Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1966
Cập nhật lúc: 2025-10-09 14:50:52
Lượt xem: 303
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1966. Thuyền Tình Thầy Trò Tạm Thời Lật Úp
Mặc Tôn giả tuy từ chối, nhưng Phượng Khê bọn họ quá nhiệt tình! Phàn Lập Chí thậm chí còn quỳ xuống bóp chân cho ! Hắn bất mãn :
“Được , , các ngươi chẳng về Linh Tửu Phường ? Ta cho các ngươi là !”
Phượng Khê lập tức dẫn đầu tung một tràng khen ngợi! Mặc Tôn giả rõ năm tiểu tử đang tâng bốc , nhưng trong lòng vẫn khá hài lòng. Dẫu chẳng ai ghét lời cả.
“Tư Không Tôn giả bảo các ngươi đến Linh Tửu Phường thí luyện, phần lớn là để các ngươi lật men rượu…”
Phượng Khê nghi hoặc: “Lật men rượu là gì?”
Mặc Tôn giả giải thích: “Là xới động các khối men rượu, tránh nhiệt độ cục bộ quá cao. Nghe thì đơn giản, nhưng thì khó!”
“Khối men rượu nặng ngàn cân, các ngươi điều nặng với các ngươi ? Linh Tửu Phường để tránh linh khí tạp loạn ô nhiễm khuẩn men, các ngươi thể dùng linh lực, chỉ thể dựa sức mạnh nh/ục t/hân.”
“Sợi nấm bên trong khối men rượu vô cùng mỏng manh, các ngươi nâng nhẹ đặt khẽ, nếu một khi sợi linh khuẩn đ/ứt đoạn, cả khối men rượu sẽ bỏ . Ngoài , hầm rượu vì chứa men rượu quanh năm, nóng ẩm ngột ngạt thì thôi , còn hình thành tửu cương s/át, tức là phong nhận…”
Phượng Khê: “Ý Ngài là, chúng con việc ngàn đ/ao vạn kiếm?”
Mặc Tôn giả: “Đại khái là .”
Phượng Khê lúc mới hiểu tại năm Thường Hành Giản mai Linh Tửu Phường huấn luyện vẻ mặt sống nổi như . Nàng vội vàng thỉnh giáo Mặc Tôn giả xem bí quyết gì .
Mặc Tôn giả liếc nàng: “Bí quyết chính là việc chăm chỉ, đừng luôn nghĩ đến chuyện tìm mánh lới!”
Phượng Khê: “……”
Phí cả ngon của !
ngẫm , lật men rượu chính là rèn luyện pháp và cường độ n/hục th/ân, quả thực nên thái độ nghiêm túc. Vì , nàng hổ thẹn : “Vãn bối xin lĩnh giáo!”
Quân Văn cũng vội vàng : “Vãn bối xin lĩnh giáo!”
Ba hai họ lĩnh giáo điều gì, nhưng cũng dám phá đội hình, vội vàng theo!
Mặc Tôn giả khỏi gật đầu, rõ ràng hài lòng với phản ứng của Phượng Khê bọn họ. Vì thế, bổ sung thêm một câu:
“ , Thợ ủ rượu khi men rượu sẽ dùng thần thức, nên trong hầm rượu thể tàn dư thần thức của Thợ ủ rượu, cực kỳ hiếm khi xuất hiện một vài ảo ảnh của Thợ ủ rượu.”
“Gặp tình huống đừng hoảng, chỉ cần rõ phận các ngươi, thông thường đối phương sẽ khó các ngươi.”
Phượng Khê: “Vậy vạn nhất tình huống thông thường thì ?”
Mặc Tôn giả: “…… Vậy các ngươi chỉ thể tùy cơ ứng biến.”
Sau một hồi im lặng, Phượng Khê hỏi Mặc Tôn giả: “Nếu, giả sử chúng con buộc dùng linh lực, dẫn đến bộ men rượu trong hầm hỏng, sẽ hậu quả gì?”
Mặc Tôn giả: “Trúc Phường Chủ của Linh Tửu Phường thể sẽ biến các ngươi thành men rượu.”
Phượng Khê: “……”
Mặc Tôn giả hết những gì cần , liền giục Phượng Khê bọn họ mau về phòng tu luyện, đừng phiền .
Phượng Khê bọn họ về phòng, tất cả mệt lử bệt xuống đất. Hôm nay vật lộn trong rừng trúc mệt, đó còn cố gắng gồng lên, giờ thả lỏng, chỗ nào đau. Nghĩ đến ngày mai còn ngàn đ/ao vạn kiếm lật men rượu, càng đau hơn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1966.html.]
Liễu Thống Soái khỏi cảm thấy hả hê! Đáng lẽ nên để con nha đầu Phượng Khê nếm thử mùi vị ngàn đ/ao vạn kiếm, đỡ cứ bóng gió . Đang nghĩ, chợt Phượng Khê âm u hỏi: “Sư phụ, Người đang hả hê ?”
