Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-06-15 02:36:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

166. Sinh ra ở một tông môn trọng nữ khinh nam thật là bi ai

Bùi Chu đứng dậy, thi triển một pháp quyết, khiến cỏ dại xung quanh mồ hoang đều bị tiêu diệt.

Tốt xấu gì cũng đã dừng lại một đêm ở đây, coi như còn giữ lại chút ân tình.

Trước khi rời đi, hắn liếc nhìn bia mộ, trong lòng nghĩ thầm: mộ chủ này thật ra cũng có chút ý tứ, bia mộ không có chữ lại làm ra kiểu cách lạ lùng.

Dù sao thì, người c.h.ế.t như đèn tắt, có mang theo được gì đâu, bia mộ này khắc tên hay không khắc cũng chẳng sao.

Hôm nay, Bùi Chu cuối cùng cũng đã về tới Huyền Thiên Tông.

Hắn đến bái kiến Tiêu Bách Đạo.

"Sư phụ, lần này con đi ra ngoài rèn luyện, thu hoạch được kha khá, đặc biệt là thu được vài khối ngưng sương khoáng thạch, ít nhất cũng có thể bán được bốn, năm mươi vạn linh thạch.

Ngoài ra, con còn vẽ được hơn trăm tấm phù triện, có thể đổi được vài vạn linh thạch.

Con không có gì cần tiêu tiền, trước tiên xin đưa người một ít để ứng phó tình huống khẩn cấp!"

Bùi Chu nói xong liền lấy đồ vật ra, đặt lên án kỷ, vẻ mặt mong đợi nhìn Tiêu Bách Đạo, chờ đợi lời khen từ sư phụ.

Trong năm đồ đệ, hắn là người được sủng ái nhất.

Vì hắn không chỉ miệng ngọt mà còn biết kiếm tiền.

Kết quả, mặc dù Tiêu Bách Đạo trên mặt có vẻ vui mừng, nhưng cũng chẳng thấy có chút kích động nào.

Bùi Chu trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ mình đưa quá nhiều, làm cho sư phụ kích động đến ngẩn ngơ rồi?

"Ngươi mới trở về, có lẽ không biết, tông môn hiện giờ không còn khó khăn như vậy, mấy thứ này ngươi tự giữ đi, nếu vi sư cần gì, sẽ nói với ngươi."

Bùi Chu hơi ngẩn ra.

Tông môn không khó khăn sao?

Sao lại như vậy?

Có phải phát hiện ra mỏ linh thạch quặng?

Không phải hắn đang làm giảm giá trị tông môn nhà mình sao? Tông môn này đang có một lỗ thủng lớn, trừ phi có quặng linh thạch, mới có thể lấp đầy!

Tiêu Bách Đạo tiếp tục nói:

"À, ngươi còn chưa gặp tiểu sư muội của ngươi phải không?

Ta sẽ gọi nàng đến, cho các ngươi gặp mặt.

Đứa nhỏ Tiểu Khê này không chỉ thiên phú cao, thông minh lanh lợi, lại còn đáng yêu, rất hiếu thuận, chỉ là tâm tư hơi đơn thuần, về sau ngươi phải nhớ chăm sóc nàng cho tốt, biết không?"

Bùi Chu: "......"

Không phải nói tiểu sư muội là tiểu phế vật đan điền hao tổn sao?

Sao giờ lại nói nàng có thiên phú cao?

Hắn còn chưa kịp hỏi thì Tiêu Bách Đạo đã vội vàng đi xử lý công việc, rời đi nhanh chóng.

Bùi Chu đành phải đi tìm Quân Văn.

Quân Văn đang luyện công, khi nhìn thấy Bùi Chu thì đầu tiên là biểu lộ vẻ không kiên nhẫn, nhưng ngay sau đó ánh mắt sáng lên!

Bùi Chu rất quen với loại ánh sáng này.

Lão Ngũ lại muốn nhờ mình chế phù đây mà.

A.

Đến rồi, xem xem tâm trạng ta ra sao.

Quân Văn cười tươi rói: "Nhị sư huynh, cuối cùng ngươi cũng đã trở lại! Ta và đại sư huynh đều mong ngươi sớm trở về đó!"

Bùi Chu nghe mà cảm thấy rất hài lòng.

Quả nhiên, kỹ năng của mình đâu có phải tầm thường, nhân duyên của ta tốt thật!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-166.html.]

Trong năm sư huynh đệ, nhân duyên của hắn là tốt nhất.

"Lão Ngũ, dẫn ta đi gặp tiểu sư muội.

Sư phụ vừa nói nàng đan điền bị hao tổn, giờ lại bảo nàng có thiên phú cao, chuyện này là sao?"

