Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 174
Cập nhật lúc: 2025-06-15 02:36:33
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
174. Cạn lời là ngôn ngữ thông dụng của chúng ta
Xuân hộ pháp nhịn mãi nhịn mãi rồi cũng không nhịn được, nghiến răng hỏi:
"Sao mấy đệ tử kia cứ nghĩ tới Phượng Khê là phá được ảo cảnh nhanh thế?"
Hải trưởng lão cười hiền:
"Tiểu Khê nhà ta tâm địa lương thiện, ngày thường hay giúp đỡ bọn họ, lúc then chốt lại truyền cho bọn họ sức mạnh tình thương, giúp bọn họ phá tan ảo ảnh."
Ba người Cổ trưởng lão: "..."
Ngươi trông coi Tàng Thư Các bao nhiêu năm, hóa ra là để luyện cái mồm cho giỏi điêu ngoa đấy hả?!
Xuân hộ pháp cũng xịt keo, đành ngậm bồ hòn, quay sang nhìn chằm chằm vào màn hình truyền ảnh thạch.
Tịch đạo sư lạnh giọng tuyên bố:
"Hạng mục thứ hai của kỳ khảo hạch nhập học là kiểm tra tư chất, cụ thể là trong thời gian một nén nhang, ai hấp thu linh khí được nhiều hơn thì tư chất càng tốt."
Vừa dứt lời, trước mặt mỗi người liền xuất hiện một viên cầu trong suốt. Chỉ cần đặt tay lên là có thể bắt đầu hấp thu linh khí.
Chỉ cần một nửa viên cầu đổi thành màu đen thì coi như thông qua.
Hải trưởng lão và ba người còn lại cau mày.
Bởi vì trong viên cầu này không phải là linh khí thuần khiết, mà còn lẫn cả khí âm tà. Hấp thu từ từ còn dễ chịu, chứ hấp thu nhanh sẽ làm thân thể khó chịu, nặng thì còn ngã gục ngay tại chỗ!
Xuân hộ pháp cũng nhíu chặt mày.
Bởi ban đầu đâu phải định khảo hạch theo kiểu này. Đây rõ ràng là cố tình làm khó Nhân tộc!
Nhưng mà giờ trước mặt Tịch đạo sư, hắn cũng không dám vạch trần, đành phải chờ khảo hạch xong tìm lý do nhận đệ tử sau vậy.
Tịch đạo sư vừa ra hiệu bắt đầu, Phượng Khê vừa đặt tay lên viên cầu liền... Bùm! — Nổ!
Phượng Khê giật nảy mình:
"Không liên quan đến ta nha! Tự nó nổ đó! Ta không có tiền đền đâu nha, đừng hòng bắt ta đền!"
Tịch đạo sư: "..."
Thật sự coi mình ghê gớm lắm hả?! Cái tu vi cỏn con kia mà cũng đòi nổ thí nghiệm cầu? Đang mơ à?
Tịch đạo sư nhịn cơn giận, ra lệnh mang tới cho Phượng Khê một viên cầu mới.
Kết quả, Phượng Khê vừa đặt tay lên — lại Bùm! nổ!
Phượng Khê mặt trắng bệch, mếu máo:
"Lại đưa ta đồ hư nát nè! Các ngươi định lừa tiền ta hả?!"
Tịch đạo sư suýt nữa nghẹn máu, lại phải cho người đưa tới một viên cầu khác.
Mười lăm phút sau——
Tổng cộng 28 viên cầu nổ tung!
Tịch đạo sư mặt xanh như tàu lá chuối.
Những viên cầu kia đều làm từ vật liệu đặc chế đắt đỏ, cả Thiên Khư thư viện cũng chỉ có năm mươi viên, giờ nổ bay mất quá nửa!
Nếu viện trưởng Độc Cô biết chuyện, chắc chắn sẽ lột da hắn ra bây giờ chạy còn không kịp!
Đặc biệt cái khảo hạch này còn là hắn tự ý đổi!
Tịch đạo sư nghiến răng ken két, nghẹn lời nói:
"Khỏi đo lường gì hết! Các ngươi... trực tiếp vào học viện luôn đi!"
Phượng Khê thầm nghĩ, ngươi sớm nói có phải bớt bao nhiêu chuyện không!
Hại Tiểu Hắc Cầu nhà ta phí biết bao nhiêu công sức.
Không sai, vừa nãy mỗi lần Phượng Khê đụng vào thí nghiệm cầu, Tiểu Hắc Cầu lại âm thầm truyền một đống khí âm tà vào bên trong, ép cho viên cầu nổ tung.
Nó cũng khổ lắm chứ bộ!
Cực khổ hút khí âm tà về, giờ mới tí đã phải xả ra hơn phân nửa!
Sau khi vào Thiên Khư thư viện, đám Quân Văn cảm thấy cái gì cũng mới mẻ.
Dù sao bọn họ vốn là đệ tử trong môn phái, chưa từng tới trường học kiểu này.
Phượng Khê thì quen quá rồi, trong lòng thầm nghĩ: cái thư viện này chẳng khác trường học thời hiện đại là mấy.
Khương đạo sư dẫn bọn họ tới khu khảo hạch nhập môn, hỏi:
"Các vị, học sinh của chúng ta đang ở trong đó tiến hành khảo hạch. Các ngươi muốn vào ngay hay nghỉ ngơi lát nữa vào?"
