Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1793
Cập nhật lúc: 2025-07-28 12:14:46
Lượt xem: 83
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1793. Thì ngươi cũng .
Phượng Khê lời Cừu môn chủ, vành mắt đỏ hoe.
"Cừu môn chủ, lo lắng cho con như , thật sự khiến con quá cảm động! con thể ! Lữ đại sư và những đó đến Tinh Diệu Môn, chắc chắn con ở đây! Nếu con , họ nhất định sẽ trút giận lên Tinh Diệu Môn. Vì , con ở , như mới liên lụy Tinh Diệu Môn."
Nghe Phượng Khê , Tào điện chủ suýt nữa cảm động đến phát . Những mặt ở đó cũng . Ngay cả Cừu môn chủ cũng thấy tiểu cô nương Liễu Yểu Điệu thật , tiếc là mệnh may, ký kết khế ước với Thiên Đạo Bia.
Mạc Thiên Khoát : "Đan Các tuy thế lực lớn, nhưng cũng sẽ gì Tinh Diệu Môn chúng , con cứ !"
Tào điện chủ cũng theo đó khuyên nhủ.
Phượng Khê lắc đầu: "Dù con về Thiên Diễn Đạo Tông, họ vẫn sẽ đuổi theo, đến lúc đó con vẫn sẽ chọn . Liễu Yểu Điệu con tuy bản lĩnh gì, nhưng tuyệt đối sẽ tham sống sợ ch/ết mà liên lụy tông môn! Hơn nữa, con và Tiết Vũ thực thỉnh thoảng vẫn liên lạc, cũng h/ận con đến thế, chừng đến để b/áo th/ù, mà là chuyện khác."
Cừu môn chủ và những khác đều cho rằng những lời của Phượng Khê chỉ là để an ủi họ.
Tiết Vũ là kẻ ngốc, sắp tức thành cá nóc , thể liên lạc với nàng?!
Cừu môn chủ thấy Phượng Khê chịu , cũng đành chịu. để trốn tránh trách nhiệm, vội vàng gửi tin nhắn cho Địch tông chủ. Ngụ ý là, để nàng , là nàng tự , nếu nàng để Lữ đại sư đánh chế/t hoặc bắt , Thiên Diễn Đạo Tông các ngươi đừng trách .
Địch tông chủ nhận tin nhắn lập tức sốt ruột! Vội vàng truyền tin cho Đằng đường chủ, bảo nhất định bảo vệ Phượng Khê, dù xé rách mặt với Đan Các cũng .
Bên ngoài sơn môn, Lữ đại sư trong lòng vô cùng kích động. Sắp gặp tiểu đồ yêu quý , ông thật sự dâng trào cảm xúc! Suốt đường ông ngừng hỏi Tiết Vũ về Phượng Khê, tuy Tiết Vũ cũng hạn, nhưng chỉ là vài ba lời, Lữ đại sư cũng nhận định Phượng Khê là kỳ tài đan đạo!
Tiết Vũ lúc trong lòng thấp thỏm yên. Hắn vốn với Phượng Khê một tiếng, nhưng Lữ đại sư cho, sợ rước họa . Tiết Vũ sợ gì khác, mấu chốt là sợ Phượng Khê lấy giấy nợ . Tuy kết quả là giống , nhưng khó tránh khỏi vị sư phụ vốn thiên vị đến tận xư/ơng tường sẽ đ/ánh .
Chờ mãi chờ mãi, cuối cùng một đám đông đúc kéo . Điền điện chủ vội vàng bước lên hành lễ.
“Không Lữ đại sư đại giá quang lâm, điều thiếu sót trong việc nghênh đón, mong ngài thứ tội!”
Những khác cũng lượt hành lễ.
Lữ đại sư thiếu kiên nhẫn : “Được , những lời khách sáo đừng nữa, hỏi ngươi, Liễu Yểu Điệu ở Tinh Diệu Môn các ngươi ?”
“Liễu Yểu Điệu quả thật đang khách ở Tinh Diệu Môn chúng ……”
Chưa kịp để Điền điện chủ hết, Lữ đại sư ngắt lời: “Nàng ở đây là , bớt lời vô nghĩa, mau dẫn gặp nàng!”
Điền điện chủ thầm nghĩ, quả nhiên là đến tìm Liễu Yểu Điệu, hơn nữa tư thế chắc chắn sẽ bỏ qua dễ dàng. Tiểu cô nương Liễu Yểu Điệu lành ít dữ nhiều ! Tuy ý khuyên giải vài câu, nhưng cân nhắc phận của , lời đến miệng nuốt .
“Lữ đại sư, mời trong!”
Lữ đại sư nhanh, Điền điện chủ và những khác đành tăng tốc theo. Những tu vi thấp hơn bỏ hai dặm đường!
Rất nhanh, đến Nghị Sự Điện. Cừu môn chủ đích tận cửa Nghị Sự Điện đón tiếp, để tỏ lòng kính trọng đối với một cửu đỉnh luyện đan sư như Lữ đại sư.
