Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1798
Cập nhật lúc: 2025-07-29 04:36:43
Lượt xem: 77
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1798. Giá mà một ngày ăn tám cái thì mấy.
Lữ đại sư thấy Lãnh đại sư và Hoắc đại sư với vẻ mặt sống còn gì luyến tiếc, đến nỗi hàm răng " bụi" luôn! Sảng khoái! Đã cơn tức! Cuối cùng cũng đè bẹp hai lão già !
Lúc , liền Trương Hàn Giản :
"Lữ sư thúc, xin vãn bối mạn phép, Huyễn Hải Liễm Tức Đan mà là đan phương mà ở một di tích thượng cổ cách đây lâu ? Người và sư phụ con đều luyện chế thành công, Liễu Yểu Điệu những thành công, mà còn luyện chế đan dược cực phẩm ? Điều căn bản là thể nào!"
Triệu Viêm Liệt phụ họa: " , căn bản là thể nào! Trừ phi nàng luyện chế một lò tại chỗ cho chúng xem!"
Lữ đại sư tuy thích hai họ chuyện như , nhưng lúc tâm trạng khoe đồ đang lên đến đỉnh điểm, thuận thế :
"Yểu Điệu, vì họ tin, con cứ luyện chế một lò !"
Phượng Khê: "...Được."
Trương Hàn Giản và Triệu Viêm Liệt thấy nàng vẻ miễn cưỡng, thầm nghĩ, xem , quả nhiên Lữ đại sư đang dối! Ngay cả Lãnh đại sư và Hoắc đại sư cũng chút nghi ngờ Lữ đại sư cố ý đ/ánh bóng tên tuổi cho tiểu đồ mới nhận. Lão Lữ lão Lữ, ngờ ngươi vô liêm sỉ đến !
Họ , Phượng Khê đang đau đầu để giấu tài.
Liễu thống soái an ủi: "Con giờ Lữ đại sư chỗ dựa , phô bày một chút tài năng cũng , chỉ cần đừng quá đáng là ."
Phượng Khê: "Sư phụ, 'đừng quá đáng' là đến mức độ nào? Con mà một khắc chế mười viên cực phẩm thì tính là quá đáng ?"
Liễu thống soái: "..."
Ta đúng là thừa! Con nha đầu chọc tức khác quá mà!
Phượng Khê tuy miệng , nhưng trong lòng thấy Liễu thống soái lý, tùy thời thế mà đổi, giờ cần quá nghiêm khắc trong việc xả nước nữa, đủ là .
Trương Hàn Giản và Triệu Viêm Liệt thấy lò luyện đan Phượng Khê lấy , trong lòng chua chát. Bởi vì đó họ từng thấy Lữ đại sư khoe cái lò luyện đan , cần hỏi cũng , chắc chắn là Lữ đại sư tặng cho Liễu Yểu Điệu. Nghĩ đến đây, họ về phía Tiết Vũ, lộ vẻ châm chọc. Xem vị đại đồ thất sủng !
Tiết Vũ thản nhiên liếc họ một cái, thầm nghĩ, các ngươi còn tâm trạng thương hại ? Lát nữa thì nên thương hại chính ! Sư phụ các ngươi thấy Liễu Yểu Điệu xuất sắc như , cũng sẽ thèm các ngươi nữa ! Dù sư phụ cũng danh phận , hai vị sư phụ của các ngươi chắc chỉ thể thèm thuồng thôi, đến lúc đó khó tránh khỏi sẽ trút giận lên các ngươi.
Thực lò luyện đan mà Phượng Khê đang dùng vẫn là Thôn Thiên Đỉnh, còn cái lò luyện đan mà Lữ đại sư tặng, đương nhiên Thôn Thiên Đỉnh nuốt chửng . Nó sướng đến nỗi sủi bọt luôn! Vẫn là lò luyện đan của Thiên Khuyết Đại Lục ngon hơn!
