Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-06-14 08:21:13
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
18. Đương nhiên là tha thứ cho muội rồi
Quân Văn cảm thấy trên mặt hơi nóng, liền chuyển sang đề tài khác, hi vọng có thể giảm bớt không khí căng thẳng:
“Tiểu sư muội, Huyết Thiên Tuyệt chắc chắn hận c.h.ế.t chúng ta rồi!
Ta tuy chưa tính là kẻ tài giỏi gì, nhưng ít nhất cũng có chút mánh khóe bảo mệnh! Muội sau này vẫn nên an phận ở tông môni đi, đừng đi đâu! Nếu gặp lão ma đầu hay là đám thuộc hạ của hắn, chắc chắn là c.h.ế.t không thể nghi ngờ!”
Phượng Khê liếc nhìn hắn, nở một nụ cười nửa miệng, ánh mắt như thể đang đùa giỡn:
“Huynh có thủ đoạn bảo mệnh sao? Huynh xác định?”
“Lần này nếu không phải muội ra tay, chắc mộ phần huynh cũng mọc đầy cỏ rồi đấy!”
Quân Văn: “……”
Quân Văn dằn lòng, cố gắng tìm lại chút mặt mũi:
“Là do Huyền Thiên Tông chúng ta quá nghèo thôi! Các môn phái khác, đệ tử thân truyền của họ đều có đống bảo bối xịn phòng thân, bùa chú, trận bàn, Linh Khí vô kể, hơn nữa còn có đủ loại đan dược cứu mạng!”
“Đâu giống chúng ta? Mấy viên linh thạch, mà còn phải dùng hết để khởi động Truyền Tống Trận.”
Phượng Khê mỉm cười: “Ngũ sư huynh, chúng ta sắp phát tài rồi! Chờ đào ra cực phẩm linh thạch, lúc đó bảo bối muốn gì có nấy!”
Ánh mắt Quân Văn sáng rực: “Đúng thế! Chúng ta sau này chính là kẻ có tiền rồi!”
Hai người cùng nhau tưởng tượng một tương lai giàu có, ánh mắt đều sáng lên… trong đó chỉ có linh thạch!
“À này, Ngũ sư huynh, lão ma đầu rốt cuộc là nhân vật gì vậy? Trông hắn có vẻ rất lợi hại.”
Quân Văn nghe vậy, vẻ mặt liền trở nên nghiêm túc:
“Hắn là Huyết Ma tộc hộ pháp trưởng lão, tội ác ngập trời, g.i.ế.c hại không ít người tộc ta, thủ đoạn tàn nhẫn vô cùng.
Trăm năm trước, không biết vì lý do gì hắn đột nhập vào Nhân tộc, khiến tứ đại tông môn liên thủ đánh bại hắn.”
“Nhưng ai ngờ hắn vẫn không chết…”
Phượng Khê nhíu mày, ánh mắt lóe lên một tia tinh quái:
“Ngũ sư huynh, giúp muội một việc, muội muốn cùng lão ma đầu nói chuyện một chút.”
Quân Văn suýt nữa bật ngửa!
“Tiểu sư muội, muội vừa nói gì?!”
“Muội muốn truyền tin cho lão ma đầu, nói rõ chuyện vừa rồi là hiểu lầm. Sau này chúng ta vẫn là cấp dưới trung thành của hắn, còn sẽ tận tâm tận lực làm tiểu gian tế cho Ma tộc.”
Quân Văn: “……”
Muội điên rồi phải không?
Vừa mới chạy thoát khỏi ma trảo, sao giờ lại chủ động tìm c.h.ế.t một lần nữa?
Phượng Khê thở dài, nhìn Quân Văn với vẻ như thể đã quyết định:
“Ngũ sư huynh, huynh có nghĩ đến chưa? Muội không muốn diễn, mà là vì Huyền Thiên Tông, vì Nhân tộc!”
