Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1724

Cập nhật lúc: 2025-07-21 12:22:27
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1724. Sư phụ cố gắng, đồ đau lòng nha.

 

Địch tông chủ trải qua một phen suy tính, bèn thuận theo lời Phượng Khê. Bàn bạc chi tiết đấy, Địch tông chủ bắt đầu vẽ vời viễn cảnh: 

"Liễu Trì, Yểu Điệu, dẫu kế hoạch thành bại, cũng sẽ ghi cho hai con công lớn. Hai con phần thưởng gì ?"

Phượng Khê ngẫm nghĩ

"Sư bá, cũng rõ con mới từ Tinh Diệu Môn kiếm chút tài mọn, tạm thời chẳng thiếu tiền. Dẫu con bảo khố chọn thêm vài món báu vật, song chẳng nỡ khiến khó xử. Hay là vầy , chỗ kim bài miễn tử ? Cho con với ca con mỗi đứa một tấm, lỡ mai hai đứa sư phụ con dạy hư, gặp tai ương, cũng thể cầm kim bài miễn tử tìm cầu xin."

 

Địch tông chủ bật : "Chốn của thế tục, nào kim bài miễn tử?! Bất quá, thể hứa với hai con một lời, chỉ cần hai con chuyện phản tông, dẫu gặp tai họa lớn đến mấy, cũng sẽ bảo hộ hai con vẹn !"

Phượng Khê lấy Lưu ảnh thạch: "Sư bá, phiền lặp nữa!"

Địch tông chủ: "..."

Dẫu chút cạn lời, nhưng ông vẫn trịnh trọng mà một . Phượng Khê cất Lưu ảnh thạch cẩn thận, nụ mặt rạng rỡ hơn nhiều!

Ngày , Địch tông chủ triệu tập đại hội tông môn. Không khí tưng bừng, quang cảnh long trọng. Tư tưởng cốt lõi là ca ngợi những tham gia đại tỉ thí cấm địa , đặc biệt nhấn mạnh khen ngợi bốn thầy trò Cốc Lương trưởng lão. Cốc Lương trưởng lão nghĩ hết thảy chuyện thương tâm đời , mới để phát tiếng heo kêu giữa chốn đông ! Ha ha ha! Cốc Lương Xuyên còn là cái họa hại tông môn ghét bỏ nữa, nay là cột trụ của tông môn!

 

Lệ Trạch lệ ướt vành mắt, cứ ngỡ đời cứ thế mà qua, ai bảo gặp cái sư phụ thần côn chẳng đáng tin?! Chẳng ngờ khổ tận cam lai, ngày tháng của rốt cuộc cũng tươi sáng. Phượng Khê cùng Quân Văn dẫu kích động như Cốc Lương trưởng lão và Lệ Trạch, nhưng trong lòng cũng mỹ mãn lắm.

Phượng Khê khoe khoang với Liễu thống soái: "Sư phụ, xem con mới đến Thiên Diễn Đạo Tông bao lâu , thành điển phạm của tông môn, con vẫn còn quen lắm đây!"

"Người xem con hiện giờ quá phô trương? Quá chói mắt? Điều tuyệt đối chẳng ý nguyện ban đầu của con, trách thì trách con quá ưu tú!"

"Ưu tú thành gánh nặng của con, thực lực thành hành trang của con, con sống khó khăn quá mà!"

...

Liễu thống soái: Ta còn khó khăn hơn ngươi!

 

Hắn nhịn tạt gáo nước lạnh Phượng Khê:

 "Con cũng đừng quá ngạo mạn, con hiện giờ bất quá là Luyện Hư tầng sáu, còn chẳng bằng tử nội môn bình thường, đừng chi đến những truyền. Thiên Diễn Đạo Tông hiện nay bất quá là môn phái hạng bét ở Thiên Khuyết đại lục, lấy tu vi hiện tại của con Thiên Khuyết Minh tạp dịch còn chẳng đủ tư cách! Trừ tu vi , Quy Diễn Chi Thuật con cũng học chẳng đến nơi đến chốn, cho đến giờ vẫn chẳng nghĩ biện pháp giải quyết mai rùa nổ tung. Con nên thành thật mà tu luyện, chứ đừng đắc chí..."

Cái đuôi nhỏ Phượng Khê đang vểnh lên tức thì cụp xuống. , nàng hiện giờ mới một bước nhỏ, phía còn đoạn đường dài , vẫn nên lắng đọng mới .

Liễu thống soái thấy nàng khoe khoang nữa, mừng rỡ lắm mà còn chút đắc ý. Nha đầu nhỏ dẫu thông minh đến mấy, tuổi và lịch duyệt ở đó, lúc mấu chốt vẫn dựa gõ mới .

 

Hắn đang suy nghĩ, bỗng Phượng Khê

"Sư phụ, thấy ? Người đừng chỉ con, cũng nên tự vấn ? Người xem , dù gì cũng là một đời gian hùng, hiện giờ trừ việc bầu bạn với con , chẳng bản lĩnh gì khác, thấy hổ thẹn ? Người xem tiền bối béo trong Thiên Đạo bia , cũng là tàn niệm, vung tay áo là thể quăng con ngã chỏng gọng, đừng còn thể bày trận. Bởi , cố gắng mà nỗ lực mới ! Sư phụ cố gắng, đồ đau lòng nha!"

