 

“Chưởng môn, đúng là Huyền Thiên Tông chúng cần học hỏi Hỗn Nguyên Tông. Bọn họ lưu ảnh thạch hiểu chuyện đến đau lòng, vì vinh quang của tông môn mà tự sát cũng đều hết!”

 

Tiêu Bách Đạo nhịn , bật .

 

Lộ Chấn Khoan và Hồ Vạn Khuê cũng bật theo.

 

là, Hỗn Nguyên Tông lưu ảnh thạch “hiểu chuyện”.

 

Thực là bọn họ đang lừa một cách ngớ ngẩn!

 

Tất cả trong phòng đều đồng tình, chỉ là mỉm . Họ đều thấy rõ, đây chỉ là trò lừa gạt ngớ ngẩn mà thôi.

 

Lộ Tu Hàm tức giận đến mức thể kiềm chế, cắn răng :

 

“Phượng Khê, mặc dù ngươi tự nguyện rời khỏi tông môn, nhưng sự đồng ý của tông môn mới . Cho nên, ngươi vẫn là của Hỗn Nguyên Tông, đừng càn quá!”

 

Phượng Khê chớp mắt mấy cái, ngọt ngào :

 

“Chỉ ngươi bụng hẹp hòi, chịu thả thôi. Bách Lí chưởng môn là trụ cột của Bắc Vực Tu Tiên giới, ông như ngươi, bụng hẹp hòi. Ông thâm minh lý lẽ, rộng lượng vô cùng, thể vì một tiểu tạp dịch như khó dễ chứ? Bách Lí chưởng môn, ngài đúng ?”

 

Bách Lí Mộ Trần: “……” 

Loading...