Đặc biệt là loại lò luyện đan phẩm cấp cao ! Giòn rụm! Ngon tuyệt cú mèo! Ước gì mỗi ngày thể ăn tám cái! Đợi đến Đan Các, chừng giấc mơ của nó sẽ thành hiện thực...
Phượng Khê đặt Thôn Thiên Đỉnh lên bàn, về phía Tiết Vũ.
Tiết Vũ: "..."
Hắn lặng lẽ lấy các loại dược thảo tương ứng.
Phượng Khê bắt đầu luyện chế đan dược…
Trương Hàn Giản và Triệu Viêm Liệt thấy linh lực hỏa diễm của Phượng Khê lúc lớn lúc nhỏ, thứ tự bỏ dược thảo lộn xộn, đan ấn xiêu vẹo, suýt chút nữa bật thành tiếng. Chỉ thế mà cũng là thiên tài đan đạo? Còn thể luyện chế đan dược cực phẩm ? Mơ mộng hão huyền!
Lãnh đại sư và Hoắc đại sư cũng nhíu mày. Điều khác với thiên tài đan đạo mà họ tưởng tượng! lão Lữ cũng kẻ ngốc, nếu Liễu Yểu Điệu xuất sắc đến thế, ông cũng thể vội vàng nhận nàng đồ .
Chẳng lẽ là vì đấu khí với họ ư?
Trong lúc họ đang ngừng suy đoán, Phượng Khê thành việc luyện chế. Phải là, lẽ vì Thôn Thiên Đỉnh nuốt chửng một cái lò luyện đan nên việc xả nước kinh nghiệm hơn . Nếu Phượng Khê cảm thấy lộ chút tài năng cũng , thì nó thật sự thể khống chế chất lượng ở mức một viên đan dược cực phẩm thôi. Phượng Khê lúc mới thấy cái lò luyện đan mà Lữ đại sư tặng nàng c/hết ý nghĩa, nếu thì ch/ết oan quá!
Thôn Thiên Đỉnh đắc ý : "Không vấn đề gì mà một cái lò luyện đan giải quyết , nếu , thì hai cái!"
Phượng Khê: "..."
Nàng để ý đến Thôn Thiên Đỉnh mà với Trương Hàn Giản: "Vị sư , qua đây vén nắp , kẻo nghi ngờ động tay động chân."
Trương Hàn Giản hừ lạnh một tiếng, nhanh chân bước tới, mở nắp lò luyện đan.
Trong khoảnh khắc, hương thuốc nồng nặc xộc mũi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1798.html.]
Lãnh đại sư và Hoắc đại sư đang bỗng vọt tới như thỏ.
"Ba viên cực phẩm, bảy viên thượng phẩm?!"
Lữ đại sư đang giả vờ lão thần tự tại: ???!!!
Bảo bối đồ tiến bộ ư? Có là do cái lò luyện đan mới tặng, là vì sự chỉ dẫn của tối qua phát huy tác dụng? Hắn giờ đây dạy dỗ đồ tài giỏi đến ?!
Hắn ung dung bước đến mặt Phượng Khê:
"Yểu Điệu , con hãy cho hai sư thúc những tâm đắc thể hội của con khi luyện chế Huyễn Hải Liễm Tức Đan, để họ cũng cảm nhận niềm vui của vi sư!"
Lãnh đại sư và Hoắc đại sư: "..."
Phượng Khê những lời về dược tính tương xung mà nàng với Lữ đại sư hôm qua.
Lãnh đại sư và Hoắc đại sư càng ch/ết! Một đồ như lão Lữ c/ướp mất , họ ch/ết cũng nhắm mắt !
Trương Hàn Giản và Triệu Viêm Liệt cũng bó tay! Khoảng cách quá lớn khiến những ý nghĩ ban đầu của họ đều trở thành trò .
Thấy vẻ mặt sống thiết tha của họ, Tiết Vũ kiêu hãnh ưỡn thẳng lưng! Liễu Yểu Điệu là sư của ! Sư ruột! Hai các ngươi cứ chờ n/gược đ/ãi !