Quân Văn ánh mắt lấp lánh:

"Chuyện này đâu có gì khó hiểu, thiên phú và tu vi là hai chuyện khác nhau mà.

Tiểu sư muội tuy có vẻ yếu đuối, tâm tư đơn thuần, nhưng nàng lại muốn cùng người tỷ thí kiếm pháp, nếu nàng nói muốn luận bàn với ngươi, ngươi nhất định phải đồng ý, đừng để nàng khóc lóc sướt mướt."

Bùi Chu tin là thật, cười nói: "Yên tâm, tiểu sư muội là để ta bảo vệ, ta nhất định sẽ chăm sóc nàng."

Quân Văn trong lòng thầm cười.

Bùi lão nhị, ngươi chắc chắn gặp xui rồi!

Hừ, trước kia ngươi không ít lần dựa vào khả năng chế phù mà làm khó ta, giờ thì ta sẽ lấy lại hết cả vốn lẫn lãi!

Quân Văn vui vẻ dẫn Bùi Chu tới tìm Phượng Khê, còn chưa vào sân đã gọi:

"Tiểu sư muội, mau ra đây! Nhị sư huynh đã trở lại!"

Phượng Khê lập tức từ trong phòng chạy ra, ngây ngẩn cả người.

Nàng thực sự bị vẻ ngoài của Bùi Chu làm cho kinh diễm.

Không trách được trong nguyên tác nói Bùi Chu tướng mạo tuyệt diễm, hiên nhiên hà cử, quả thật, từ khi hắn đến, khu vườn nhỏ của nàng cũng có thêm vài phần sắc xuân rực rỡ.

Thực ra, các sư huynh đệ của Tiêu Bách Đạo đều có vẻ ngoài không tồi, chỉ là mỗi người có một đặc sắc riêng.

Giang Tịch là thanh tuấn lịch sự tao nhã, Cảnh Viêm là ủ dột tuấn mỹ, Quân Văn thì tiêu sái thanh thoát, còn Bùi Chu là vẻ đẹp chói mắt, khiến người không thể rời mắt.

Bùi Chu đã quen với việc người khác bị kinh diễm khi nhìn thấy hắn, hắn lấy ra cây quạt, phe phẩy:

"Tiểu sư muội, về sau muội có thể mỗi ngày thưởng thức mỹ mạo của nhị sư huynh ta, không cần phải một lần nhìn là đủ như vậy đâu."

Phượng Khê: "......"

Lại là một tên tự luyến!

Chưa kịp để nàng nói gì, Bùi Chu đã lấy ra một chồng phù triện:

"Tiểu sư muội, lần đầu gặp mặt, nhị sư huynh không có gì quý giá để tặng, chỉ có hai mươi tấm phù triện này cho muội!"

Quân Văn trong lòng đầy tủi thân.

Trước kia hắn mệt c.h.ế.t mệt sống chỉ để quét dọn nhà cho Bùi Chu, chạy đi chạy lại, cũng chỉ đổi được hai ba tấm phù triện.

Hôm nay Bùi Chu gặp tiểu sư muội, hắn lại lấy ra hai mươi tấm làm lễ gặp mặt.

Ai mà không thương tâm cho hắn, sinh ra trong một tông môn coi trọng nữ hơn nam thế này!

Tuy nhiên, rất nhanh hắn từ tự oán chuyển sang vui vẻ khi thấy người khác gặp họa.

Bùi lão nhị thế mà lại tặng tiểu sư muội phù triện?

Không phải tự rước lấy nhục sao?!

Tiểu sư muội người ta còn tặng cả bao tải phù triện cơ mà!

Hai mươi tấm của ngươi còn chưa đủ để người ta nhét kẽ răng!

Lúc này, Bùi Chu phe phẩy cây quạt, nói:

"Tiểu sư muội, ta là chế phù sư, sau này muội cần phù triện, cứ đến tìm ta!

Muội cũng không cần quá cảm động, dù sao tu vi của muội thấp, có nhiều phù triện hộ thân cũng là rất cần thiết.

Hơn nữa, hai mươi tấm này với ta mà nói, chỉ là chuyện mười ngày nửa tháng thôi, không có gì to tát, dù sao ta là chế phù thiên tài của Huyền Thiên Tông chúng ta mà!

Sau này muội cứ đi theo nhị sư huynh, bảo đảm sẽ nuôi muội thành trắng trẻo mập mạp."

Phượng Khê mềm mại nói: "Đa tạ nhị sư huynh, muội cũng chuẩn bị một chút quà đáp lễ, xin nhị sư huynh vui lòng nhận cho."

Loading...