Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-06-15 02:36:51
Lượt xem: 309

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

182. Chính là loại cảm giác

Hiện tại Phượng Khê căn bản thời gian tự hỏi bản vấn đề , bởi nàng hoảng hốt phát hiện tia chớp … to gấp mấy !

Vừa chạy né sét, nàng đầu hét to với Lôi Kích Mộc:

“Ngươi còn ngây gì?! Không mau chủ động đón sét ! Cơ hội ngàn năm một đó, nếu ngươi bỏ lỡ, đời ngươi nhất định sẽ hối hận!”

Lôi Kích Mộc đơ máy. Trước giờ động hứng sét, hóa còn thể… chủ động đón sét?

Chủ động kiểu gì?

Nó còn đang ngơ ngác thì Phượng Khê treo một sợi dây hắc thiết lên cành của nó.

Lôi Kích Mộc trong một khắc vận hết trí tuệ cả đời!

Nó điên cuồng lay cành, chủ động quệt dây sắt tia chớp.

Biu!

Sức mạnh tia chớp lập tức truyền thể nó.

Chính là cái cảm giác !

Quá sướng luôn!

So với việc động ăn đòn , khác biệt như trời với đất!

Thì , đây mới là cách tu luyện đúng đắn!

Lôi Kích Mộc đầu nếm vị ngon ngọt, càng quét dây sắt càng hăng!

Thế là, tia chớp đuổi theo Phượng Khê, Lôi Kích Mộc lảo đảo cầm dây sắt mà đuổi theo tia chớp!

Quả nhiên, vạn vật đời cuối cùng đều là một cái vòng tròn!

Phượng Khê chạy tiếp tục buộc thêm dây lên Lôi Kích Mộc. Dây càng nhiều, cơ hội nó sét đánh càng cao!

Đáng tiếc, cuộn dây hắc thiết phía đều dùng sạch, thì nàng chẳng vất vả thế .

Thiên lôi bên tức đến nổ tung!

Nó vất vả lắm mới tìm cơ hội đánh sét lên cái nha đầu thối , kết quả cây Lôi Kích Mộc nhảy giành mất!

Ngươi đánh đúng ?

Được, sẽ nướng ngươi thành than , xử Phượng Khê !

Thế là, thiên lôi đầu đánh Lôi Kích Mộc tới tấp!

Lôi Kích Mộc chống đỡ nổi!

Lá cây đánh tơi tả, cháy xém từng mảnh!

Phượng Khê lập tức hô lớn với đám Giang Tịch còn đang sững sờ phía xa:

“Cột nó ! Mau cột thêm dây nó!”

Lúc đám mới như bừng tỉnh giấc mộng, vội vàng lấy dây sắt cột lên Lôi Kích Mộc.

Càng lúc càng nhiều dây buộc , Lôi Kích Mộc liền biến thành... trạm trung chuyển!

Lôi điện đánh nó liền dẫn xuống đất!

Thiên lôi cho cong cả lộ trình!

Đành chịu từ bỏ đánh nó, sang tiếp tục đánh Phượng Khê!

Phượng Khê đảo mắt, sai đám Quân Văn cột Lôi Kích Mộc nữa, mà cột... chính tia chớp!

Không còn “thương nhân trung gian” ăn chênh lệch, tốc độ dẫn điện xuống đất nhanh như chớp!

Thiên lôi tức đến run rẩy.

Ta là thiên lôi, con lừa!

Các ngươi dám bẫy như !

Phượng Khê, ngươi đúng là đồ vô đạo đức!

Nếu ai cũng học theo kiểu , về mỗi độ kiếp đều bẫy thế , còn mặt mũi nào thiên lôi nữa?!

Ngươi chờ đó!

Sớm muộn gì cũng nghĩ cách đối phó cái chiêu cuộn dây thối tha !

Tới lúc đó, để xem ngươi còn gài bẫy ai !

Thiên lôi tức đến run run bay mất.

Phượng Khê thấy nó mới thở phào nhẹ nhõm.

Phủi phủi bụi đất , nàng sang mỉm với :

“Thấy ? Thiên lôi chẳng gì ghê gớm cả, giống hệt con lừa, chỉ cần nắm chắc dây cương, nó ngoan ngoãn lời thôi!

Thiên lôi còn thế, huống gì chuyện khác?