Cừu môn chủ thấy Lãnh đại sư và Hoắc đại sư với vẻ mặt sống còn gì luyến tiếc, lập tức cảm thấy những lợi ích mà Địch tông chủ t/ống ti/ền chẳng đáng kể gì!
Thiên phú đan đạo của Liễu Yểu Điệu còn lợi hại hơn nghĩ! Biết nàng cũng thể trở thành cửu đỉnh luyện đan sư! Nghĩ đến Thánh Nữ của Tinh Diệu Môn sẽ là cửu đỉnh luyện đan sư, Mạc Thiên Khoát cũng thấy thuận mắt hơn !
Lúc , Mộc Kiếm đang hiến kế qu/ỷ kế cho Phượng Khê.
"Chủ nhân, thấy hai lão già cũng sự xuất sắc của chinh phục ! Hay là thu cả hai bọn họ sư phụ , dù nuôi một con cừu cũng là chăn, nuôi hai con cũng là chăn mà! Cái thứ sư phụ , nhiều như , thêm hai nữa cũng chẳng !"
Liễu thống soái: Đây là lời ? Mà cũng , nó là Mộc Tiện mà! Làm tiếng ?!
Phượng Khê phủ quyết đề nghị của Mộc Kiếm: "Không ."
Trong lòng Liễu thống soái an ủi đôi chút, xem con nha đầu vẫn kiềm chế, thấy ai cũng gọi sư phụ.
Khoảnh khắc tiếp theo liền Phượng Khê : "Ta bái Lữ đại sư sư phụ, lúc tiện nhắc đến những chuyện đó, đợi đến Đan Các hẵng !"
Liễu thống soái: "..."
Cừu môn chủ thấy khí chút đông cứng, liền vài câu khách sáo, cho dọn tiệc. Lữ đại sư tâm trạng nên liên tục nâng ly, Lãnh đại sư và Hoắc đại sư tâm trạng cũng liên tục nâng ly. Dù uống nhiều, nhưng họ đều đan dược giải rượu, uống là khôi phục như bình thường.
Phượng Khê: ???
Nàng nghĩ tới?! Nếu đan giải rượu, chẳng nàng sẽ lo say xỉn gây chuyện nữa ?!
Liễu thống soái lạnh lùng : "Con sợ kịp uống đan giải rượu gây chuyện ? Với cái tính /ên cuồng của con, e là ai dám cho con uống đan giải rượu ."
Phượng Khê: Nhìn thấu nhưng thẳng, chúng vẫn là thầy trò !
editor: bemeobosua
Tiết Vũ Trương Hàn Giản và Triệu Viêm Liệt giống như chuột chạy trong hầm chứa đồ, cái vẻ đắc ý của thì thôi khỏi ! Dù giờ chẳng gì, cũng đủ để gây tổn thương tinh thần cho đối phương .
Sự thật đúng là như . Trương Hàn Giản và Triệu Viêm Liệt cảm thấy lạnh lẽo trong lòng. Đặc biệt khi thấy sư phụ của mượn rượu giải sầu sầu càng sầu, mà thê lương đến thế?!
Hai cảm thấy nhất định lấy thể diện, nếu thì sẽ c/hết vì uất ức mất! nghĩ mãi vẫn để lấy thể diện. Luyện đan? Họ nhón chân cũng chạm tới gót chân của Liễu Yểu Điệu. Tu vi? Chuyện Liễu Yểu Điệu là Luyện Hư tầng tám mấy , nhắc cũng chẳng ý nghĩa gì. Gia thế? Tuy Liễu Yểu Điệu và ca ca nàng là cô nhi, nhưng họ tệ đến mấy cũng thể lấy chuyện mà giở trò.
Cuối cùng, hai cũng một phát hiện bất ngờ!
Đó chính là Phượng Khê luôn dùng rượu! Tuy là chuyện nhỏ, nhưng điều đó cho thấy thái độ của nàng vấn đề! Không đủ tôn trọng Lữ đại sư và những khác!