“Chỉ cần có thể giữ niềm tin với lão ma đầu, sau này chúng ta sẽ có thể thu thập tin tức từ Ma tộc, điều này có lợi cho Nhân tộc! Đó là lợi ích lớn mà!”
“Vì vậy, muội phải diễn, cứ diễn thôi!”
Phượng Khê khẽ vươn tay, rồi cất giọng nghiêm túc:
“Ngũ sư huynh, chuyện này càng ít người biết càng tốt. Ngoài huynh ra, không ai được biết, kể cả sư phụ.”
“Không phải muội không tin sư phụ, mà là sư phụ yêu quý chúng ta quá, có thể sẽ ngăn cản chúng ta làm chuyện này.”
“Cho nên, Ngũ sư huynh, từ nay chúng ta sẽ sóng vai chiến đấu. Vì Huyền Thiên Tông, vì Nhân tộc, chúng ta cần nhẫn nhục, thận trọng!”
Lời nói của Phượng Khê khiến Quân Văn cảm thấy như đang đứng trên đỉnh núi, tinh thần phấn chấn, cảm giác như vận mệnh của Nhân tộc đang nằm trong tay bọn họ.
Sau một hồi lâu, Quân Văn mới trấn tĩnh lại, hỏi:
“Tiểu sư muội, vậy nhưng lão ma đầu có thể tin chúng ta không?”
Muội vừa mới qua mặt hắn một lần, hắn có thể tin muội sao?
Phượng Khê cười tươi như hoa, ánh mắt hứng thú:
“Thử xem sẽ biết thôi!”
Nói xong, nàng lấy ra lệnh bài Ma tộc của Huyết Thiên Tuyệt đưa, quay sang nhìn Quân Văn ra hiệu canh chừng.
“Đại nhân, thuộc hạ tội đáng c.h.ế.t vạn lần! Vì không để Nhân tộc phát hiện sơ hở, thuộc hạ đã tự ý đả thương ngài.”
“Thuộc hạ vẫn tin tưởng ngài, biết ngài chắc chắn có thể thoát thân, vì vậy mới diễn như vậy, đó là khổ nhục kế…”
Chỉ chốc lát, trong lệnh bài vang lên tiếng nghiến răng nghiến lợi của Huyết Thiên Tuyệt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-18.html.]
“Nha đầu c.h.ế.t tiệt! Ngươi cho bổn tọa là đồ ngốc sao?! Ngươi dám lừa ta như vậy, ngươi cứ đợi đấy, bổn tọa sẽ luyện ngươi thành con rối sống, cho ngươi muốn sống không được, muốn c.h.ế.t không xong!”
Phượng Khê thở dài, giọng điệu thở dài đầy buồn bã:
“Đại nhân, ta biết ngài đang rất không vui, ta sẽ không nói gì thêm nữa.”
“Chỉ có điều, ta đối với ngài trung thành, thiên địa chứng giám. Đừng quên, ta đã thề với ngài trước!”
“Và hơn nữa, chỉ còn nửa tháng nữa là Thiên Lí bí cảnh mở ra, lúc đó ta sẽ tìm cách tạo hiềm khích giữa tứ đại tông môn, làm họ quy phục ngài.”
Một lúc sau, bên trong Huyết Ma tộc lệnh bài phát ra một âm thanh trầm thấp:
“Được rồi, bổn tọa cho ngươi thêm một cơ hội, hy vọng ngươi đừng làm bổn tọa thất vọng.”
Vì Phượng Khê sử dụng thần thức, nên Quân Văn không rõ ràng lắm Huyết Thiên Tuyệt nói gì, chỉ thấy Phượng Khê nở một nụ cười tủm tỉm, thu hồi lệnh bài. Quân Văn vội vàng hỏi:
“Tiểu sư muội, hắn nói thế nào?”
Phượng Khê vẫn cười như không cười:
“Còn có thể nói gì nữa, đương nhiên là tha thứ cho muội rồi!
Cũng phải, gian tế ưu tú như muội thiên hạ khó tìm!”
