Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1994

Cập nhật lúc: 2025-10-20 15:07:07
Lượt xem: 272

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1994. Dùng Đèn Không Nghi, Nghi Đèn Không Dùng

 

Khí linh hận ch/ết Mộc Kiếm ! Không những xúi giục con nha đầu thối đặt cho nó cái tên xí Tiểu Đăng Nhi, bây giờ còn phá hỏng đại sự của nó, còn mách lẻo, đúng là t/iện chế/t ! Nó tự an ủi , cho dù Mộc Kiếm mách lẻo, đến lúc đó nó ch/ết thừa nhận, con nha đầu thối cũng sẽ nó. , cứ như !

 

Sáng sớm hôm , khi Phượng Khê tỉnh dậy, Mộc Kiếm nóng lòng bắt đầu mách lẻo! 

“Chủ nhân, Tiểu Đăng Nhi lấm la lấm lét ă/n cắ/p đồ bắt quả tang, nên cho nó thêm bữa?”

 

Khí linh Tiểu Đăng Nhi thắc mắc, thêm bữa? Ý gì? Hỗn Độn bụng giải thích cho nó: 

“Tức là đ/ánh ngươi nhiều bữa hơn, ít nhất ngày đ/ánh tám bữa!”

 

Tiểu Đăng Nhi tối sầm mắt , cho dù nó là đèn, cũng thể chiếu sáng tiền đồ u ám của nó! Nó vội vàng thanh minh với Phượng Khê:

 “Ngươi đừng Mộc Kiếm bậy, chỉ là tùy t/iện dạo, ý đồ gì khác.”

 

Phượng Khê xong lập tức trách mắng Mộc Kiếm một trận! 

“Dùng đèn nghi, nghi đèn dùng! Tiểu Đăng Nhi bây giờ là nhà, ngươi thể đề phòng nó như đề phòng kẻ tr/ộm?! Sau nếu còn dám bậy, sẽ tha cho ngươi!”

 

Tiểu Đăng Nhi mơ cũng ngờ Phượng Khê tin tưởng nó như , ngay lập tức cảm thấy quá đèn! Hay là thôi ? Dù cũng kết khế, cần gì tự chuốc phiền não? , nhiều đồ như cứ thế mất ? Thật sự cam lòng!

 

lúc nó đang d/ao động, Phượng Khê âm thầm đưa cho Mộc Kiếm một viên thú hạch màu tím. Mộc Kiếm vui sướng đến mức sắp sủi bọt! Quả nhiên từ xưa gian thần lòng vua! Nó dù mang tiếng cũng đại gian thần của chủ nhân!

 

Phượng - Hôn Quân - Khê thưởng cho gian thần xong, đến truyền lệnh, bảo họ mau đến sân tập võ. Phượng Khê Vạn Thống Lĩnh chắc chắn bày trò mới. Thua keo bày keo khác, tinh thần đáng khen! Nàng lập tức dẫn Quân Văn bọn họ đến sân tập võ.

 

Phải nàng cũng thiếu đạo đức, ngươi kết khế Phù Sinh Nhược Mộng Đăng, thì cứ ngoan ngoãn đặt nó trong Nhẫn Trữ Vật ! Nàng cứ bắt Phù Sinh Nhược Mộng Đăng treo lơ lửng đầu , chiếu sáng khuôn mặt th/am l/am của nàng!

 

Tâm trạng Vạn Thống Lĩnh vốn dĩ điều chỉnh định, thấy cảnh , cảm giác đau lòng ập đến! Hắn định tinh thần, trầm giọng:

 “Hiện tại, biểu hiện của các ngươi tệ, thậm chí vượt quá dự kiến của , vì từ hôm nay trở , sẽ mười Ảnh Vệ đầu bảng tham gia việc khảo nghiệm các ngươi, hy vọng các ngươi chuẩn tâm lý.”

 

Lời , sắc mặt Phương Tôn Giả đổi. Tên họ Vạn , ngươi còn hổ ? Mười Ảnh Vệ đầu bảng tu vi kém ngươi là bao, thậm chí còn cao hơn ngươi, ngươi bắt họ đến khảo nghiệm đám Liễu Yểu Điệu? Liễu Yểu Điệu bọn họ tệ, nhưng đều là trẻ tuổi, tu vi và kinh nghiệm của họ thể so sánh với mười Ảnh Vệ đầu bảng!

 

Hắn vui : “Vạn Thống Lĩnh, ngươi quá đáng ?”

Vạn Thống Lĩnh một cái: “Ảnh Tôn của chúng chào hỏi Điện Chủ Thừa Đạo Điện của các ngươi , nếu ngươi ý kiến gì, thể tìm Điện Chủ của các ngươi mà hỏi.”

 

Phương Tôn Giả cạn lời. Điện Chủ nhà đồng ý, còn gì nữa?! Chỉ thể chúc mấy Liễu Yểu Điệu may mắn!

Vạn Thống Lĩnh tiếp tục : “Để hiểu rõ hơn về các ngươi, chuyện riêng với từng !” 

Nói , chỉ tay Phượng Khê: “Ngươi đến !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1994.html.]

Đợi Phượng Khê đến gần, Vạn Thống Lĩnh kích hoạt trận bàn cách ly.