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Phượng Khê.
Phượng Khê hỏi lại:
"Luật lệ khảo hạch thế nào?"
Khương đạo sư cười tủm tỉm:
"Không có luật! Chỉ xét kết quả cuối cùng thôi.
Nhiệm vụ cũng là ngẫu nhiên đưa ra, vào trong rồi mới biết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-174.html.]
Phượng Khê: (???)
Không có luật hả? Tốt lắm!
Ta đây thích nhất kiểu... muốn chơi sao thì chơi!
Khương đạo sư nhìn đôi mắt sáng rực của Phượng Khê, chẳng hiểu sao trong lòng dâng lên cảm giác bất an.
Hắn lắc đầu tự nhủ:
Ảo giác thôi! Toàn là ảo giác!
Dù sao thực lực đám Nhân tộc này cũng bị áp chế cả rồi, vào khảo hạch chẳng khác nào dê vào miệng cọp, để học sinh Yếm tộc nhà ta tha hồ đánh thôi!
Lo cái gì chứ?
Phượng Khê hô lên:
"Thời gian quý báu, chúng ta vào luôn đi!"
Khương đạo sư lập tức mở cổng, để bọn họ nối đuôi tiến vào.
Bốn vị trưởng lão thì được mời vào phòng theo dõi khảo hạch thực tế, nơi đã có viện trưởng Độc Cô và các đạo sư đang chờ.
Tâm trạng của Độc Cô viện trưởng? Cực kỳ tệ!
Lý do: mới nổ bay 28 viên cầu thí nghiệm!
Ông ta đã mắng Tịch đạo sư đến mức m.á.u chó đầy đầu, phạt luôn ba mươi năm tiền lương!
Nhưng nhìn thấy các trưởng lão Nhân tộc tới, vẫn cố nặn ra nụ cười tiếp đón.
Mọi người vừa ngồi xuống, ánh mắt đã đổ dồn lên màn truyền ảnh thạch.
Trên đó, Phượng Khê và nhóm người đã bị một đám học sinh Thiên Khư thư viện vây quanh.
Độc Cô viện trưởng "tốt bụng" giải thích:
"Đám này là học sinh lớp Hoàng Tự, phần lớn tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, có vài đứa Trúc Cơ trung kỳ.
Thực lực yếu nhất học viện rồi.
Dù số lượng có hơi đông hơn các vị một chút, nhưng ta tin rằng họ sẽ không lấy đông h.i.ế.p ít đâu!"
Hải trưởng lão và mấy người bên cạnh âm thầm nghiến răng.
Cái gọi là "hơi đông" ấy hả? Người ta một lớp ba bốn mươi đứa!
Trong khi đó bên họ, bốn người Giang Tịch tu vi Trúc Cơ trung kỳ, còn lại đều là Luyện Khí kỳ, riêng Phượng Khê thì thảm nhất — mới luyện khí tầng một!
Dù có solo từng người, cũng không có cửa thắng.
Yếm tộc hành xử thế này, mặt mũi còn đâu?!
Đúng lúc đó, bọn họ thấy Phượng Khê tươi cười rạng rỡ nói:
"Độc Cô viện trưởng cho phép bọn ta chọn gia nhập một lớp, rồi cùng lớp khác thi đấu.
Thắng thì được thưởng lớn đó!
Gặp nhau là có duyên, hay là... cho tụi ta gia nhập lớp các ngươi luôn đi?"
Học sinh lớp Hoàng Tự nhìn nhau ngơ ngác:
Gia nhập lớp tụi ta? Không phải đánh nhau à?
Lớp trưởng Tân Mộc dè chừng hỏi:
"Ngươi nói thật chứ?"
Phượng Khê liếc xéo:
"Ta gạt ngươi làm gì?
Độc Cô viện trưởng còn dặn rõ: thực lực phải cân bằng mới luận bàn được.
Chẳng lẽ các ngươi thấy lấy đông h.i.ế.p ít mới vinh quang?
Hay các ngươi nghĩ Độc Cô viện trưởng còn không có nổi chút tự tin đó?
Nếu không tin thì bọn ta tìm lớp khác gia nhập cũng được!"
Tân Mộc và đám bạn thì thào bàn bạc hồi lâu, cuối cùng đồng ý cho Phượng Khê bọn họ gia nhập.
Dù sao lớp Hoàng Tự cũng yếu nhất, thêm mấy người này biết đâu lại thắng được lớp khác.
Thế là Phượng Khê cùng đồng bọn thuận lợi trà trộn vào lớp Hoàng Tự.
Không những thế, nàng còn vẽ cho mỗi người một vệt lửa đỏ trên trán làm dấu hiệu, vô cùng khí thế tuyên bố:
"Kể từ giờ, chúng ta là đồng bọn! Là bạn cùng lớp! Là chiến hữu vai kề vai!
Vì vinh quang của lớp Hoàng Tự, chúng ta sẽ dũng cảm tiến lên, phấn đấu quên mình! Xung phongggg——!"
Nói xong, như một con nai nhỏ nhảy nhót lao lên đầu tiên!
Độc Cô viện trưởng: "..."
Đám người Hải trưởng lão: "..."
Cạn lời là ngôn ngữ thông dụng của chúng ta!