Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 178

Cập nhật lúc: 2025-06-15 02:36:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

178. Vậy thì giúp nàng biến mộng tưởng thành chân thực đi thôi

Độc Cô viện trưởng trong lòng thầm mắng Tam hoàng tử Hách Liên Dục Hải ngu như heo!

Trước bao nhiêu con mắt mà cũng dám mở miệng không biết ngượng, bị Phượng Khê túm được thóp cũng chẳng oan.

Nếu không chen ngang kịp lúc, e là còn chưa kịp để Nhân tộc động thủ, Yếm tộc nhà các ngươi đã tự xé nhau rồi!

Nha đầu Phượng Khê kia, đúng là miệng mồm bén như dao!

Lời hắn nói lúc trước bảo con bé này “chơi vui lắm”, giờ đã bay lên tận chín tầng mây!

Chơi cái rắm!

Không bị nó dắt mũi cho đi đời nhà ma là may lắm rồi!

Hắn lập tức sai người truyền lệnh:

“Phượng Khê phát hiện Mộng Ly thạch, một nửa giao cho thư viện, một nửa thuộc về nàng, bất kỳ ai cũng không được dị nghị!”

Chưa hết, còn sai người lén đưa tin riêng cho Hách Liên Dục Hải, bảo hắn ngậm miệng, đừng gây chuyện nữa, không thì bị đá khỏi cuộc thi cho biết mặt!

Hách Liên Dục Hải không dám trái lời, liếc Phượng Khê một cái lạnh tanh, rồi tức giận bỏ đi.

Hắn vừa đi, đám học sinh hóng chuyện cũng lục tục tan, ai nấy còn bận làm khảo hạch đây!

Phượng Khê bèn bảo Hình Vu và mấy người kia tiếp tục đào, chờ đào xong khối Mộng Ly thạch to tướng kia thì hí hửng thu vào nhẫn trữ vật.

Tân Mộc thầm nghĩ: Vận khí Nhân tộc đúng là tốt đến thái quá!

Đào đại một cái lại móc ra nguyên khối Mộng Ly thạch lớn đến dọa người!

Nhưng nghĩ lại thì – có khối Mộng Ly thạch này, lớp Hoàng Tự bọn họ chắc chắn có thể lật kèo chiếm vị trí số một! Tức thì sướng rơn cả mặt!

Phượng Khê thấy hắn cười tươi như nắng mới, lúc này mới nhớ ra một lỗ hổng to đùng.

Nàng nói là tổ đội bị phân tán, lát nữa công bố kết quả thể nào cũng khai rõ từng tên, vậy chẳng phải bị bóc mẽ rồi sao?!

Thế là nàng nhanh chóng dùng thần thức rà soát tiếp.

Không ngờ thật sự lại tìm ra một khối to bằng bàn tay!

Nàng không khỏi nhủ bụng: “Tân Mộc còn nói Mộng Ly thạch khó tìm, toàn nhỏ như móng tay. Chứ đống này chẳng phải đang bán theo ký sao?!”

Nàng vội vàng gọi Tân Mộc:

“Quên nói với ngươi, tuy ta với ngươi cùng tổ đội, nhưng điểm thì tính riêng nha.”

Mặt Tân Mộc lập tức tối sầm!

Tính riêng điểm?! Vậy gọi gì là tổ đội nữa?!

Nói cách khác, khối Mộng Ly thạch to tướng kia không tính vào thành tích của bọn hắn?!

Thế thì chẳng phải vẫn đội sổ như cũ à?!

Phượng Khê thong dong nói tiếp:

“Nhưng ngươi yên tâm, dù sao chúng ta cũng là đồng đội, ta đây cũng không nỡ thấy các ngươi c.h.ế.t chìm.

Ta lại vừa dò ra được một khối to bằng bàn tay, các ngươi cứ đào đi, tính điểm bên các ngươi.

Chỉ là… Mộng Ly thạch thì thuộc quyền sở hữu của ta.

Ngươi thấy sao?”

Tân Mộc: Cầu còn không được!

Chỉ là… hắn vẫn thấy khối Mộng Ly thạch khi nãy tìm được trông cứ như mèo mù vồ trúng chuột chết, trong lòng hơi thấy không ổn.

Nhưng cuối cùng vẫn gọi thêm mấy học sinh lại đào thử một phen!

Dù sao thời gian cũng chẳng còn bao nhiêu, liều vậy!

Kết quả — thật sự đào được!

Vừa mới thu xong vào nhẫn trữ vật, giai đoạn đầu khảo hạch liền kết thúc.

Phải nói là mạo hiểm thành công trong gang tấc!

Chỉ là, bên thư viện mãi mà chưa công bố thành tích.

Vì thật sự… khó nói quá.

