1649. Thật đúng là khá xinh !
Cốc Lương trưởng lão định khoe khoang một phen, thì Bạch trưởng lão :
“Cái bản đồ kỳ quái , đá/nh dấu địa điểm, chỉ đá/nh dấu những chấm đỏ ?”
Lời lập tức thu hút sự chú ý của , họ bắt đầu mồm năm miệng mười bàn tán.
“Có thể là thời gian cấp bách, vẽ bản đồ còn kịp đ/ánh dấu địa điểm.”
“Địa hình của bản đồ cũng chút đặc biệt, tựa hồ như là sơn cốc, nhưng giống lắm.”
“Mặc kệ thế nào, nếu giấu kín đáo như , bản đồ tất nhiên ẩn chứa điều lớn lao.”
…
editor: bemeobosua
Cốc Lương trưởng lão thấy thảo luận đến khí thế ngất trời, căn bản ai để ý đến , lập tức cảm thấy Bạch trưởng lão chính là cố ý! Lão già đó ghen ghét Yểu Điệu là đồ giỏi như , cho nên cố ý phá đám ! Hừ! Đồ tiểu nhân hẹp hòi, kẻ bạc tình!
Bất quá nghĩ đến, lúc giật lấy Lệ Trạch từ tay Bạch trưởng lão, tay thu nhận họ Liễu đồ , tâm trạng của lập tức sáng bừng như ánh mặt trời! Thôi, là lớn lòng rộng rãi, sẽ so đo với lão bạc tình nữa. (bạch là bạc đóa =))) )
Phượng Khê Bạch trưởng lão cùng bàn tán một hồi thì cảm thấy vô vị, dù cũng chỉ là mấy câu lặp lặp . Nàng chút thất vọng. Còn tưởng rằng thạch thất bảo bối gì ghê gớm, kết quả chỉ một tờ bản đồ rõ nguồn gốc. Nàng cảm thấy mệt mỏi, dứt khoát dựa tường xuống đất.
Quân Văn lon ton đến gần, hỏi han ân cần. Cốc Lương trưởng lão cũng đến biểu lộ tình yêu của sư phụ. Lệ Trạch cảnh tượng , thầm nghĩ, hai các ngươi giống như thái giám vây quanh hoàng đế ! Một thái giám già, một thái giám trẻ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1649.html.]
Hắn bên chen lời nào, bên cũng chen miệng, đang chút bối rối thì thấy một bên gạch xanh đó. Khối gạch xanh chính là khối mà Phượng Khê dùng chủy thủ cạy đó. Có thể là xuất phát từ tư chất nghề nghiệp của một thợ lát gạch, cũng thể là cảm thấy bản giống như khối gạch xanh vô chủ , Lệ Trạch cúi nhặt khối gạch xanh lên.
Cốc Lương trưởng lão ngẩng đầu liền thấy Lệ Trạch cầm khối gạch xanh, liền hỏi:
“Ngươi nhặt nó gì?”
Lệ Trạch đang lúc thương cảm, tiếng của Cốc Lương trưởng lão quá đột ngột, buông tay nhẹ, gạch xanh rơi xuống đất, vỡ thành hai nửa.
Cốc Lương trưởng lão vẻ mặt hận sắt thành thép, đang định răn dạy vài câu thì Phượng Khê kinh ngạc :
“Ơ? Khối gạch xanh bên trong màu đen? Lại còn một ít hạt nhỏ lấp lánh ánh vàng, lẽ nào là vàng ?!”
Mặc dù vàng tác dụng gì trong Tu Tiên giới, nhưng Phượng Khê thích những thứ lấp lánh ánh vàng, lập tức nhặt lấy nửa khối gạch xanh, cẩn thận ngắm nghía. Thật đúng là khá xinh ! Nhìn tựa như bầu trời đêm đầy rẫy tinh tú ! Lấy về vật trang trí cũng mà! Nàng lấy chủy thủ cạy thêm một khối gạch xanh, ném xuống đất, quả nhiên bên trong cũng là chất liệu tương tự.
Nàng đang cân nhắc nên cạy thêm vài khối nữa , thì Đằng đường chủ ồ một tiếng, đó bước nhanh tới, nhặt lấy một khối cẩn thận phân biệt. Những khác nhận thấy tình hình bên , cũng đều sôi nổi đến xem xét.
Tiêu trưởng lão cũng nhặt lấy một khối, kinh ngạc : “Này, cái lẽ nào là đá thiên thạch?!”
Đằng đường chủ vô cùng kích động gật đầu: “Không sai, chính là đá thiên thạch! Hơn nữa còn là đá thiên thạch độ thuần khiết cực cao!”
Bạch trưởng lão cùng cũng đều vô cùng kinh ngạc! Ai thể nghĩ đến những khối gạch xanh bình thường vô hại nung từ đá thiên thạch! Cái cũng quá xa xỉ!
Phượng Khê hỏi Cốc Lương trưởng lão: “Sư phụ, đá thiên thạch là gì ạ?”
Cốc Lương trưởng lão ho khan hai tiếng: “Vấn đề đơn giản như mà cũng cần giải đáp cho con ? Bạch Lẫm, ngươi !”
Bạch trưởng lão: “...”
Ngươi thì ! Giả bộ đây cái gì chứ?!