Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1959
Cập nhật lúc: 2025-10-03 16:26:51
Lượt xem: 320
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1959. Ngươi đ/âm thành cái sàng mà còn rảnh rỗi khoe khoang nữa!
Cùng với thời gian trôi qua, Phượng Khê đ/âm thủng vài lỗ! May mắn là trúng chỗ hiểm, nên cũng gì to tát. Chủ yếu là Tư Không Tôn giả cho phép dùng linh phù, nếu nàng thể kích hoạt Cường Thuẫn Phù để phòng ngự.
Tuy nhiên, thấy Thẩm Chỉ Lan bọn họ còn t.h.ả.m hơn , nàng liền cảm thấy cân bằng! =)))
Thấy kiếm trúc xung quanh dần yên tĩnh, nàng khua khoắng một trận tấn công ph/ân biệt…
Năm Thẩm Chỉ Lan thật sự thê thảm!! Đến cả khăn trùm đầu cũng b/ắn thành lưới đ/ánh cá! Họ phòng ngự kiếm khí ch/ửi r/ủa Phượng Khê xối xả! Phượng Khê chỉ xem như họ đang hát cho nàng ! =))))
Phàn Lập Chí và đồng đội thấy Phượng Khê vì tranh thủ thời gian cho họ mà sắp đ/âm thành tổ ong , nước mắt suýt rơi! Nếu họ thể chiến thắng, thì quá với đội trưởng!
Liều mạng thôi!
Để tăng tốc, họ chờ đợi nghỉ tuyệt đối an nữa, mà tiến trong giai đoạn chuyển tiếp khi kiếm khí dừng ! Tuy như sẽ rủi ro, nhưng lúc thể bận tâm nhiều ! Nguy hiểm đến mấy cũng bằng tình cảnh của đội trưởng?!
Thẩm Chỉ Lan thấy Quân Văn bọn họ vượt qua , ánh mắt lóe lên một tia tính toán, với Thường Hành Giản: "Ngươi bảo Kim Ô ba chân ng/uyền r/ủa họ, kéo chậm bước chân họ !"
Thường Hành Giản lúc thu Kim Ô ba chân Túi Linh Thú để tránh nó kiếm khí thương. Nghe lời Thẩm Chỉ Lan, mới thả Kim Ô ba chân .
Kim Ô ba chân thầm ch/ửi r/ủa Thẩm Chỉ Lan, đang yên trong Túi Linh Thú, chỉ ngươi mồm thối cứ kiếm việc cho ! Một mặt, nó lo lắng Thường Hành Giản bảo vệ nó, khiến nó kiếm khí thương. Mặt khác, nó giờ là gián điệp, nếu ng/uyền r/ủa đồng đội nữ ma đầu, nàng tức giận thì ? Buồn ch/ết chim !
lúc , nó thấy Phượng Khê chạm dái tai , lập tức phóng thần thức ngoài. Trong thức hải vang lên giọng Phượng Khê:
"Vì an cuộc đời chim của ngươi, ngươi cứ ng/uyền r/ủa những gì ngươi cần ng/uyền r/ủa, t/iện thể ng/uyền r/ủa vài !"
Kim Ô ba chân cảm động một chút. Nữ ma đầu đôi khi cũng lạ lùng!
Thế là, nó rướn cổ ng/uyền r/ủa Phàn Lập Chí bọn họ té sấp mặt ch/ó. Có lẽ do cách xa, nào cũng linh nghiệm, mà hiệu quả cũng rõ ràng lắm. Dù , nó cũng kéo chậm tốc độ của Phàn Lập Chí bọn họ. Kim Ô ba chân tranh thủ cũng ng/uyền r/ủa Phượng Khê ba , vẫn tác dụng gì.
Sau đó, Kim Ô ba chân lấy cớ linh lực cạn kiệt, khẩn cầu Thường Hành Giản thu nó Túi Linh Thú.
Phượng Khê phát hiện dù Kim Ô ba chân thu , hư ảnh đầu nàng vẫn biến mất. Trong lòng nàng vững tâm ! Để tránh Thẩm Chỉ Lan bọn họ nghi ngờ, nàng ng/uyền r/ủa ngay.
Một lúc , nàng mới lẩm nhẩm trong lòng: "Thiên linh linh, địa linh linh, ng/uyền r/ủa Thẩm Chỉ Lan tay chân đều ch/uột r/út!" Lặp ba .
Về phần tại chỉ ng/uyền r/ủa Thẩm Chỉ Lan, đương nhiên là vì tình cảm giữa họ sâu đậm ! Thực , chủ yếu là sợ phạm vi ảnh hưởng quá rộng, gây nghi ngờ cho khác.
