Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1725
Cập nhật lúc: 2025-07-22 01:18:04
Lượt xem: 110
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1725. Hiếu tâm bề ngoài mà còn diễn trò ?!
Liên tiếp ba ngày, Phượng Khê cùng Quân Văn đều ở mộ đất nhỏ tu luyện. Chẳng câu gián điệp, mà câu Cốc Lương trưởng lão! Hắn vẻ mặt hổ thẹn! Đồ tôn nhi hiếu thuận đến thế, cái đồ như mà chịu nổi?! Thế là, với Phượng Khê và Quân Văn:
"Từ hôm nay trở , vi sư cũng sẽ ở đây tu luyện."
Phượng Khê: "..."
Lúc gì thế? Giờ tới vẻ hiếu thuận! Nàng cũng tiện đuổi , kẻo gián điệp âm thầm phát hiện manh mối. Bất quá may mà Cốc Lương trưởng lão nhanh chịu nổi nữa, bởi vì một ngày nghiên cứu Quy Diễn Chi Thuật là khó chịu, thế dám đẩy diễn mộ chôn di vật của sư phụ. Bởi vì sợ cẩn thận liền nổ tung di vật chôn trong mộ sư phụ ! Cốc Lương trưởng lão chỉ kiên trì hai ngày, bèn bảo Phượng Khê cùng Quân Văn ở mộ sư phụ tận hiếu, chuồn.
Phượng Khê cùng Quân Văn: Hiếu tâm bề ngoài mà còn diễn trò ?!
Trong chớp mắt, Phượng Khê cùng Quân Văn tu luyện ở gò đất nhỏ bảy ngày. Gió êm sóng lặng, cũng chẳng xuất hiện nhân vật khả nghi nào. Phượng Khê chút nào cũng sốt ruột. Nàng thả mồi câu phong phú đến thế, tin gián điệp mắc câu. Chắc là còn đang quan sát, dù nàng cũng cho đối phương thời gian nửa tháng mà!
Hôm nay tu luyện mệt mỏi, Phượng Khê cảm thấy di vật chôn trong mộ sư gia quá keo kiệt, quyết định trang trí một chút. Nghĩ tới nghĩ lui quyết định trồng cây. Tiền nhân trồng cây hậu nhân hái quả, ý nghĩa hợp tình hợp cảnh bao! Phượng Khê nhanh trúng một cây cổ thụ nghiêng ngả trong rừng cây cách đó xa, nàng cùng Quân Văn cầm cuốc chim hạc hì hục đào lên, đó trồng mộ chôn di vật. Phượng Khê càng càng lòng, cây cổ thụ nhỏ nghiêng ngả thật xứng đôi với gò đất nhỏ! Lại còn tiện cho cái sư phụ thần côn của nàng đến mộ phần t/hắt c/ổ!
Liễu thống soái: Ngươi thật là hiếu thuận nha!
Quân Văn thấy cây cổ thụ nghiêng ngả , chợt nhớ một chuyện. Lập tức truyền âm nhập mật cho Phượng Khê :
"Tiểu sư , sư phụ chúng lâu lâu nổ mai rùa, phòng ốc đều nổ bao nhiêu , vì cây trong viện vẫn luôn hảo tổn hao gì?"
Phượng Khê tức khắc tỉnh táo tinh thần! ! Dẫu mai rùa là nổ trong phòng, phạm vi lan đến rộng như thế, thì cây cũng nên chút tổn hại nào nha! Hoặc là cây bản chính là một yêu thực mạnh mẽ, hoặc là xung quanh cây kết giới bảo vệ. Vô duyên vô cớ vì bảo vệ một cây? Nguyên nhân chỉ một, đó chính là gốc cây chôn thứ !
Phượng Khê tức thì kích động! Nếu còn ở đây canh gián điệp, nàng hận thể mọc cánh bay đến viện của Cốc Lương trưởng lão tìm tòi cho nhẽ. Nàng lập tức đầy oán niệm với tên gián điệp từng gặp mặt! Dám cản đường tài lộc của nàng, thật là tìm ch/ết!
Phượng Khê quyết định diễn thêm, bằng tên gián điệp chế/t ti/ệt nhất thời cũng chẳng mắc câu! Thế là, nửa đêm hôm nay, Phượng Khê đột nhiên ôm đầu, kêu thảm thiết một tiếng!
Quân Văn vội vàng lo lắng : "Tiểu , ?"
"Ca, đau đầu, thức hải chấn động, chắc phát bệnh..."
Lời xong nghẹn một tiếng bất tỉnh nhân sự!
Quân Văn tức khắc luống cuống! Vừa kêu gọi đút đan dược, nhưng chẳng đổi gì. Quân Văn sốt ruột đến độ mồ hôi đầy đầu, dứt khoát cõng Phượng Khê liền chạy về phía núi!
editor: bemeobosua
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1725.html.]