Liễu Thống Soái: “Nói bậy!”
Phượng Khê: Hiểu . Liễu lão tặc chắc chắn đang hả hê! Chiếc thuyền tình thầy trò tạm thời lật úp.
Liễu Thống Soái vì chột , vội vàng tu luyện, tỏ vẻ bận rộn. Bỗng nhiên, cảm thấy hình như quên mất chuyện gì đó, nhưng nhớ . Nghĩ mãi , đành bỏ qua.
Phượng Khê khi nghỉ ngơi ngắn ngủi liền bắt đầu tu luyện. Kể từ khi nhận Thẩm Chỉ Lan là của Minh chủ Thiên Khuyết Minh, trong lòng nàng cảm giác cấp bách từng , ngoài việc ngẫm nghĩ đối sách, điều quan trọng nhất là nhanh chóng nâng cao tu vi. Nàng truyền âm nhập mật phỏng đoán của cho Quân Văn.
Quân Văn kinh ngạc, hỏi Phượng Khê: “Vậy ánh sáng vàng bảo vệ Thẩm Chỉ Lan khi gặp nguy hiểm là gì? Chẳng lẽ là bảo bối Minh chủ Thiên Khuyết Minh cho nàng?”
Phượng Khê cũng . Tuy nhiên, nàng một ý tưởng. Tìm cơ hội g/iết Thẩm Chỉ Lan xem, xem ánh sáng vàng còn ở đó ?
Ba Phàn Lập Chí thấy Phượng Khê và Quân Văn siêng năng như , cũng ngại nghỉ ngơi, vội vàng bò dậy tu luyện. Không luyện ch/ết thì cứ luyện! Họ tu luyện đến nửa đêm, mới nghỉ ngơi.
Sáng sớm ngày thứ hai vội vàng bò dậy, chạy đến Linh Tửu Phường. Khi họ đến, Thẩm Chỉ Lan bọn họ và Tư Không Tôn giả vẫn tới. Năm quyết định khoanh chân tại chỗ đả tọa, tuyệt đối lãng phí một chút thời gian nào.
Một lát , Thẩm Chỉ Lan bọn họ cũng đến. Phượng Khê thấy Thẩm Chỉ Lan quầng thâm mắt to, bụng :
“Lan Chỉ, ngươi thức khuya ? Sao giống như gấu trúc ?! Ta Mỹ Nhan Đan ở đây, ngươi ?”
Thẩm Chỉ Lan trừng mắt nàng, gì. Phượng Khê thầm nghĩ, xem Sao Chổi đêm qua uổng công thức khuya, tâm cảnh bình hơn .
Lúc , Tư Không Tôn giả đến. Hắn dẫn Phượng Khê bọn họ Linh Tửu Phường, gặp Trúc Phường Chủ.
Trúc Phường Chủ giọng điệu khó chịu.
“Tư Không Tôn giả, năm Lan Chỉ bọn họ thì cũng thôi, dù đây đến vài , khá quen thuộc với những điều cần chú ý khi lật men rượu, việc cũng khá cẩn thận. năm cạnh đồng tu đầu đến, trông vụng về quá, nếu hỏng men rượu của thì ?”
Phượng Khê thầm nghĩ, giọng điệu thì Trúc Phường Chủ dường như sợ Tư Không Tôn giả, xem lai lịch nhỏ. Tư Không Tôn giả nhất nên trực tiếp bỏ ý định để họ lật men rượu , khỏi ngàn đ/ao vạn kiếm.
Đáng tiếc, Tư Không Tôn giả rõ ràng quyết tâm. Hắn với Trúc Phường Chủ:
“Lần đầu Lan Chỉ bọn họ đến ngươi cũng như , kết quả họ ?! Ai cũng đầu, họ hiểu, ngươi giảng giải cho họ là ?!”
Trúc Phường Chủ nghẹn lời, đành gọi thuộc hạ đến giải thích cho Phượng Khê bọn họ những điều cần chú ý khi lật men rượu. editor: bemeobosua. Họ giảng gần giống như Mặc Tôn giả , chỉ đề cập đến chuyện tàn niệm của Thợ ủ rượu.
Trúc Phường Chủ hỏi thử vài câu, thấy Phượng Khê bọn họ trả lời lưu loát, mới đồng ý cho họ hầm rượu.
Trước khi bước , Phượng Khê yếu ớt giơ tay nhỏ lên.
“Trúc Phường Chủ, nếu chúng con gặp nguy hiểm tính mạng trong hầm, cũng dùng linh lực ? Chỉ thể chờ ch/ết?”
Trúc Phường Chủ vui : “Các ngươi thể gặp nguy hiểm tính mạng gì trong đó? Ngươi tửu cương s/át? Chẳng qua chỉ là thương tích ngoài da thôi, c/hết !”
“Vạn nhất chuyện nghiêm trọng hơn thì ?”
“Không vạn nhất!”
Phượng Khê: “……”