Quân Văn: “……”
Muội có thể nói chút tiếng người được không?
Phượng Khê lúc này mới một năm một mười kể lại chuyện:
Quân Văn nghe xong, vẻ mặt ngơ ngác:
“Không phải, muội có phải nhập vai quá sâu rồi không? Muội thật sự tính toán khơi mào hiềm khích giữa tứ đại tông môn à?”
Phượng Khê liếc hắn một cái, rồi nhẹ nhàng đáp:
“Ngũ sư huynh, huynh có thể động cái đầu một chút không?
Tứ đại tông môn chẳng phải vẫn luôn đấu đá với nhau sao? Cần muội đi châm ngòi à?
Với lại, Thẩm Chỉ Lan chắc chắn hận muội thấu xương, đến lúc đó, nàng sẽ tự đưa cho muội một con d.a.o nhỏ mà!”
Quân Văn: “……”
Trước kia ta còn tự cho mình là thông minh, từ khi gặp tiểu sư muội, giờ ta hoài nghi mình thật sự có não không.
Phượng Khê tiếp tục diễn như thế không phải vì nàng muốn làm việc gì lớn lao cho Nhân tộc, mà là vì tự bảo vệ mình.
Phượng Khê có thể vì đại nghĩa, nhưng... cũng chẳng nhiều lắm.
Hiện tại, nàng tự lo thân chưa xong, đâu có thời gian nghĩ đến tương lai Nhân tộc?
Dựa theo lời Quân Văn, Huyết Thiên Tuyệt là Huyết Ma tộc hộ pháp trưởng lão, thì rõ ràng lão này không chỉ có thực lực mạnh mẽ, mà còn có một thế lực khủng.
Nếu nàng không giữ quan hệ tốt, Huyết Ma tộc có thể sẽ ra lệnh truy sát nàng.
Nàng hiện tại yếu ớt như gà con, không thể làm gì để gây thêm thù oán.
Nàng cần phải đợi đến khi có đủ sức mạnh, lúc ấy mới tính tiếp.
Bên kia, Tiêu Bách Đạo đã sắp xếp người khai quật tầng thứ hai của mỏ quặng.
Hắn lấy lí do rất hợp lý, Huyết Thiên Tuyệt luôn tránh ở đó, vậy nên đào xuống có thể sẽ tìm ra chút dấu vết gì đó.
Mặc dù quá trình khai quật gặp phải sự cố, một phần bị sụp, nhưng đại đa số vẫn ổn.
Tiêu Bách Đạo đứng bên ngoài, tâm tình lạnh lùng.
Bởi vì vẫn chưa tìm được cực phẩm linh thạch như lời Phượng Khê nói.
Tuy nhiên, vì Phượng Khê kiên trì, Tiêu Bách Đạo quyết định tiếp tục cho người khai quật thêm.
Hôm nay, đã có tiến triển.
Khi đào đến một khu vực ngang, họ phát hiện ra một lớp đá đặc biệt gọi là trọng nham.
Trọng nham có một tính năng kỳ lạ, đó là ngăn chặn linh khí.
Khi lớp trọng nham được dỡ bỏ, linh khí bộc phát mạnh mẽ.
Quả nhiên là quặng cực phẩm linh thạch!
Toàn bộ Huyền Thiên Tông chấn động!
Nghe nói tại hiện trường, bốn vị phong chủ ngất xỉu hai người.
Chỉ có Tiêu Bách Đạo vẫn giữ thần sắc bình thản, không có chút gì gọi là ngạc nhiên.
Mọi người đều rất ngưỡng mộ chưởng môn của họ, cho rằng chính là sự điềm tĩnh, không gợn sóng của Tiêu Bách Đạo khiến mọi chuyện trở nên ổn thỏa.
Không ai ngờ, Tiêu Bách Đạo thậm chí còn không tin vào chính đôi mắt của mình!
Thật là quặng cực phẩm linh thạch sao?
Thật sự có bánh nhân tư trên trời rớt xuống sao?