Chạy xa, liền gặp hai vị mặc y phục trưởng lão. Trong đó một hỏi:
"Liễu Trì? Đã muộn thế , ngươi ở đây? À, đúng , ngươi cùng ngươi tự canh mộ sư gia ngươi, đúng là những đứa trẻ hiếu thuận. Ơ? Người lưng ngươi là ngươi ? Nàng ?"
Người khác cũng vội hỏi: "Liễu Yểu Điệu ? Mau đặt xuống, xem thử!"
Quân Văn một bên nhẹ nhàng đặt Phượng Khê xuống, một bên mang theo tiếng nức nở :
"Thôi trưởng lão, Dư trưởng lão, hai đến đúng lúc, mau giúp xem , chắc nàng phát bệnh, thần thức vấn đề !"
Thôi trưởng lão lập tức tiến lên xem xét tình huống của Phượng Khê. Dư trưởng lão cạnh Quân Văn đặt tay lên vai Quân Văn, trấn an :
"Trước cứ để Thôi trưởng lão xem, yên tâm..."
Chữ "tâm" còn dứt, tay thêm lực đạo, khống chế Quân Văn . Cùng lúc đó, Thôi trưởng lão cũng giam cầm linh lực của Phượng Khê. Kỳ thật, tình huống hiện giờ của Phượng Khê, giam cầm cũng chẳng khác gì , khuôn mặt nhỏ trắng bệch, thở mỏng manh, liền như ch/ết !
Quân Văn tức khắc đại kinh thất sắc: "Dư trưởng lão, ngài, ngài gì ? Ta chỗ nào mạo phạm ngài ?"
Dư trưởng lão lạnh: "Ngươi thì đắc tội , trách thì trách ngươi !"
Quân Văn sợ đến nỗi sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng!
"Dư trưởng lão, hiện giờ các là d/ao thớt, cùng là thịt cá, chúng chắc chắn đường sống, nhưng ít hãy cho ma hiểu chuyện, vì các gi/ết chúng ?"
Dư trưởng lão lạnh: "Đã , trách thì trách hai ngươi mệnh , ai bảo các ngươi tư cách bảo khố!"
Thôi trưởng lão nhíu mày: "Đừng nhảm với nữa, mau đoạt xá!"
Thôi trưởng lão , thúc giục nguyên thần thoát ly thể, chuẩn tiến hành đoạt xá Phượng Khê. Nguyên thần của rời khỏi thể, một khối bia đá lấp lánh ánh vàng liền giáng xuống nguyên thần của ! Phượng Khê chính là dốc hết vốn liếng! Nàng vì một đòn chí mạng, bia đá còn vẽ mấy trăm cái vương bát đản!
Không chỉ thế, đồng thời với lúc bia đá giáng xuống, nàng còn gọi Mộc Kiếm, trực tiếp dùng đại chiêu mai rùa! Nàng tay cần , chuẩn, tàn nhẫn, bởi vì nàng còn chừa thời gian cứu Quân Văn. Tuy sớm cho Đào Địa Gai Thú biến dị và Khô Thụ Chi phục kích đất, nhưng ai hai thứ đáng tin cậy , vẫn chuẩn đầy đủ mới .
Thôi trưởng lão mơ cũng ngờ Phượng Khê sẽ đột nhiên bạo khởi, dù giam cầm linh lực của Phượng Khê mà. Hắn nào Phượng Khê cái thần khí gian lận Tiểu Hắc Cầu , cái gọi là giam cầm của căn bản chẳng tác dụng gì. Một mặt chuẩn , mặt khác khoảnh khắc nguyên thần ly thể là lúc lực lượng yếu ớt nhất, Phượng Khê đậ/p một tấm bia đá cho hồn phi phách tán! Đại chiêu mai rùa của Phượng Khê còn kịp dùng! Nàng cảm thấy thể lãng phí, tiện tay liền dùng lên Dư trưởng lão bên cạnh!
Dư trưởng lão đang định tránh né, đất chui một sợi dây leo, quấn lấy chân trái và đùi của . Tuy Dư trưởng lão nhanh thoát , nhưng mai rùa của Phượng Khê cũng tới! Dư trưởng lão vung kiếm c.h.é.m về phía mai rùa linh lực, trăm triệu ngờ, kiếm quang chạm mai rùa, mai rùa liền nổ tung!
Mấy cái vương bát đản bay về phía ! Nếu là tình huống bình thường, thể tránh , nhưng vì Khô Thụ Chi trì hoãn một khoảnh khắc, nên chỉ tránh yếu hại, đầu vai cẳng chân đều thương. Tuy nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cái ch/ết của Thôi trưởng lão như chim sợ cành cong, chỉ bảo mạng sống. Hắn lập tức liền b/ắt c/óc Quân Văn con tin, nhưng đầu tìm, còn bóng dáng Quân Văn ?! Hóa khi Khô Thụ Chi quấn lấy hai chân Dư trưởng lão, Đào Địa Gai Thú biến dị ẩn đất chui , ngậm Quân Văn chạy mất ! Chạy trốn tích cực, tư tưởng vấn đề! =)))