Chốc lát, nàng thấy Thẩm Chỉ Lan kêu t.h.ả.m vài tiếng, liền xuất hiện thêm vài lỗ thủng. Tuy nhiên, nàng nhanh chóng phủ một lớp ánh sáng trắng, đoán chừng là kích hoạt một loại linh khí phòng ngự lợi hại nào đó. Phượng Khê thầm nghĩ, xem Sao Chổi cũng ít đồ nhỉ! Dù , linh khí phòng ngự thông thường khó chống kiếm khí cuồng bạo như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1959.html.]
Nàng thực cũng thể kích hoạt Vô Cấu Bình, nhưng nghĩ nếu dùng Vô Cấu Bình, hiệu quả khích lệ đối với Phàn Lập Chí bọn họ chắc chắn bằng bây giờ, nên từ bỏ. Ngoài , nàng cũng nhân cơ hội rèn luyện pháp và khả năng khống chế Thời Quang Kiếm Ý. Quả thật, lẽ điều kiện khắc nghiệt thể kích thích tiềm năng, nàng đột nhiên phát hiện những kiếm khí cuồng bạo hỗn loạn đó hình như tốc độ cũng nhanh lắm, né vẫn thể né .
Hả? Nàng đắc ý ?
, hình như từ khi nàng ý nghĩ , nàng còn thương nữa.
Liễu Thống Soái : "Cốt lõi của Thời Quang Kiếm Ý là nhanh chậm thời gian đều tùy tâm, con tăng cường khống chế Thời Quang Kiếm Ý, tự nhiên sẽ cảm thấy những kiếm khí chậm ."
Phượng Khê , liền vểnh cái đuôi nhỏ lên!
"Sư phụ, Người xem con mà thiên tài thế ?! Mới lĩnh ngộ Thời Quang Kiếm Ý hai ngày, con thể sử dụng tùy ý , thế ngũ sư sống ?!"
Liễu Thống Soái: "..."
Ngươi đ/âm thành cái sàng mà còn rảnh rỗi khoe khoang nữa! Tâm lý ngươi thật sự quá thư thái đấy!
Lúc , Phượng Khê phát hiện Thẩm Chỉ Lan cố ý di chuyển về phía Phàn Lập Chí bọn họ. Nàng nhếch mép.
"Lan Chỉ, ngươi tính học theo ? Muốn khuấy đục nước bên bọn ? Mơ lắm!"
Phượng Khê xong, mở rộng phạm vi tấn công p/hân biệt! Kiếm khí càng thêm cuồng bạo! Thẩm Chỉ Lan đừng là tìm Phàn Lập Chí bọn họ, gần như thể nhúc nhích! Nàng ngh/iến răng ng/hiến lợi: "Đồ đ/iên nhà ngươi!"
Phượng Khê rạng rỡ: "Ta chỉ đ/iên mà còn thất đức nữa!"
Thẩm Chỉ Lan: "...... Chúng mắc kẹt, ngươi cũng mắc kẹt! Đừng quên, chỉ khi cả năm đều ngoài mới tính, ngươi tính toán đến mấy cũng vô dụng!"
Phượng Khê nhe hàm răng trắng: "Mắc mớ gì tới ngươi!"
Thẩm Chỉ Lan: #!@&&@#
Cho đến khi Phượng Khê ước chừng bốn Phàn Lập Chí đến đích, nàng mới dừng tấn công ph/ân biệt. Thẩm Chỉ Lan bọn họ cũng còn tâm trí tìm nàng gây rối, chỉ nhanh nhất chạy đến điểm cuối. editor: bemeobosua. Chỉ cần họ vượt qua Liễu Yểu Điệu, thắng vẫn là họ!
Một lúc , thấy Liễu Yểu Điệu đuổi kịp, họ thở phào nhẹ nhõm. Thật nực , Liễu Yểu Điệu tốn cả buổi, kết quả là hại lợi !
lúc , Thường Hành Giản chỉ phía bên kinh ngạc thốt lên: "Kia, là Liễu Yểu Điệu ?"
Mấy kỹ, Liễu Yểu Điệu như một con hươu nhỏ nhanh nhẹn nhảy múa giữa rừng trúc, vượt qua họ một đoạn dài ! Nàng thậm chí đổi cả lộ trình! Thật là quá âm hiểm!
Mấy dám chần chừ, vội vàng tập trung tinh thần tăng tốc. Đáng tiếc, dù họ tăng tốc thế nào, vẫn thể đuổi kịp Phượng Khê, mà cách càng lúc càng lớn…
Lúc , Phàn Lập Chí bọn họ đang ở cuối rừng trúc một cách sốt ruột. So với việc Phượng Khê thể đầu tiên , họ quan tâm hơn đến sự an nguy của nàng. Nếu đội trưởng xảy chuyện...
Phui! Phui! Phui! Đội trưởng chắc chắn sẽ !
Cuối cùng, họ thấy Phượng Khê. Mặc dù quần áo nàng nhuốm m/áu, mặc dù mặt nàng cũng đầy vết m/áu, nhưng che giấu nụ rạng rỡ của nàng!
"Mấy đứa nhỏ, về đây!"