Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1688

Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:52:57
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1688. Ta chả hiểu gì sất, chỉ là mệnh thôi!

Mọi đang thì một âm thanh khó vang lên:

“Một lũ phế vật mà thôi, gì đáng để đắc chí?!”

Người chính là lão giả đề tính lẻ chẵn cho Phượng Khê đó. Lần chỉ âm thanh, mà còn hiện một hư ảnh. Phượng Khê thấy, đúng là lão giả xuất hiện trong ảo cảnh. Nàng vội tiến lên cung kính hành lễ:

“Bái kiến sư phụ!”

Lão giả: “……”

Nghĩ đến chuyện con nhóc tóc vàng mặt dắt mũi trong ảo cảnh, liền giận sôi má/u!

“Ai là sư phụ ngươi?! Đừng ở đây nhận vơ! Ta hỏi ngươi, ngươi ‘tu đạo của riêng ’ trong ảo cảnh là ý gì?”

Phượng Khê tủm tỉm : “Sư phụ, hỏi kìa, ai tu là đạo của chính ?!”

Lão giả: “……”

editor: bemeobosua

Hắn thấy Phượng Khê hoạt bát trơn tru quá, bèn sang hỏi Quân Văn:

“Ngươi vì đột nhiên thăng cấp lên Luyện Hư tầng hai, ngươi lĩnh ngộ điều gì?”

Quân Văn nghĩ thầm, chả hiểu gì sất, chỉ là mệnh thôi! Hắn cảm thấy nếu thật thì đau lòng quá, vì thế :

“Vãn bối lĩnh ngộ rằng ngộ đạo thể bế quan khô , cũng thể khổ nghiên sách vở, mà là rong ruổi giữa đất trời, vạn vật, ngộ bản …”

Lão giả: Cái lời mà quen tai thế nhỉ? Đây là lời trong ảo cảnh ?! Cố tình thể gì, cũng thể nào phản bác quan điểm của chính chứ?! Hai đứa nào cũng xảo trá, đều chẳng cái thứ lành gì!

Trong lòng đang càu nhàu ầm ĩ thì Phượng Khê với Phương Khuê và đám :

“Các ngươi còn ngẩn đó gì, còn mau cảm tạ ơn chỉ điểm của sư phụ !”

Phương Khuê và đám , vội vàng sôi nổi hành lễ với lão giả, bày tỏ lòng cảm kích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1688.html.]

Lão giả hừ lạnh: “Đừng giở cái trò ! Ta chẳng qua là thực hiện lời hứa thôi, cút , đều cút xa một chút, đỡ chướng mắt!”

Người bình thường lời , chắc chắn sẽ lăn nhanh như chớp, sợ lão giả đổi ý. Phượng Khê từ đến nay đều đường bình thường, nàng hỏi lão giả:

“Sư phụ, với cái thằng cai ngục giam chúng con đây, ai lợi hại hơn? Không lợi hại hơn chứ?”

Lão giả lạnh: “Hắn cũng xứng đáng đặt ngang hàng với ?! Ra vẻ thể đùa giỡn các ngươi trong lòng bàn tay, cho các ngươi chó cắn chó rụng hết lông, kết quả ? Ta thấy qu/an h/ệ của các ngươi thật đấy!”

Phượng Khê: “……”

Tuy thành công moi thông tin , nhưng cái gì mà “chó cắn chó rụng hết lông”? Chúng con ít nhiều gì cũng là hậu bối của Thiên Diễn Đạo Tông đấy!

Lão giả dường như đoán ý nghĩ của Phượng Khê, hừ lạnh:

“Sao nào, các ngươi là chó, ngươi còn vui ? Nói chó còn nâng tầm các ngươi đấy, các ngươi còn bằng heo chó!”

Phượng Khê: “Đa tạ sư phụ khích lệ!”

Lão giả: “……”

Nghe lời khen lời chê ?! Ta đang khen ngươi chắc?!

“Nhìn xem tu vi của các ngươi, đứa nào đứa nấy cũng kém cỏi! Đặc biệt là hai đứa các ngươi, quả thực là phế vật của phế vật! Quy Diễn Chi Thuật và Tinh Tính Chi Thuật càng là mớ bòng bong, các ngươi cũng xứng đáng truyền nhân của Thiên Diễn Đạo Tông ? Khạc! Một lũ phế vật hết nước chấm…”

Tuy rằng lão giả chỉ là hư ảnh, nhưng Phượng Khê cảm thấy nước miếng của bay tứ tung! mà, nàng cảm thấy mắng cũng sai, của Thiên Diễn Đạo Tông và Tinh Diệu Môn quả thật ăn chẳng ! Đặc biệt là Thiên Diễn Đạo Tông! Mắt thấy sắp phá tan sản nghiệp tổ tông !

Phượng Khê đợi lão giả mắng gần xong, vẻ mặt hổ thẹn :

“Sư phụ, mắng quá đúng! Chúng con chỉ bằng heo chó, chúng con còn xứng thở nữa! Cái , con cứ dùng Quy Diễn Chi Thuật là nổ mai rùa, thể chỉ điểm con chút manh mối ạ?”

Lão giả nhíu mày: “Nổ mai rùa?”

Phượng Khê giật , xem thông tin trong đạo trường truyền kịp thời, nếu cũng sẽ chuyện nàng nổ mai rùa. Rốt cuộc nàng đây nổ nhiều !

Nàng nghĩ gật gật đầu:

“Vâng, con chỉ cần sử dụng Quy Diễn Chi Thuật là nổ mai rùa, trăm nổ trăm linh! Nhiều nổ khó chịu! Không hướng nào mà nổ! Nổ phát nào thắng phát đó!” =)))

Lão giả: “……”

Loading...