Liễu thống soái: "..."

Lão nhân béo là tàn niệm, là khí linh, còn là khí linh mới đổi lâu, thể giống ?! Bất quá trong lòng vẫn chút cam lòng. Hắn từng là thống soái một quân, hiện giờ thành một khí linh vô năng, lẽ nha đầu ch/ết ti/ệt đúng, vẫn là đủ nỗ lực!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1724.html.]

Trong lòng Phượng Khê thầm vui, cuốn thì cùng cuốn, ai cũng đừng hòng trốn!

Lúc , Địch tông chủ bắt đầu tuyên bố phần thưởng, trong đó đáng chú ý nhất nghi ngờ gì chính là phần thưởng cho Phượng Khê.

 "Xét thấy Liễu Yểu Điệu lập công lớn trong đại tỉ thí cấm địa , trừ việc thưởng một ngàn điểm cống hiến môn phái, đặc biệt cho phép nàng bảo khố chọn lựa ba món báu vật..."

Mọi tức thì xôn xao! Một thưởng ba món chí bảo, nay từng ! Bất quá, Liễu Yểu Điệu nàng xứng đáng! Địch tông chủ chờ bàn tán bình , mới

"Bất quá, gần đây bảo khố cần tiến hành kiểm kê, bởi Yểu Điệu con nửa tháng hãy bảo khố chọn phần thưởng!"

 

Phượng Khê ngoan ngoãn đáp lời. Nàng để cho gián điệp nửa tháng để tay, nàng thật sự quá thiện lương!

Sáng sớm hôm , Phượng Khê cùng Quân Văn núi. Lấy cớ là trông coi mộ sư gia, tiện thể luyện tập Quy Diễn Chi Thuật. Mọi Phượng Khê luyện tập Quy Diễn Chi Thuật, tức thì tinh thần tỉnh táo! Ba một tốp, năm một tốp, sôi nổi tìm cớ mà chạy về phía núi. Mai rùa nổ một cái, linh thạch vạn lượng nha! Kẻ ngốc mới !

Phượng Khê đám đen nghịt, mắt trợn tròn! Nàng tính toán ngàn vạn cũng tính đến chuyến ! Aizz! Mị lực nhân cách của nàng thật sự quá mạnh!

 

editor: bemeobosua

 

Dẫu Phượng Khê hết đến khác thanh minh, nàng chỉ là học lý thuyết, cũng định thực hành, nhưng vẫn ngăn nhiệt tình của đám tham tiền. Phượng Khê đành lén lút đưa tin cho Địch tông chủ, giải cứu nàng khỏi cảnh vây quanh như vây trăng!

Địch tông chủ nhận tin, tâm tình thập phần phức tạp. Hắn là tông chủ mà còn chẳng chào đón bằng Liễu Yểu Điệu! Là cái tên tông chủ đủ tư cách, là tiểu nha đầu Liễu Yểu Điệu quá giỏi lung lạc lòng ?

Rất nhanh, Địch tông chủ liền hạ lệnh cấm cho Phượng Khê, nàng mới thăng cấp Luyện Hư tầng sáu, tu vi còn vững chắc, gần đây nên tu luyện Quy Diễn Chi Thuật. Nếu ở núi đả tọa thì , nếu lén lút tu luyện Quy Diễn Chi Thuật, nghiêm trị tha!

 

Các tử vây xem lúc mới tan. Nhà bao việc, rảnh rỗi ở đây xem nàng tu luyện?!

Phượng Khê với Liễu thống soái: "Sư phụ, thấy ? Trước đây họ còn ân cần đủ điều với con, hiện giờ đều bỏ con mà ! Lòng cũng quá thiện biến!"

Liễu thống soái đang định phát biểu chút cảm khái, bỗng Phượng Khê còn thêm: 

"Bất quá điều đều trong tính toán của con, chỉ cần con , tùy thời thể khiến họ trở về, cũng tùy thời thể khiến họ rời . Dẫu vẫy tay thì đến, xua tay thì chút thỏa đáng, nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu..."

Liễu thống soái: Đang tu luyện, đừng quấy rầy!

 

Phượng Khê cùng Liễu thống soái chuyện phiếm một lát, bắt đầu tu luyện Hỗn Độn quyết. Tu luyện mấy canh giờ , Quân Văn với Phượng Khê: 

"Tiểu , thấy ở đây tu luyện hiệu quả hơn nhiều so với trong phòng, thấy ?"

Phượng Khê gật đầu: "Ca, cũng thấy hiệu quả hơn so với trong phòng tu luyện, chắc chắn là sư gia trời linh thiêng phù hộ chúng ! Mấy ngày nay chúng cứ ở đây !"

Nói xong, nàng cùng Quân Văn còn vẻ đối với gò đất nhỏ dập đầu lạy ba cái, mặc cho ai cũng sẽ thấy đây là hai đứa trẻ hiếu thuận. Chẳng ngờ, Phượng Khê lúc đang thì thầm trong lòng: 

"Thiên linh linh, địa linh linh, sư gia mau hiển linh!"

"Phù hộ gián điệp cắn câu, đồ tôn nhi gõ đầu cho vang!"

"Bắt gián điệp ha ha, đồ tôn nhi nhào lộn cho xem!"

 

Loading...