Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 189
Cập nhật lúc: 2025-06-15 02:46:43
Lượt xem: 316
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
189. Tân Mộc, tới , cho họ chiêm ngưỡng!
Tân Mộc vội vàng giải thích:
“Các đấy thôi, loài dơi Ly Hỏa thích ăn một loại cỏ gọi là tranh châm yếm thảo.
Loại cỏ mỗi năm chỉ mọc ở tầng đất ngầm, mà mấy con dơi Ly Hỏa thì đào , nên tụi nó mới hợp tác với một giống khác tên là bọ hung tay vàng.
Dơi thì cung cấp Ly Hỏa Dạ Quang Sa cho bọ, còn bọ thì giúp chúng đào cỏ tranh.”
Quân Văn xong ngẩn vài giây, bật như điên:
“Bọ hung tay vàng? Cuối cùng cũng chỉ là bọ hung thôi mà!
Yếm tộc các ngươi chơi đồ độc lạ!
Khi thì thích ai đó sét đánh, khi thì tổ tiên phạt ngược đời, giờ còn lòi bọ hung nữa chứ!
Không , nội thương mất!”
Nhóm Yếm tộc sắc mặt đen thui như đáy nồi.
Giang Tịch thấy quát: “Lão ngũ! Ngươi năng kiểu gì thế hả?! Còn mau ngậm miệng cho !”
Quân Văn như bóp họng, đang giữa chừng liền tắt ngúm, dám phát tiếng nào nữa.
Hình Vu ban đầu cũng phụ họa vài câu, nhưng thấy Giang Tịch như thể Tiêu Bách Đạo nhập hồn, lập tức câm luôn.
So vẫn là đại sư nhà dễ thương hơn, tuy tí mê gái nhưng ít nghiêm khắc như Giang Tịch.
Phượng Khê thì vẻ đang suy nghĩ sâu xa:
“Tân Mộc, ngươi là dơi Ly Hỏa với bọ hung tay vàng giao dịch với ?”
Tân Mộc cảm thấy từ "giao dịch" sai sai, nhưng vẫn gật đầu: “Ừm, đúng .”
Phượng Khê liền hỏi tiếp: “Vậy bọ hung tay vàng tu vi cỡ nào?”
Tân Mộc đáp:
“Tu vi bọ hung thì kém dơi Ly Hỏa xa lắm, đa phần chỉ ở Luyện Khí kỳ, lác đác vài con Trúc Cơ kỳ. vì sống đất, mấy thiên địch nên sinh sôi nảy nở khá nhanh.”
Tân Mộc dứt lời, Phượng Khê lập tức bật dậy:
“Đi! Đi tìm hang bọ hung tay vàng!
Chúng nó chắc chắn giấu một đống Ly Hỏa Dạ Quang Sa trong hang, còn sẵn! Đào của chúng còn nhanh hơn tự đào nhiều!”
Tân Mộc: ???!!!
Mọi : ???!!!
Đầu óc ngươi lớn cỡ nào mới nghĩ cái nước cờ hả?!
Càng nghĩ càng thấy bất ngờ! là xử lý bọ hung còn dễ hơn bọn dơi nhiều!
Dù chúng sống lòng đất thì gì , cứ đào là !
Thế là cả nhóm hồ hởi tìm hang bọ hung tay vàng.
Dù cũng là học sinh thư viện Thiên Khư, mấy chuyện chỉ là muỗi.
Chẳng bao lâu tìm thấy một hang ổ bọ hung.
Phượng Khê theo đúng tinh thần “tiên lễ hậu binh”, chuyện một hồi lâu. Thấy ai trả lời, bèn lệnh đào thẳng!
Cái tổ đúng là xui tận mạng, đào lòi nguyên ổ!
Phượng Khê ngó thấy Ly Hỏa Dạ Quang Sa bên trong nhiều lắm, liền đổi chiến thuật.
Nàng lấy trứng bọ uy, bắt tụi bọ hung hang dơi Ly Hỏa mà… lăn cầu phân!
Đám bọ hung dám phản kháng, đành ngoan ngoãn lệnh lăn cầu phân!
Ngày xưa lăn cầu phân là sở thích, lăn đến là vui đến đó.
Giờ thành nghĩa vụ, bước nào cũng như rút gân!
Phượng Khê thấy một tổ đủ, liền để một nhóm trông chừng tìm tiếp tổ thứ hai, tổ thứ ba…
Bọ hung về là lôi theo từng đợt từng đợt Ly Hỏa Dạ Quang Sa chất như núi, nhét nhẫn trữ vật của nhóm Tân Mộc.
Phượng Khê toe với Tân Mộc:
“Thấy ? Đại quân bọ hung nhà tệ chứ?”
Tân Mộc: “……”
Không còn ngôn từ nào đủ để diễn tả cảm xúc lúc .
