Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1685

Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:52:50
Lượt xem: 123

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1685. Chẳng lẽ đây là giấc mơ và hiện thực khác xa đến ?

Giờ thì Phương Khuê còn lo lắng cái nỗi gì gọi là cốt cách cốt cách nữa, sợ ch/ết luôn ! Nếu là đ/ánh thật bằng d/ao thật kiếm thật thì chẳng sợ. Mấu chốt là cái thứ qu/ỷ q/uái nãy là cái thứ gì, quá đáng sợ! Sao thể xuất hiện một cái khác? Cảm giác như đang soi gương !

Hai bước cũng chẳng thèm rón rén, nên trong hang động đều tỉnh giấc.

Phương Khuê hạ giọng : “Qu/ỷ á/m! Bên ngoài qu/ỷ á/m !”

Mọi : “……”

Ta thấy ngươi giống con qu/ỷ thì !

Phượng Khê còn đang ngái ngủ hỏi : “Qu/ỷ đực qu/ỷ cái?”

Phương Khuê: “……”

Cái điểm chú ý của ngươi lúc nào cũng độc lạ như !

“Một hai câu , ngoài xem thì .”

Thế là, khỏi hang động. Nhìn thấy cảnh tượng mắt, ai nấy đều mắt chữ O mồm chữ A! Ngay cả Phương Khuê và Tô Siêu cũng ! Ban đầu khi họ chỉ một cặp Phương Khuê và Tô Siêu giả, giờ thì xuất hiện tám cặp! Tám cặp còn những tình huống khác nữa!

Có cặp cầm kiếm ẩ/u đả, cặp đấu phép thuật, cặp lạnh mặt đàm phán, cặp một bên quỳ xuống đất cầu xin… Kỳ lạ nhất là, còn một cặp tay nắm tay, cứ như đang yêu đương!

Ánh mắt đều đổ dồn cặp tay nắm tay của “Phương Khuê” và “Tô Siêu” đó… Phương Khuê và Tô Siêu quả thực tức /ên ! Bọn họ gây cái tội gì mà chịu nhục nhã thế ?! Nếu cảnh tượng mắt quá đỗi q/uỷ dị, họ xông lên tự tay là/m t/hịt chính !

Mọi khi kinh ngạc, bắt đầu xôn xao bàn tán:

“Này, đây là chuyện gì ? Chẳng lẽ là ảo trận?”

“Chắc chắn ảo trận! Cũng thể nào chúng đều rơi ảo trận chứ?!”

“Thế đây là chuyện gì? Sao tự dưng lù lù nhiều Phương Khuê và Tô Siêu thế ?”

Quân Văn thấy cảnh chợt nhớ một chuyện.

Trước đây ở Ma Giới, và Phượng Khê tiến bí cảnh Huyết Gia để thí luyện, từng thấy ở thời điểm tương lai. Hắn còn nhớ nhất kiếm kinh thiên của kinh diễm đến mức nào! Một kiếm ch/ém , ngọn núi to lớn ché/m thành hai nửa! Một kiếm ché/m , nước sông trong chớp mắt khô cạn! Một kiếm ch/ém , mặt đất xuất hiện một khe nứt lớn!

Chính vì thấy cảnh tượng đó, mới tự phong cho cái danh “Quân tử nhất kiếm thiên hạ !”

, nhớ lúc đó tọa kỵ của là Kim Mao Toan Nghê, giờ biến thành chuột xám to đùng? Chẳng lẽ đây là giấc mơ và hiện thực khác xa đến ?

Đào Địa Gai Thú biến dị tự động lọc các thông tin khác, chỉ chú ý đến việc Quân Văn ghét bỏ bộ lông xám dài của nó! Nó nghĩ thầm, cái chủ nhân phế vật thẩm mỹ cũng kém cỏi thật! Màu vàng óng gì mà sang chảnh chứ! Vẫn là màu xám mới cao cấp!

Lúc , Quân Văn :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1685.html.]

“Các ngươi những cảnh tượng thể là những gì thực sự xảy ở các dòng thời gian khác ? Ví dụ, ở một dòng thời gian nào đó, lẽ chúng cái tên lao đầu nhốt nhà lao, Phương Khuê và Tô Siêu khi gặp thể sẽ ẩ/u đ/ả hoặc đ/àm phá/n…”

yếu ớt : “Thế họ yêu đương cũng khả năng xảy ?”