 “Liễu Yểu Điệu, ngươi biểu hiện nổi bật nhất trong mười , coi trọng ngươi. Nếu ngươi thể gián điệp trong thử luyện hôm nay, những sẽ thưởng cho ngươi, mà còn cho ngươi mặt Ảnh Tôn của chúng , khả năng ngươi trở thành kế thừa Minh Chủ cũng sẽ lớn hơn, thế nào?”

 

Phượng Khê mở to mắt: “Vạn Thống Lĩnh, ngài gì cơ? Ta là cạnh đồng tu ? Ta còn thể trở thành kế thừa Minh Chủ?”

Vạn Thống Lĩnh: “……” 

 

Hắn h/ận thể tự tát một cái! Hắn cũng Phượng Khê hại choáng váng, nhớ Phượng Khê là ứng cử viên Minh Chủ. Hắn ho khan hai tiếng:

 “Ta cố ý như , chỉ là ngươi nhận rõ phận của , đừng vượt quyền! Nếu ngươi đồng ý gián điệp, sẽ trọng thưởng cho ngươi!”

 

Phượng Khê vẻ mặt mong đợi: “Trọng đến mức nào?”

Vạn Thống Lĩnh: Đột nhiên chuyện tiếp với ngươi. 

Hắn kiên nhẫn, : “Một triệu linh thạch, thế nào?”

 

Phượng Khê: “Cũng tạm .”

Vạn Thống Lĩnh: “Ngươi, thể !” 

Cho dù ngươi gián điệp, cũng dùng!

 

“Vạn Thống Lĩnh, ngài còn hỏi đồng ý ? Sao vội vàng đuổi ?”

Vạn Thống Lĩnh: “Vậy ngươi đồng ý ?”

 

Phượng Khê gật đầu như gà mổ thóc: “Đồng ý! Một trăm phần trăm đồng ý! Ngài yên tâm, đến lúc đó ngài cứ bảo của ngài tìm liên lạc, đảm bảo nấy giấu giếm!”

 

Vạn Thống Lĩnh tin lời dối của nàng, qua loa vài câu đuổi nàng . Sau đó, tìm Quân Văn, Phàn Lập Chí, Tào Tiêu và Trịnh Thanh Hoài chuyện. Trừ Quân Văn nước đôi, ba còn đều từ chối thẳng thừng. Đùa gì chứ? Họ thể phản đồ?! Quân Văn thì suy nghĩ, cứ đồng ý , đến lúc đó còn thể dùng kế phản ! Tuy nhiên, nghĩ Vạn Thống Lĩnh căn bản sẽ để năm bọn họ gián điệp, chắc chắn sẽ chọn từ năm ứng cử viên Minh Chủ .

 

Vạn Thống Lĩnh quả thực nghĩ như . Đến lượt đám Tiết Mạch, thái độ của thành khẩn hơn nhiều, cung cấp mồi nhử cũng hấp dẫn hơn. Thái độ của Tiết Mạch bọn họ vẻ lập lờ, đưa câu trả lời x/ác định.

 

Cuối cùng, đến lượt Thẩm Chỉ Lan. 

“Lan Chỉ, trong năm ứng cử viên Minh Chủ, ngươi là xuất sắc nhất, hơn nữa ngươi còn Minh Chủ đích đưa đến Thừa Đạo Điện, chắc hẳn Minh Chủ cũng đặt nhiều kỳ vọng ngươi! Để ngươi gián điệp là sự khảo nghiệm cũng là sự coi trọng đối với ngươi, hy vọng ngươi đừng bỏ lỡ cơ hội .”

 

Thẩm Chỉ Lan hầu như chút do dự liền đồng ý. Nàng h/ận thấu Liễu Yểu Điệu, h/ận thấu đám n/gu xu/ẩn , nàng mong họ gặp xui xẻo!

Tâm trạng Vạn Thống Lĩnh cực kỳ ! Có Lan Chỉ nội ứng, đám Liễu Yểu Điệu chắc chắn sẽ bại! Hắn lập tức với Phượng Khê bọn họ:

 

 “Địa điểm thử luyện đặt tại Liệt Cốt Mê Trũng, chính là cái Liệt Cốt Mê Trũng núi Thừa Đạo Điện của các ngươi. Các ngươi đây thể đến đó thử luyện, nhưng lúc đó chỉ hoạt động ở khu vực rìa ngoài, , sẽ đưa các ngươi đến khu vực trung tâm Liệt Cốt Mê Trũng. Ở đó một Phù Đảo, cắm cờ đội khu vực màu đỏ ở giữa đảo, và duy trì trong hai canh giờ, sẽ phán định là thắng lợi.”

 

Nói xong, phát hiện sắc mặt Phương Tôn Giả vô cùng khó coi. Không khó coi bình thường. Cứ như là mộ tổ nhà đào . editor: bemeobosua. Lòng Vạn Thống Lĩnh càng thêm vững chắc! Hắn nghĩ Phương Tôn Giả là cảm thấy Phượng Khê họ chắc chắn sẽ thua, nào ngờ Phương Tôn Giả là nhớ một ký ức lắm. Cứ như ngửi thấy một mùi vị chua loét nào đó……   =))))

 

Loading...