Thậm chí trong phút chốc cảm thấy hoảng loạn:
Bọn giờ ỷ nàng quá , mà nàng là Nhân tộc! Nàng sớm muộn gì cũng ! Đến lúc đó thì bọn sống đây?!
Giờ khắc , chỉ ước Phượng Khê chính là của Yếm tộc, là bạn học thực sự của họ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-189.html.]
Ngoài viện, Độc Cô Viện trưởng truyền ảnh thạch mà như hoá đá.
Ta sai ngươi thu Ly Hỏa Dạ Quang Sa, ngươi đào hang bọ hung?!
Không, đúng hơn là … chăn bọ hung!!
Ngươi! Ngươi đúng là bản lĩnh mà!
Bốn trưởng lão cũng khá hơn.
Họ tưởng hiểu hết về Phượng Khê, nhưng nàng cứ năm bảy lượt đánh úp nhận thức của họ!
Dù , vẻ mặt táo bón của Viện trưởng Độc Cô, bốn vẫn thấy sướng trong lòng!
Đổi quy tắc cũng vô dụng thôi!
Trừ khi ông trói Phượng Khê bịt miệng , bằng nàng thể nào cũng nghĩ cách lách luật!
Hải Trưởng lão sợ Viện trưởng mặt dày sửa luật, bèn khẩy:
“Viện trưởng Độc Cô, lẽ ngài định thêm quy định ‘cấm đào hang bọ hung’ nữa ? Hay chi bằng trực tiếp bịt miệng Phượng Khê luôn cho nhanh!”
Độc Cô viện trưởng: “……”
Lão đúng là cách xát muối lòng khác!
Ông im lặng dúi linh quả tay Hải trưởng lão.
Im cho nhờ! Không ngươi gì hết!
Hải Trưởng lão cũng thêm, ép quá cũng .
Hôm , trời sáng, Phượng Khê sai Tân Mộc kiểm kê lượng Ly Hỏa Dạ Quang Sa.
Tân Mộc mừng rỡ báo cáo:
“Lớp trưởng! Dù giờ chúng dừng tay thì cũng chắc chắn đạt hạng nhất !”
Phượng Khê gật đầu: “Vậy thì . Giờ tìm Sở Liên Tu thôi.”
Tân Mộc ngơ ngác: “Tìm gì cơ?”
Chẳng lẽ lớp trưởng oai mặt ? Như quá… mà cũng thích!
Phượng Khê tủm tỉm: “Tới thì ngươi sẽ .”
Nàng dẫn cả nhóm đến gặp Sở Liên Tu.
Bên đó, Sở Liên Tu đánh tan một tổ dơi, thu … 5 cân Dạ Quang Sa, thấy Phượng Khê tới còn tưởng nàng tới nhận thua, định bỏ cuộc.
Tức thì tìm cảm giác ưu việt thất lạc bấy lâu:
“Phượng Khê, mà, vận may chỉ là tạm thời, cuối cùng vẫn là thực lực quyết định.
Các ngươi… định bỏ cuộc ?”
Phượng Khê híp mắt: “Tân Mộc, tới , cho họ chiêm ngưỡng!”
Tân Mộc lập tức lấy mấy bao tải đổ đất, bên trong là Ly Hỏa Dạ Quang Sa lấp lánh.
Mắt Sở Liên Tu và cả lớp Huyền Tự suýt nữa rớt ngoài!
Tân Mộc sợ cướp, nhanh tay nhét nhẫn trữ vật.
Phượng Khê nhướng cằm:
“Sở Liên Tu, chúng hợp tác nhé?”
Sở Liên Tu đơ mặt: “Hợp tác gì?”
“Ta giúp các ngươi lấy hạng nhì, đổi các ngươi giúp hái dược thảo và đánh yếm thú.
Sao nào? Giao kèo chứ?”
Sở Liên Tu chỉ đắn đo một chút gật đầu cái rụp.
Dựa bọn họ thì chẳng với tới nổi hạng nhì , còn bằng ôm chân Phượng Khê!
Thế là Phượng Khê dẫn cả lớp Hoàng Tự và lớp Huyền Tự tiếp tục… chăn bọ hung!
Độc Cô viện trưởng cầm chén định uống ngụm nước… ngờ nắm mạnh quá bóp bể luôn chén!
Người ngoài thể tưởng Phượng Khê giúp lớp Huyền Tự để đổi lấy dược thảo tiền, nhưng ông thì :
Không ! Tuyệt đối !
Theo quy tắc, cần một lớp loại thì vòng khảo hạch cuối mới mở .
Ba vòng lớp Huyền Tự đều đội sổ, vòng mà vẫn thì… toang!
nhờ Phượng Khê chen ngang, chắc họ sẽ loại!
Thế là khảo hạch kéo dài…
Phượng Khê cứ thế… bứt lông dê mãi ngừng!
Trời ơi nàng thể… thể… ch.ó má đến thế?!