“Lữ đại sư, vãn bối đợi ngài lâu , mời trong!”
Lữ đại sư dù ưa cái vẻ đáng tiền của , nhưng đối phương dù cũng là môn chủ của Tinh Diệu Môn, nên ông gật đầu, coi như cũng nể mặt Cừu môn chủ một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1793.html.]
Sau khi an vị, Lữ đại sư bắt đầu quanh: "Ai là Liễu Yểu Điệu?"
Cừu môn chủ vội : "Lữ đại sư, ngài đến tìm Liễu Yểu Điệu ? Nàng của Tinh Diệu Môn chúng , nên đến tham gia, nếu ngài gặp nàng, sẽ phái gọi nàng đến."
Lời của ý đồ rõ ràng, đó là phủi sạch mối q/uan h/ệ giữa Tinh Diệu Môn và Phượng Khê, tránh để Lữ đại sư trút giận lên Tinh Diệu Môn.
Không ngờ, , Lữ đại sư liền dậy. "Không cần phiền phức , nàng ở ? Ta tìm nàng!"
Cừu môn chủ thầm nghĩ, xem Lữ đại sư nóng lòng xử lý Liễu Yểu Điệu ! Ông vì trút giận cho đồ Tiết Vũ mà thể đến mức , thật đúng là cưng chiều đồ mà! Nếu Tiết Vũ suy nghĩ của , chắc chắn sẽ phun nước bọt mặt mất! Sư phụ thì cưng chiều đồ , tiếc là cưng chiều ! Mà là tiểu đồ từng gặp mặt!
Lúc , lương tâm ch/ết từ lâu của Cừu môn chủ sống , cân nhắc lời một chút, mới :
“Lữ đại sư, Liễu Yểu Điệu và cao đồ của ngài đây chút xích mích, nàng , ngài thể giơ cao đ/ánh khẽ tha cho nàng một ? Chỉ cần ngài tha cho nàng , ngài điều kiện gì cứ việc , tin Thiên Diễn Đạo Tông nhất định sẽ đồng ý.”
Lữ đại sư ngẩn một chút, liếc :
“Nói cái gì linh tinh ?! Thanh niên chút mâu thuẫn chẳng bình thường ?! Ta già , còn xen mấy chuyện ?! Lần đến là Tiết Vũ Liễu Yểu Điệu thiên phú luyện đan kinh , nên khảo hạch nàng một phen.”
Cừu môn chủ: ???!!!
Những khác: ???!!!
editor: bemeobosua
Dù Liễu Yểu Điệu thiên phú, cũng đáng để cửu đỉnh luyện đan sư đích đến tìm nàng ? Chẳng lẽ thiên phú của nàng còn mạnh hơn cả Tiết Vũ? Mọi lúc mới nhớ Phượng Khê đó nàng và Tiết Vũ thỉnh thoảng liên lạc, chẳng lẽ là thật ?
Cừu môn chủ cố nén sóng gió trong lòng, vội : "Hay là bảo gọi Liễu Yểu Điệu đến , xa , sẽ đến nhanh thôi."
Lữ đại sư lúc mới xuống .
Quả nhiên, lâu , Phượng Khê đến. Mọi mơ hồ cảm thấy nàng đến, đại điện dường như sáng bừng lên mấy phần. Chẳng lẽ là vì nàng quá rạng rỡ?
Lữ đại sư cũng đang đ/ánh giá Phượng Khê, tiểu cô nương trông khá lanh lợi, chỉ là rốt cuộc bản lĩnh thật sự .
Tâm trạng Tiết Vũ lúc vô cùng phức tạp. Lần gặp mặt vẫn là kẻ t/hù, bây giờ gặp sắp thành sư . Ngoài việc quá hoang đường , cũng chẳng gì nữa.
Chưa kịp để Phượng Khê hành lễ, Cừu môn chủ : "Yểu Điệu , Lữ đại sư đích vì con mà đến, con còn mau bái kiến ông ?!"
Tào điện chủ thầm nghĩ, đó ngươi còn gọi Liễu Yểu Điệu, còn cố ý phủi sạch q/uan h/ệ, giờ gọi mật "Yểu Điệu" .
Hắn bên đang thầm châm chọc, Phượng Khê cung kính hành lễ với Lữ đại sư.
"Vãn bối Liễu Yểu Điệu xin kính chào Lữ đại sư!"
Trái tim đang treo lơ lửng của Tiết Vũ thả lỏng một nửa. Hắn thật sự lo lắng Phượng Khê đến gọi "Sư phụ!"
Lữ đại sư : "Miễn lễ, miễn lễ! Con chính là Liễu Yểu Điệu , sư con, , Tiết Vũ ít nhắc đến con với , quả nhiên là một đứa trẻ !"
Cừu môn chủ và những khác: "..."
Hóa ông cũng !
Tiết Vũ sư phụ tủm tỉm như sói đuôi to, trong lòng cũng chua chát. Hắn thể tưởng tượng những ngày sẽ khốn khổ đến mức nào !