Cho nên, các ngươi cần tự ti, cần xem nhẹ bản ! Tiềm lực của con là vô hạn, chỉ cần cố gắng, ắt sẽ hồi báo…”

Đám vốn đang ngây như gà gỗ, xong liền sôi máu!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-182.html.]

Không sai!

Chúng là những bước qua thiên lôi!

Từ nay về , khó khăn gì cũng khó chúng !

Lớp Thiên Tự?

Ha!

Vớ vẩn cả!

Phượng Khê hăng say một hồi cũng thấy đủ , bèn kết luận:

“Được , thời gian cũng sai biệt lắm, chúng nghỉ tại chỗ, chờ khảo hạch kết thúc !”

Nói xong thì khoan khoái xuống, lấy một quả Niết Bàn, răng rắc răng rắc gặm ăn.

Trái giòn ngọt, thanh nhiệt giải khát, hương vị đúng là tuyệt hảo!

Mà lúc , cách đó hơn trăm dặm, đám lớp Thiên Tự cũng đang hái quả Niết Bàn.

Với bọn họ mà , Lôi Kích Mộc cũng đáng sợ lắm, vì phần lớn là tu sĩ Kim Đan kỳ, đông .

Tam hoàng tử Hách Liên Dục Hải thậm chí tay, chỉ khoanh tay vẻ mặt ngạo mạn xem trò vui.

Không may, thiên lôi khéo bay qua chỗ .

Nó càng nghĩ càng nghẹn, càng nghĩ càng tức, nếu gì đó phát tiết, nó cảm thấy sắp điên mất!

Thấy vẻ mặt vênh váo ai bì nổi của Tam hoàng tử, thiên lôi lập tức cảm thấy chế nhạo!

Thế là, bộ lôi điện còn sót đều đùng! đánh lên !

Tam hoàng tử xui xẻo đến cực điểm!

Bị tia chớp đánh một cái bất tỉnh nhân sự!

Đám lớp Thiên Tự đều choáng!

Tam hoàng tử thế quái nào sét đánh?

Hay là chuyện gì trái với Thiên Đạo?!

May mà tia sét cuối cũng còn bao nhiêu, cứu chữa một hồi, Tam hoàng tử tỉnh .

thật sự hiểu nổi tại sét đánh, thấy ánh mắt kỳ quái của , trong lòng càng tức càng hổ.

Nội thương phát tác, phun một búng máu, hôn mê tiếp!

Ngoài truyền ảnh thạch, khán giả: “……”

???!!!

Cả hiện trường yên lặng.

Biết gì đây?

Khen Phượng Khê thao tác kinh , cảm thán Tam hoàng tử quá xui?

Còn nữa, tia thiên lôi đó rốt cuộc là nhằm Lôi Kích Mộc nhằm Phượng Khê?

Nghĩ nghĩ , đều thấy chắc là đánh Lôi Kích Mộc.

Chứ thì lý do gì đánh Phượng Khê?

Chắc là đánh dỗi kiểu chó giận mèo, giống như với Tam hoàng tử thôi.

Lúc , khảo hạch kết thúc.

Lớp Hoàng Tự một nữa chiếm ưu thế tuyệt đối, đầu bảng!

Lớp trưởng lớp Huyền Tự mặt mày tái mét!

Trước còn lớp Hoàng Tự đội bét, lớp Huyền Tự bọn họ còn thể lọt vòng cuối.

Giờ lớp Hoàng Tự lên nhất, còn bọn họ… liên tiếp hai vòng bét bảng, cứ thế sẽ loại sớm!

Không chừng là đám tử Nhân tộc giở trò quỷ quái gì!

Bọn họ đúng là vận khí quá mức!

mà, hai ba, vòng ba khảo hạch, nhất định đè bẹp lớp Hoàng Tự!

Chẳng ngờ, giờ đám học sinh lớp Hoàng Tự chẳng buồn ngó tới họ!

Đối thủ của họ giờ là… lớp Thiên Tự!

Bởi vì bọn họ là đội từng “bước qua thiên lôi”!

Ngày ngươi lạnh nhạt với , giờ để khiến ngươi ngước đầu nổi!

Giai đoạn hai khảo hạch kết thúc, vẫn cho các học sinh một canh giờ nghỉ ngơi.

Phượng Khê lấy cái lều nhỏ, ngáp một cái, :

“Ta ngủ một lát, tổ một canh chừng.”

Nói chui tọt lều, chẳng bao lâu ngủ say.

Mặt đất khẽ chấn động một chút…

Loading...