Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1738

Cập nhật lúc: 2025-07-23 04:29:00
Lượt xem: 112

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1738. Ngũ sư , thực vẫn thích dáng vẻ ngông nghênh bất kham của hơn!

 

Quân Văn cả lập tức còn ! Mỗi nửa đêm tỉnh mộng nhớ cảnh tượng đầu tiên gặp tiểu sư , đều hận thể tát cho hai cái. Điều lo lắng nhất là tiểu sư sẽ nhớ chuyện năm xưa, thế mà cái gương nát tái hiện y như hôm qua! Thật là thiếu đạo đức quá thể!

Trong lúc đang thấp thỏm, Phượng Khê "phụt" một tiếng bật

"Ngũ sư , lúc còn trẻ thì đúng là trẻ thật!"

Quân Văn: "..."

 Tuy chút cạn lời, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần tiểu sư lôi chuyện cũ .

 

Ngay đó Phượng Khê : "Ngũ sư , thực vẫn thích dáng vẻ ngông nghênh bất kham của hơn!"

Quân Văn: "..." 

Khoảnh khắc tăm tối nhất của đời !

Trong lúc đang bực bội, con Đào Địa Gai Thú biến dị tò mò

"Người gương là ai thế? Người nhà của ngươi ? Sao cứ thấy con nhỏ gầy nhom quen mắt thế nhỉ? Trông vẻ bản lĩnh đấy!"

Quân Văn: "..." 

 

Tiểu sư dịch dung , mà ngươi cũng thấy quen mắt ư? Còn nữa, ngươi thế là đang mỉa mai lúc đó mắt m/ù ?! Thế là, trực tiếp nhốt con Đào Địa Gai Thú biến dị !

Con Đào Địa Gai Thú biến dị ngơ ngác! 

"Trời ơi!" 

, nhốt ? lúc nó đừng gọi ông trời, gọi bà ngoại ông trời cũng vô ích. Quân Văn lúc chỉ nhanh chóng lật qua cái trang lịch sử đen tối , sức mà quan tâm nó?!

May mà Phượng Khê chủ động chuyển chủ đề:

 "Ca, xem tại cái gương chiếu khoảnh khắc 'tỏa sáng' của sư phụ và ?"

Quân Văn: "..." 

 

Muội chắc đó là khoảnh khắc tỏa sáng, chứ khoảnh khắc mất mặt ư?

Hắn suy nghĩ : "Sư phụ bảo cái gương là gương nát, nãy gương đắn, là vì và sư phụ nó, nên nó đang t/rả th/ù chúng ?"

Phượng Khê thấy lý, bèn quyết định tự thử xem. 

"Ca, thực cũng thấy sai, cái gương đúng là đắn thật, hơn nữa chẳng tác dụng gì, chỉ hoa mà quả!"

Nói xong, nàng chằm chằm mặt gương. Nàng tò mò mặt gương sẽ hiện lịch sử đen tối nào của nàng?

 

Ngay đó, mặt gương hiện lên một rừng hoa rực rỡ, thậm chí còn một dải cầu vồng! Phượng Khê và Quân Văn im lặng. Một lát , Phượng Khê sang Quân Văn:

 "Ca, thực cũng hiểu, dù con đường đều là vạn trượng hào quang, căn bản chẳng lịch sử đen tối nào."

Quân Văn: "... Ta nghĩ là vì khẩu Phật tâm xà, tuy ngoài miệng mắng nó, nhưng trong lòng thấy cái gương khá ."

Phượng Khê "hắc hắc" bật .

thật. Cái gương những , mà còn thể xem lịch sử đen tối của khác, vui thật!

 

, điều kiện để kích hoạt đúng là như Quân Văn suy đoán , Gương Vô Danh mới ? Phượng Khê quyết định thử xem. Thế là, nàng bảo Quân Văn tiếp tục ở đây nghiên cứu Kiếm Ý Thạch, còn nàng thì cầm gương, nghênh ngang tìm đề cử tiếp theo.

Lệ Trạch đang ở trong phòng ngây ngô với Bút Huyền Duật, giấc mơ tưởng chừng xa vời của , ngờ thành hiện thực! Nghe Phượng Khê gọi ở ngoài sân, vội vàng chạy đón.

Không đợi , Phượng Khê vung vẩy cái Gương Vô Danh trong tay về phía

"Sư , thấy cái gương thế nào?"

 

Nói thật, Lệ Trạch thấy cái gương chẳng cả! Hễ là linh khí phẩm cấp một chút, vẻ ngoài đều khiêm tốn, trầm lắng, cái loại lấp lánh ánh vàng ?! Trông tục quá! , hiện tại Phượng Khê với con mắt "filter", nỡ nàng buồn, thế là, cắn răng

"Cái gương khá , ừm, tiện mang theo, mặt gương cũng bóng loáng."

Phượng Khê: ... Khen gượng ép ?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1738.html.]