Phương Khuê và Tô Siêu đều trừng mắt giận dữ ! Cái sự ăn ý ch/ết ti/ệt !

Quân Văn ho khan hai tiếng: “Có thể hai vị sư diễn kịch, hoặc cũng thể là trúng độc, tóm , chắc chắn là nguyên nhân, nếu sẽ như thế.”

Phương Khuê và Tô Siêu tức khắc cảm thấy hình tượng của Quân Văn vĩ đại vô cùng! Lúc mới giống ! Mọi cảm thấy Quân Văn lý, sôi nổi hùa theo.

editor: bemeobosua

Trong lòng Quân Văn chút đắc ý nho nhỏ! Đầu óc giờ chắc cũng chẳng kém tiểu sư là bao! Có thể dùng từ trí tuệ để hình dung!

Hắn đang đắc ý thì Phượng Khê :

“Ca, nếu chỉ xuất hiện một hoặc hai tình huống, đúng là khả năng là biểu hiện của các dòng thời gian khác . đồng thời xuất hiện tám dòng thời gian thì khả năng lớn. Hơn nữa, để ý , hai ở đây tuy giống hai vị sư , nhưng chỉ là giống thôi, thần thái chút cứng đờ. Còn nữa, môi trường xung quanh của họ đều giống như đúc, thể trùng hợp đến thế, các dòng thời gian khác đều gặp ở cùng một địa điểm? Ngay cả nếp gấp quần áo cũng giống ? Sao thể?!”

Mọi xong, kỹ, quả nhiên đúng như Phượng Khê , tám tình huống đó của Phương Khuê và Tô Siêu, thoạt thì giống. kỹ, thần thái và những hành động nhỏ chút khác biệt. Cảnh vật xung quanh và nếp gấp quần áo cũng quả thật giống như Phượng Khê , gần như giống hệt, cái thì quá xạo!

Cái đuôi nhỏ của Quân Văn vểnh lên cụp xuống. Xem còn tiếp tục cố gắng nha!

Hắn gãi gãi đầu: “Tiểu , đây là chuyện gì?”

Ánh mắt Phượng Khê đảo qua tám cảnh tượng đó, đó :

“Muội cảm thấy thể liên quan đến Quy Diễn Chi Thuật, lẽ ở đây còn lưu tàn niệm của một vị Thiên Diễn Sư nào đó, khi thấy hai vị sư Phương Khuê và Tô Siêu, tiến hành suy diễn. Không thể , Quy Diễn Chi Thuật của vị tiền bối cực kỳ cao siêu, dù chỉ là tàn niệm, mà thể suy diễn nhiều khả năng đến , thật sự khiến khâm phục! Đáng tiếc, lão nhân gia lẽ lộ diện lắm, chúng cách nào thấy thiên nhan, thật sự là một nỗi ân hận lớn! Nếu thể lão nhân gia chỉ điểm, chúng chắc chắn sẽ lợi lạc ít, uổng phí chuyến …”

Phương Khuê và đám : “……”

Mấy lời ngươi đó thì đúng là lý lẽ đấy, nhưng đó cái gì linh tinh lộn xộn ? Chúng uổng phí chuyến ?!

Phải , vẫn là Quân Văn, lập tức đoán ý đồ của Phượng Khê, đang định hùa theo vài câu thì thấy ha ha!

“Ha ha ha! Tiểu nha đầu quả nhiên tinh mắt thật, hiện tại ngươi bói toán xem, tình huống nào trong những gì suy diễn là chính xác?”

Mọi tìm kiếm theo tiếng, nhưng âm thanh dường như đến từ bốn phương tám hướng, tìm kiếm nửa ngày cũng thấy chuyện.

Phượng Khê chút hoang mang :

“Tiền bối, đề mục của ngài, cần Quy Diễn Chi Thuật, cũng cần Tinh Tính Chi Thuật, hiện tại thể cho ngài đáp án .”

“Ồ? Nói xem!”

Phượng Khê Quân Văn một cái. Quân Văn lập tức một tay túm Tô Siêu, một tay túm Phương Khuê, đó đặt tay của họ .

Phượng Khê cong môi: “Tiền bối, ngài xem! Đây chẳng là đáp án ?!”

Loading...