Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1746
Cập nhật lúc: 2025-07-24 00:50:13
Lượt xem: 96
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1746. Ai thể cho chỗ đáng ở ?
Liễu thống soái đối với những lời lẽ "phượng ngôn phượng ngữ" của ai đó ch/ết lặng, chỉ coi như thấy gì. Bất quá, đôi khi cũng lấy lạ, vận khí của nha đầu ch/ết ti/ệt thực sự là một điều bí ẩn. Lúc lúc , nhưng chung thì hẳn là một đại khí vận. nhà ai đại khí vận cả ngày sét đ/ánh? Không hiểu , thực sự hiểu .
Trong lúc đang mê mang, Quế trưởng lão kinh hô thành tiếng:
“Là Xích Đốm Lưu Huỳnh Thảo! Ban đầu còn tưởng điển tịch ghi chỉ là truyền thuyết, ngờ Dạ Thâm Lưu Hoàng Thảo thế mà thật sự thể dị hóa thành Xích Đốm Lưu Huỳnh Thảo!”
Đạm Đài các chủ cùng các trưởng lão khác cũng đều phát hiện tương tự, khỏi vui mừng khôn xiết! Xích Đốm Lưu Huỳnh Thảo là dược thảo cấp Thiên, hơn nữa là loại dược thảo cấp Thiên mà thị trường hầu như từng xuất hiện, giá trị thể đo lường! Đặc biệt Toàn Cơ Các là môn phái lấy luyện đan chủ, Xích Đốm Lưu Huỳnh Thảo, chừng thể nghiên cứu một ít đan phương mới.
Cốc Lương trưởng lão Quế trưởng lão giải thích một hồi, tức khắc tiếng heo kêu!
“Ha ha ha! Ta liền đứa nhỏ Yểu Điệu phúc lớn mạng lớn tạo hóa lớn, mỗi đều thể gặp dữ hóa lành, gặp nạn thành tường, hổ là tử của Cốc Lương Xuyên !”
Có Yểu Điệu như , thật quá phúc phần! Hắn còn đổi tên thành Cốc Lương Phúc Tính!
Đạm Đài các chủ thập phần cao hứng, keo kiệt chút nào tán thưởng Phượng Khê. Vận khí cũng là một loại thực lực! Khen một phen xong :
“Yểu Điệu, con giúp Toàn Cơ Các chúng một ân tình lớn, con điều kiện gì cứ việc đề , chỉ cần thể , nhất định sẽ thỏa mãn con!”
Cốc Lương trưởng lão nhanh chóng nháy mắt hiệu cho Phượng Khê. Ý tứ rõ ràng, bảo nàng “hét giá” thật cao, đòi nhiều lợi ích ! Phượng Khê chỉ coi như thấy, đối Đạm Đài các chủ :
“Các chủ, đó truy cứu trách nhiệm tổn hại của con, giờ con thể tìm đề điều kiện ?! Hơn nữa, tất cả bất quá là cơ duyên xảo hợp mà thôi, con dám nhận công.”
Đạm Đài các chủ nàng , càng thêm cảm thấy tiểu cô nương mang tấm lòng son sắt, là một đứa trẻ bụng lương thiện. Lại Cốc Lương trưởng lão một bên đôi mắt đều sắp chớp giật, chỉ thể cảm thán một câu, lão thần côn Cốc Lương Xuyên mệnh thật !
Tuy Phượng Khê cái gì cũng cần, nhưng Đạm Đài các chủ cũng thể thật sự cho gì, thậm chí lấy cớ “trưởng giả ban thưởng thể từ chối”, tặng cho Phượng Khê mấy chục viên đan dược cùng một trăm vạn linh thạch. Phượng Khê thấy nàng thật sự cho, chỉ đành “miễn cưỡng” nhận lấy.
Sau đó, chút ngượng ngùng : “Các chủ, Tiêu trưởng lão của tông môn chúng con mê luyện đan, con mang vài cọng Xích Đốm Lưu Huỳnh Thảo về cho ông nghiên cứu, ạ?”
Đạm Đài các chủ chút do dự đồng ý, lập tức bảo Quế trưởng lão đào năm cây Xích Đốm Lưu Huỳnh Thảo cho Phượng Khê.
Trải qua phen hỗn loạn , trời tờ mờ sáng. Đạm Đài các chủ thấy Phượng Khê còn chút suy yếu, liền cho dùng giường nệm khiêng nàng về khách xá, hơn nữa dặn dò nàng nghỉ ngơi cho , để tiện tối đến xem Bắc Đẩu Huyết Liên. Phương Huyên cùng những khác khi đều sôi nổi tặng lễ tạ ơn cho Phượng Khê, nhận cũng . Phượng Khê từ chối nổi, đành nhận lấy.
Mọi ngoại đạo hết, Cốc Lương trưởng lão bắt đầu quở trách Phượng Khê.
“Con nha đầu luôn thích hùng? Nếu tiền bối béo tay, cái mạng nhỏ của con toi !”
“Trời sập cao lo, nào cần đến những tên lùn như chúng dũng chiến đấu?!”
