Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1871

Cập nhật lúc: 2025-08-14 16:51:16
Lượt xem: 214

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1871. Nó chỉ thích bọn chúng h/ận nó mà chẳng nó.

 

Phượng Khê thưởng thức cảnh tượng cảm động, khoe khoang với Huyết Phệ Hoàn:

"Gia gia, thấy ? Họ cảm động đến mức sắp ! Cái đó gọi là sức hút cá nhân đấy!"

Huyết Phệ Hoàn lạnh: "Đợi đến khi họ con hơn hai trăm mảnh Thời Toa thạch, thì sẽ đến lượt con dám nhúc nhích !"

"Gia gia, lời của sai , khi họ , những bất mãn, mà còn cảm ơn con nữa, tin thì cứ chờ mà xem!"

 

Huyết Phệ Hoàn hừ lạnh một tiếng, gì. Bây giờ ông cũng kinh nghiệm , dám mạnh miệng nữa, sợ vả mặt. Không vì gì khác, ông Liễu lão tặc coi thường .

Phượng Khê hiệu cho công tác phòng hộ, tự thêm bao nhiêu lớp lá chắn linh lực, đó cẩn thận đặt bảy mảnh Thời Toa thạch rãnh. Cửa đá kẽo kẹt mở . Linh khí nồng đậm lập tức tràn . Mọi lập tức reo hò vui mừng!

Vừa mở cửa linh khí nồng đậm tràn như , thể thấy bên trong nhất định cơ duyên lớn! Phàn Lập Chí lập tức xông , nhưng nhấc chân trái lên rụt về. Bởi vì, Phượng Khê còn lên tiếng!

 

Phượng Khê kích hoạt thêm vài tấm Cường Thuẫn Phù, mới với : "Vào xem !"

Phàn Lập Chí vội : "Liễu sư , đang yếu, cứ ở giữa , bảo vệ, sẽ an hơn."

Trịnh Thanh Hoài và những khác: "..."

Sao ngươi trưởng thành nhanh như ?! Tuy nhiên, họ cảm thấy đề nghị của Phàn Lập Chí đúng. Liễu Yểu Điệu lúc là đối tượng bảo vệ trọng điểm, ở vị trí giữa là thích hợp nhất. Thế là, sự bảo vệ của , Phượng Khê tiến trong sơn động.

 

Những hóng chuyện bên ngoài bí cảnh nghển cổ , tim họ treo lên đến cổ họng, lo lắng cho Phượng Khê bọn họ, mà là lo lắng một khi Phượng Khê và trong sơn động, họ sẽ thấy gì nữa.

Rõ ràng chuyện xem , thì quá đau khổ ! May , màn sáng hiện cảnh Phượng Khê bọn họ tiến trong sơn động. Những hóng chuyện lúc mới thở phào nhẹ nhõm. Sau khi đám Phượng Khê tiến sơn động, cửa đá tự động đóng .

Mặc dù ngăn cách với thế giới bên ngoài, nhưng ánh sáng bên trong sơn động hề mờ ảo. Bởi vì vách động mọc một loại rêu gần như trong suốt, phát những đốm sáng lấp lánh. Phượng Khê , những khác cũng .

 

Mộc Kiếm thừa cơ gièm pha: "Chủ nhân, ngọc giản đen và trắng mưu mẹo mà, chúng giấu nhiều loại dược thảo trong ngọc giản mà chúng đưa cho , chừng là lợi lộc gì đó!"

Giây tiếp theo, nó nhốt trong qu/an t/ài của ngọc giản đen và trắng.

"Chủ nhân, cứu , cứu , cứu ..."

Tuy Phượng Khê thấy, nhưng vẫn bảo ngọc giản đen và trắng thả Mộc Kiếm , dù lúc đang ở trong sơn động, chừng lúc nào dùng đến Mộc Kiếm. Mộc Kiếm càng đắc ý hơn! Nó thích vẻ mặt căm h/ận mà thể gì nó của chúng!

 

Trong lúc nó đang đắc ý, một viên ngọc giản khác sáng lên trong thức hải của Phượng Khê, Phượng Khê mở xem, trang đầu tiên ghi chép về loại rêu trong suốt . Dẫn Tinh Đài, yêu cầu về môi trường sinh trưởng vô cùng khắc nghiệt.

Ngoài việc thể thấy ánh nắng mặt trời, môi trường xung quanh giữ ẩm, chất liệu của vách đá cũng đặc biệt, còn một điều kiện quan trọng nữa, đó là lực lượng thời gian. editor: bemeobosua. Chỉ ở nơi lực lượng thời gian dồi dào, Dẫn Tinh Đài mới thể tồn tại.

Dẫn Tinh Đài tác dụng liền xư/ơng liền t/hịt, thậm chí cần luyện chế thành đan dược, chỉ cần ngh/iền n/át đắp lên vế/t th/ương là , thể là vật phẩm cực phẩm cần của tu sĩ! Thứ hái cũng dễ dàng như !

 

Bây giờ vẻ yên bình, đó là vì Phượng Khê bọn họ động Dẫn Tinh Đài, một khi động , yêu thú cộng sinh ẩn trong vách đá sẽ chui . Yêu thú cộng sinh của Dẫn Tinh Đài khá đặc biệt, tên là Thực Thạch Ngô.