Nói trắng ra thì — bọn họ tưởng đám đệ tử Nhân tộc vừa vào là sẽ bị Yếm tộc đập cho te tua.

Ai ngờ, người ta leo thẳng lên hạng nhất!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-178.html.]

Cái này mà công bố thì mất mặt biết bao nhiêu?!

Cả bốn lớp bị đệ tử Nhân tộc nghiền nát như bột mì!

Nếu tính Nhân tộc như một đội riêng, thì theo quy tắc ban đầu, còn phải điều chỉnh lại chỉ tiêu loại, thật sự phiền c.h.ế.t đi được!

May là lão già Độc Cô biết co biết duỗi, thong thả lên tiếng:

“Phượng Khê chẳng phải bảo là ta giúp nàng tìm tổ đội sao? Vậy thì giúp nàng mộng tưởng thành sự thật luôn đi!

Tính điểm Nhân tộc chung với lớp Hoàng Tự!”

Bốn vị Hải trưởng lão: “…”

Về mặt không biết xấu hổ, chúng ta thật sự không đọ nổi ông!

Thế là, đạo sư khảo hạch khi cân đo Mộng Ly thạch, bèn gộp luôn khối Phượng Khê đào được vào điểm của lớp Hoàng Tự.

Tân Mộc quay sang nhìn Phượng Khê, khó hiểu: “Sao ngươi nói không giống ban tổ chức làm thế?”

Phượng Khê cũng không ngờ Thiên Khư thư viện lại không biết liêm sỉ đến vậy!

Mà thôi!

Vốn ta còn định dè dặt vì chuyện này là nói dối, không tiện giở trò.

Các ngươi đã cho ta mặt mũi như thế, vậy thì ta cũng không khách khí!

Nàng cười tươi như hoa, nói với Tân Mộc:

“Đoán chừng Độc Cô viện trưởng thấy ta với các ngươi hợp tác ăn ý, nên đổi quy tắc tạm thời thôi.

Như vậy cũng hay, vốn dĩ chúng ta chính là một đội, cần chi phân biệt ngươi – ta?”

Tân Mộc tin là thật, không truy hỏi thêm gì.

Chủ yếu là vì được thơm lây theo Phượng Khê, mấy chuyện nhỏ thế này cũng chẳng đáng so đo!

Rất nhanh, kết quả được công bố.

Lớp Hoàng Tự – đoạt ngôi vị đệ nhất, bỏ xa ba lớp còn lại cả vạn dặm!

Đám học sinh lớp Hoàng Tự chưa từng được nếm mùi vinh quang như thế!

Trước kia toàn là đếm ngược số một, giờ thì thẳng lưng hẳn ra, cười đến không ngậm nổi miệng!

Giai đoạn một khảo hạch kết thúc, mọi người có một canh giờ nghỉ ngơi. Ai nấy ngồi xuống đất thở dốc.

Một lát sau, lớp trưởng lớp Huyền Tự – Sở Liên Tu bước tới.

“Tân Mộc, ta khuyên ngươi đừng vội đắc ý! Mới chỉ là giai đoạn đầu thôi, chỉ dựa vào vận khí thì chẳng đi được bao xa!”

Tân Mộc vốn định nhịn, không muốn cãi nhau với hắn.

Chỉ là hắn không ngờ, Phượng Khê lại cười như gió xuân mà rằng:

“Đúng vậy, chúng ta thắng là nhờ vận khí đó!

Nói đi cũng phải nói lại, có thể đào được khối Mộng Ly thạch to thế này, cũng nhờ lớp Huyền Tự các ngươi giúp đấy!

Dù sao cũng là các ngươi đuổi bọn ta đến đúng cái chỗ ấy!”

Sắc mặt Sở Liên Tu lập tức đen như đáy nồi!

Theo lý, lớp Huyền Tự bọn họ đến muộn, chỉ có thể đi đào ở rìa.

Nhưng ỷ vào thực lực mạnh hơn lớp Hoàng Tự, liền đuổi người ta ra rìa.

Ai dè — ngược lại tặng luôn đại lễ cho họ!

Càng nghĩ càng tức!

Hắn nghiến răng:

“Ta không thèm đấu võ mồm với các ngươi! Chờ mà xem!”

Phượng Khê bĩu môi:

“Đừng nói chờ xem, nằm bò nhìn cũng được, bọn ta không ngán đâu!

Ngươi tưởng lớp Hoàng Tự tụi ta dễ bắt nạt lắm à?

Trước kia chỉ là giấu nghề, lần này chúng ta nhất định đoạt lại vinh quang vốn thuộc về mình!”

Sở Liên Tu tức muốn hộc m.áu, không nói nên lời!

Ngươi là một Nhân tộc mà câu nào cũng nói mình là lớp Hoàng Tự — ngươi còn biết ngượng là gì không?!

Loading...