“Còn nữa, Đạm Đài các chủ bảo con đề điều kiện, con nên mạnh tay vặt nàng một khoản, trắng cần!”…
Phượng Khê thấy ngừng nghỉ, liền yếu ớt :
“Sư phụ, con với con, nhưng con ?! Nói đến, ít nhiều Miêu trưởng lão, kịp thời cho con uống đan dược nhất…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1746.html.]
Nghe Phượng Khê nhắc đến Miêu trưởng lão, ánh mắt Cốc Lương trưởng lão tức khắc chút mơ hồ chừng. Phượng Khê vỗ trán:
“ , sư phụ, đó đẩy Miêu trưởng lão một phen ? Tuy lúc đó là do quá lo lắng cho con, nhưng cũng khỏi chút lỗ mãng. Người xin Miêu trưởng lão ?”
Cốc Lương trưởng lão lúc mới nhớ đến chuyện , tuy trong lòng chút ảo não, ngoài miệng :
“Nàng giấy, đẩy một chút thì gì ?! Thôi , ít mấy chuyện vớ vẩn , con nghỉ ngơi cho , tối còn xem Bắc Đẩu Huyết Liên nữa!”
Nói xong, chút mất hồn mất vía bỏ .
editor: bemeobosua
Trong lòng Phượng Khê buồn , lúc cùng Quân Văn trao đổi ánh mắt "hóng dưa", đó khặc khặc quái dị.
Lệ Trạch một bên: “…”
Ai thể cho chỗ đáng ở ? Bất quá, hiện tại càng quan tâm chính là:
“Sư , ngươi chạy nhanh như ? Có ngươi bí quyết gì ?”
Quân Văn thầm nghĩ, bí quyết ư? Đây là vô rèn luyện từ những giây phút sinh tử! Hắn đang trả lời thế nào thì Phượng Khê thở dài.
“Sư , cũng và ca ca từ nhỏ lưu lạc, để chạy trốn chỉ thể khiến chạy nhanh hơn một chút, nhanh hơn một chút nữa. Lâu dần, cũng luyện một đôi chân nhanh như bay. Nên cái bí quyết nha, chính là ép mà .”
Quân Văn lập tức cũng theo thở dài, còn lộ vài phần thống khổ, tựa hồ là nhớ chuyện cũ mấy thoải mái. Lệ Trạch tức khắc cảm thấy … Thật đáng chế/t nha! Lại chọc sư sư đau buồn!
Trong lúc đang khổ sở, Phượng Khê lấy mấy cái bình sứ đưa cho .
“Sư , những viên đan dược cứ giữ lấy, để chuẩn cho bất cứ tình huống nào.”
Lệ Trạch thấy ký hiệu Toàn Cơ Các bình sứ, đầu lắc như trống bỏi!
“Sư , đây là lễ tạ ơn của Toàn Cơ Các cho , thể nhận?!”
Phượng Khê ôm đầu: “Ai da, sư , mau nhận lấy , bằng mà sốt ruột, đầu đau mất!”
Lệ Trạch còn cách nào, lúc mới nhận lấy. Hắn cảm thấy kiếp nhất định nhiều việc thiện, nên kiếp mới gặp tiểu sư như . Còn về sư phụ thần côn, ừm, thể là kiếp thiếu nợ ông ! =)))
Quân Văn và Lệ Trạch , Phượng Khê ăn chút gì, tu luyện hai canh giờ, đó bắt đầu ngủ bù. Nàng tỉnh giấc, Quế trưởng lão liền đến mời bốn thầy trò bọn họ xem lễ.
Để tỏ vẻ tôn trọng, Phượng Khê chẳng những tự một bộ quần áo mới, mà còn bảo ba Cốc Lương trưởng lão cũng đều quần áo mới, còn dùng mấy thanh khiết thuật. Quế trưởng lão thấy thế, càng thêm cảm thấy tiểu cô nương Liễu Yểu Điệu thật tồi! Đáng tiếc nàng là tử truyền của Thiên Diễn Đạo Tông, nếu là tử truyền của Toàn Cơ Các các nàng thì mấy! Tuy tu vi thấp chút, nhưng nếu bồi dưỡng , khẳng định thể thành tài!
Quế trưởng lão dẫn bốn thầy trò Cốc Lương trưởng lão qua hơn một chục trạm kiểm soát, lúc mới tiến một đỉnh núi. Lại trải qua ba đạo trạm kiểm soát, lúc mới tiến một tòa sơn động thập phần rộng lớn. Phượng Khê khỏi sững sờ. Bởi vì cảnh tượng mắt giống hệt nàng mơ thấy. Một phương hồ nước, nước mờ mịt, một gốc hoa sen nhẹ nhàng lay động. Cành hoa vươn khỏi mặt nước bảy nụ hoa đỏ thắm, đỏ tươi như m/áu. Tất cả đều khớp! Ai u uy, chẳng lẽ nàng hiện tại đều bản lĩnh ? Nàng ưu tú đến ?!
Liễu thống soái: “…”
Các phương diện khác , chỉ riêng về mặt tự tin , nha đầu ch/ết ti/ệt tuyệt đối thể xứng danh chủ nhân hai giới.