Thực Thạch Ngô sẽ tổ trong vách đá nơi Dẫn Tinh Đài sinh trưởng, chúng ăn Dẫn Tinh Đài, sở dĩ bảo vệ Dẫn Tinh Đài là vì Dẫn Tinh Đài lợi cho việc tu luyện của chúng. Thực Thạch Ngô thể phun n/ọc đ/ộc, hơn nữa là sống theo bầy đàn, ở đây nhiều Dẫn Tinh Đài như , lượng Thực Thạch Ngô nhất định lớn, nhất là đừng chọc chúng.

 

Thế là, Phượng Khê với :

"Đừng chạm rêu vách đá, cẩn thận nguy hiểm!"

Uy tín của nàng lúc cao, nên dù tò mò, cũng ai chạm Dẫn Tinh Đài. Mọi dọc theo lối , một khắc đồng hồ, đến một căn phòng đá khá rộng rãi. Giữa phòng đá là một cái ao, nước bên trong đen như mực, ngừng sủi bọt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1871.html.]

Điều kỳ lạ là bên cạnh cái ao đặt một lư hương, bên trong một nén nhang đang cháy. Trong lúc đang định tiến lên kiểm tra, vách đá đối diện xuất hiện mấy dòng chữ.

 

【Đây là Tự Tỉnh Trì, phàm là nào ao , cả thể lẫn thần thức đều chịu nỗi đau ngàn đ/ao vạn kiếm. Các ngươi chọn một Tự Tỉnh Trì chịu phạt, những còn thể hái Dẫn Tinh Đài vách đá, thời gian dài ngắn tùy thuộc thời gian chịu phạt ở trong Tự Tỉnh Trì.

Hãy nhớ, khi Tự Tỉnh Trì, ít nhất một nén nhang thời gian mới thể ngoài, hơn nữa các ngươi chỉ một cơ hội. Nếu các ngươi từ chối, xin mời về! Cơ duyên ở đây duyên với các ngươi!】

Sau khi thấy những dòng chữ , Huyết Phệ Hoàn lớn:

 

"Liễu lão tặc, tiếc là ngươi thể ngoài ánh sáng, nếu cái Tự Tỉnh Trì chính là sinh để dành cho ngươi đấy!"

Liễu thống soái: @#¥%@#@&

Trịnh Thanh Hoài và những khác tụ bàn bạc.

"Cái Tự Tỉnh Trì trông qu/ỷ dị, đến nỗi đau ngàn đ/ao vạn kiếm, nhỡ nguy hiểm khác thì ?"

"Ngoài Dẫn Tinh Đài vách đá, chắc chắn còn cơ duyên khác, nếu từ bỏ thì quá đáng tiếc!"

" , huống hồ đó còn tốn bảy mảnh Thời Toa thạch, thể tay trắng mà về ?!"

 

La Nhất Hồng của Quy Nhất kiếm phái : "Đã đến đây , bỏ cuộc như quá ấ/m ứ/c! Hay là chúng bốc thăm , ai bốc trúng thì đó nhảy !"

Phàn Lập Chí đồng tình: "Cách , nhưng Liễu sư thể yếu đuối, đừng để bốc thăm."

Mọi : "..."

Chúng nhớ hình như đó ngươi từng sẽ đội trời chung với Liễu Yểu Điệu, bây giờ biến thành chó chạy theo ? Tuy nhiên, họ cũng đều cảm thấy cách bốc thăm tệ. Đông như , chắc xui xẻo đến mức bốc trúng . Rồi, họ thấy Phượng Khê thở dài một tiếng.

 

"Không cần bốc thăm phiền phức như , sẽ !"

Mọi : "..."

Quân Văn vô cùng bất mãn :

"Tiểu ! Tuy nghĩ gì, là cảm thấy là minh chủ nên trách nhiệm, nhưng vốn dĩ yếu ớt vì sử dụng Đốt Huyết Quyết, căn bản thể chịu nổi sự trừng phạt của Tự Tỉnh Trì! Thật sự , sẽ nhảy!"

 

Lệ Trạch , lập tức cau mày :

"Nếu nhảy cũng là , sư của các ngươi nhảy, gì đến lượt hai các ngươi?!"

Phương Khuê đẩy sang một bên: "Tu vi của ngươi yếu như , nhảy cũng chống đỡ bao lâu, cứ để !"

Tô Siêu và những khác thấy cũng nhao nhao tranh giành cơ hội nhảy xuống.

Trịnh Thanh Hoài và những khác: "..."

Người của Thiên Diễn đạo tông đều đại công vô tư như ? Khiến chúng vẻ hẹp hòi!

 

Phàn Lập Chí m/áu nóng dồn lên đầu: "Mấy tiểu hợp thể các ngươi đừng tranh nữa, cứ để nhảy xuống !"

Phượng Khê gật đầu: "Được ! Vậy phiền Phàn sư !"

Phàn Lập Chí: "..."

Sao đến lượt thì ngươi ngăn cản ? Ngươi đào hố cho ?

 

Loading...