"Sư , thấy thứ hoa mà quả ?"

Lệ Trạch lắc đầu như trống bỏi! 

"Không thấy! Ta thấy cái gương khá , hợp với ."

Phượng Khê: "..." 

 

Sự thẳng thắn của ? Bỏ nhà ?!

Nàng từ Lệ Trạch thể thu hoạch gì, chỉ trò chuyện vài câu, nàng liền tìm tới " hại" tiếp theo.

Tô Siêu thấy Phượng Khê tới tìm , chút sủng mà hoảng, pha mời bánh ngọt, thậm chí lúc xuống cũng chỉ ở mép ghế. Đủ để thể hiện sự tôn kính với vị minh chủ .

Đừng rời đạo tràng, một ngày là minh chủ, cả đời là minh chủ!

Sau vài câu xã giao, Phượng Khê lấy Gương Vô Danh .

 "Tô sư , thấy cái gương thế nào?"

 

Tô Siêu lập tức giơ ngón cái lên! 

"Cái gương xưa, kẻ đến, tuyệt đối là gương ! Chỉ minh chủ với tuệ nhãn thức châu mới thể mang nó khỏi bảo khố, đổi thành kẻ mắt m/ù như , chắc chắn hàng."

Phượng Khê: "..." 

Nàng cảm thấy khó để lời về Gương Vô Danh từ miệng những cùng thế hệ! Haizz! Vẫn là câu đó, sức hút nhân cách quá mạnh!

Người cùng thế hệ , tìm vài vị trưởng lão thử xem?

 

Thế là, nàng tới tìm Đằng đường chủ. Khi nàng hỏi câu hỏi tương tự, Đằng đường chủ

"Yểu Điệu, con đừng sư phụ con, nếu cái gương thể cất bảo khố, đương nhiên chỗ độc đáo của nó, chừng con nhanh sẽ phát hiện."

Lời ông tất nhiên thật lòng! Cái Gương Vô Danh thể là món vô dụng nhất trong bảo khố! Nghe năm đó nó cất bảo khố một ẩn tình khác, nhưng cụ thể là gì thì ai .

Có khi là vị tiền bối nào đó của tông môn thích mấy thứ màu vàng , xuất phát từ tư tâm mới cất nó bảo khố. những chuyện cần thiết với Yểu Điệu, kẻo nàng buồn.

 

Phượng Khê một nữa nhận lời dối thiện ý, đó tìm Bạch trưởng lão, Tiêu trưởng lão...

Khi nàng ngay cả Biện trưởng lão vốn luôn thẳng thắn cũng dối để an ủi nàng, nàng liền thể nào ở Thiên Diễn Đạo Tông lời về cái gương nát.

Không đúng! Nàng thể tìm sư phụ thần côn của nàng mà! Biết còn thể thấy lịch sử đen tối khác của !

 

editor: bemeobosua

 

Nghĩ đến đây, Phượng Khê nhấc chân tìm Cốc Lương trưởng lão. 

"Sư phụ, sư phụ! Con tới !"

Cốc Lương trưởng lão thấy Phượng Khê, thấy cái Gương Vô Danh trong tay nàng, ngũ quan nhăn nhúm thành một cục. 

"Yểu Điệu , lúc đó đông cũng tiện , con xem ngày thường con lanh lẹ thế mà chọn cái thứ phế vật ? Con bảo nó ngoài dùng gương bình thường thì còn ích lợi gì?! Gạch xanh trong bảo khố còn đáng giá hơn nó..."

Phượng Khê cảm thấy thỏa mãn vô cùng! Giờ phút mấu chốt vẫn là sư phụ thần côn! Có chuyện thật sự dám nha!

Hai thầy trò trò chuyện vài câu, Phượng Khê nhanh chóng chạy về sân. Nàng lấy rương đá , trong.

 

Quân Văn cũng vội vàng tới gần, vẻ mặt kích động : "Tiểu sư , chúng xem lịch sử đen tối của ai?"

Tiểu sư ngoài lâu như , chắc chắn thu thập nhiều Gương Vô Danh .

Phượng Khê , hiệu cho tự xem.

Mặt gương nhanh chóng hiện lên vài hình ảnh, nhân vật chính chỉ một.

Cốc Lương trưởng lão nổ thành đầu trọc, Cốc Lương trưởng lão Địch tông chủ đá mà chạy cong mông, Cốc Lương trưởng lão Miêu trưởng lão của Toàn Cơ Các đuổi chạy như chó...

Có lẽ vì lịch sử đen tối của nào đó quá nhiều, mặt gương từ rõ ràng dần trở nên mờ ảo, cho đến khi biến thành mặt gương bình thường.

Phượng Khê cảm khái với Quân Văn: 

"Sư phụ chúng hổ là trụ cột tông môn hoan nghênh nhất, cho Gương Vô Danh quá tải luôn !"

 

Loading...