Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1978

Cập nhật lúc: 2025-10-14 14:31:33
Lượt xem: 284

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1978. Ta Vận May Thật Tốt

 

Phương Tôn giả lòng bảy lên tám xuống, nhưng cũng t/iện gì, chỉ thể hy vọng Phượng Khê bọn họ tự cầu phúc cho .

Hai đến đình hóng mát bên cạnh, Vạn Thống Lĩnh như

“Ta sắp đặt cho họ Vạn Quân Phục Địa Trận, chỉ là khiến họ khó từng bước thôi, chứ sẽ gây tổn hại gì cho họ.”

 

Phương Tôn giả: “……” 

Ngươi lời trái lương tâm ? Vạn Quân Phục Địa Trận chỉ là khó từng bước thôi ?

 

Trận pháp sẽ khiến trọng lượng của tu sĩ tăng lên gấp mấy , hành động vô cùng khó khăn, điều còn đỡ, mấu chốt là sẽ hình thành lực ép, chỉ cần sơ sẩy sẽ ép thành t/hịt bă/m! Vừa tay chơi lớn, Doanh Trại Ảnh Vệ các ngươi thật tàn nhẫn!

 

Mười Liễu Yểu Điệu bọn họ một Trận pháp sư nào, thể phá trận, chỉ thể theo con đường mà vạch , chắc chắn sẽ l/ột d/a…

Hắn đang nghĩ, thì thấy một tiếng “Ầm”! Ngay đó là những tiếng nổ liên tiếp!

 

Mặt Vạn Thống Lĩnh xanh mét! 

“Họ nhiều Phù linh lực thuộc loại nổ ?”

Phương Tôn giả: “Chắc là .”

 

Vạn Thống Lĩnh: “……” 

Vạn Quân Phục Địa Trận tuy kiên cố, nhưng nếu cứ nổ như , sớm muộn gì cũng nổ tung thành tro bụi! Hắn đành rút trận pháp.

 

Rồi, thấy một tiểu cô nương mặc y phục cạnh đồng tu : “Thường sư , chúng lẽ rơi ảo cảnh! Ngươi bảo Tiểu Ô Nha ng/uyền r/ủa Vạn Thống Lĩnh đang ở đình hóng mát phía thử xem, xem thật giả!”

Thường Hành Giản: “……” 

 

hiểu cũng đồng tình, nhưng vẫn thả Kim Ô Ba Chân .

Kim Ô Ba Chân vỗ cánh vẻ oai vệ, hét to về phía Vạn Thống Lĩnh: “Tam Túc thừa Thiên, Liệt Nhật là hồn, ng/uyền r/ủa ngươi ngã sấp mặt c/hó!”

 

Thân thể Vạn Thống Lĩnh chỉ rung nhẹ, nhưng đủ để giận dữ hổ!

Phương Tôn giả bên cạnh thấy mặt xanh mét, trong lòng vô cùng vui sướng! Cười , ngươi nữa? Là bẩm sinh thích ?   =)))

 

Trước đây nha đầu ch/ết t/iệt Liễu Yểu Điệu l/ừa, h/ận nàng ch/ết ! bây giờ thấy nàng l/ừa khác, mà sảng khoái đến thế?!

Tuy nghĩ , nhưng miệng : “Hỗn xược! Các ngươi phá Vạn Quân Phục Địa Trận, bây giờ ảo trận nào.” 

 

Rồi với Vạn Thống Lĩnh: “Vạn Thống Lĩnh, họ cũng chỉ vì cẩn thận, chứ cố ý mạo phạm, Ngài sẽ so đo với họ chứ?”

Vạn Thống Lĩnh: “……Đương nhiên là ! Mấy trẻ tuổi quả nhiên phi thường, chỉ là dựa ngoại lực luôn con đường chính đạo, vẫn tìm cách nâng cao thực lực bản mới . Đã vượt qua khảo nghiệm, theo trại!”

 

Vạn Thống Lĩnh và Phương Tôn giả chuyện, đám Phượng Khê theo . Phượng Khê hiệu cho Quân Văn bọn họ, bảo họ cảnh giác. Vạn Thống Lĩnh mất mặt, chắc chắn sẽ bỏ qua, thể chiêu .

 

Phượng Khê cũng xa, bảo mấy Thường Hành Giản , Quân Văn bọn họ , còn nàng ở chính giữa. Đội trưởng như nàng là đối tượng cần bảo vệ trọng điểm!

 

Nếu ánh mắt thể g/iết , Thẩm Chỉ Lan g/iết nàng mấy vạn ! Phượng Khê để trả t/hù Thẩm Chỉ Lan, tử tế, cố ý dẫm lên bóng của Thẩm Chỉ Lan. Dẫm! Dẫm! Ta dẫm lên kẻ tiểu nhân!

Thẩm Chỉ Lan: “……” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1978.html.]

 

Đây là việc mà con thể ?

Phượng Khê đang dẫm, bỗng nhận thấy điều đúng. Về việc đúng như thế nào, nàng cũng , chỉ thấy cái bóng gì đó bất hợp lý.

 

Với nguyên tắc bao giờ tự khó , nàng vung một chưởng bóng của Thẩm Chỉ Lan! Một chưởng chứa đầy linh lực!

Rồi thấy một tiếng kêu t.h.ả.m thiết! Ngay đó một bóng đen phóng từ cái bóng, chính là một quấn áo choàng đen. Gần như ngay khi phóng , Phượng Khê liên tục tay bóng của mấy khác! Quân Văn bọn họ cũng phản ứng kịp, theo.

 

Liên tục áo choàng đen phóng từ các cái bóng.

Phàn Lập Chí và những khác mặt mày sợ hãi. Không ngờ Ảnh Vệ thể ẩn trong bóng, nếu nhờ đội trưởng, họ c/hết thế nào cũng . Mấy Thường Hành Giản cũng toát mồ hôi lạnh. Trong lòng thầm mừng vì chọn Liễu Yểu Điệu đội trưởng, nếu ch/ết cũng l/ột d/a.

 

Thẩm Chỉ Lan thì phục, Liễu Yểu Điệu chẳng qua là may mắn thôi, mèo m/ù vớ cá rán!

Phương Tôn giả cũng giật . Hắn cũng Ảnh Vệ còn bản lĩnh , trong lòng vỗ bóng một chưởng, nhưng thấy mất mặt. May mà Phượng Khê vỗ giúp mấy chưởng, ai phóng . Phương Tôn giả bỗng thấy nha đầu Liễu Yểu Điệu cũng khá hiểu chuyện.    =)))

 

Những áo choàng đen dừng , mấy cái chớp mắt biến mất khỏi tầm mắt .

Phượng Khê cảm thấy họ chắc chắn điểm yếu gì đó, nếu dây dưa với họ cũng nên xin phép Vạn Thống Lĩnh mới rời . Nàng hỏi Liễu Thống Soái: “Sư phụ, Người chuyện gì ?”

 

Liễu Thống Soái nghĩ một lát : “Lúc từng thấy Ảnh Vệ khả năng ẩn trong bóng như , xem mức độ che kín của họ, chắc là sợ ánh sáng, lẽ tu luyện một loại bí pháp hoặc c/ấm thuật nào đó.”

 

Phượng Khê thấy lời Liễu Thống Soái lý, gặp những áo choàng đen , nàng sẽ hỏi họ, tin ánh sáng ?    =)))

Phượng Khê bên suy nghĩ vớ vẩn, mặt Vạn Thống Lĩnh còn khó coi hơn lúc nãy. Hắn tưởng U Linh Vệ thể vớt vát một ván, kết quả bắt đầu kết thúc.

 

Hắn cuối cùng cũng về phía Phượng Khê, cạnh đồng tu mà hề để mắt đó. 

“Ngươi phát hiện U Linh Vệ?”

 

Phượng Khê ngượng ngùng : “Nói Ngài thể tin, và Lan Chỉ bất hòa, dám đ/ánh nàng, chỉ dùng bóng của nàng để xả giận, ai ngờ bên trong còn giấu ! Vận may của cũng lạ thật, khiến Ngài chê !”

Vạn Thống Lĩnh: “……” 

 

Hắn cảm thấy lý do vô lý nhưng vài phần hợp lý, dù ngay cả Phương Tôn giả cũng phát hiện sự tồn tại của U Linh Vệ, một cạnh đồng tu bé nhỏ như nàng càng thể nào phát hiện .

 

Lòng vô cùng nghẹn uất. Tưởng rằng màn chào hỏi sắp đặt thể khiến năm vị Ứng cử viên Minh chủ và năm cạnh đồng tu t.h.ả.m hại, kết quả kẻ mất mặt là Doanh Trại Ảnh Vệ của họ! Hắn chỉ thể tự an ủi, họ chẳng qua là may mắn thôi, còn nhiều cơ hội để gỡ gạc thể diện.

 

Chỉ là, chút hiểu, mấy vị Ứng cử viên Minh chủ vẻ lời Liễu Yểu Điệu ? editor: bemeobosua. Thông thường mà , chẳng nàng nên lời họ ? Chẳng là đảo ng/ược trật tự ?! Hắn hỏi Phương Tôn giả, nhưng thấy mất mặt, nên đành nhịn xuống.

 

Đi vòng vèo một hồi, Phượng Khê bọn họ dẫn đến một doanh trại độc lập.

 “Các ngươi hôm nay cứ nghỉ ngơi ở đây, ngày mai lúc Ảnh Vệ huấn luyện, sẽ dẫn các ngươi qua.”

 

Vạn Thống Lĩnh dặn dò xong liền dẫn Phương Tôn giả . Phương Tôn giả cũng t/iện gì, chỉ thể dùng ánh mắt hiệu họ cẩn thận hơn.

Phượng Khê họ dám lơ là, kiểm tra kỹ lưỡng chỗ ở, phát hiện điều gì bất thường. Bật Trận phòng hộ và Trận cách ly xong, mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Phượng Khê kiểm tra một nữa, : “Bây giờ nguy hiểm, nghĩa là luôn nguy hiểm, Vạn Thống Lĩnh sắp tức đến bốc khói , chắc chắn sẽ bỏ qua. Cứ đến cái U Linh Vệ , đáng sợ ? Chúng nâng cao tinh thần, nếu sơ suất sẽ trúng chiêu. Các ngươi chia ca, luân phiên canh gác, lơ là! Ta ngủ bù , mệt chế/t!”

Mọi : “……”

 

Loading...